Ta Ở Liêu Trai Tu Công Đức - Chương 46: Đại Thành

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:07:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Từ đó, Tiểu Quýt cũng gia nhập đội ngũ tu hành của Tống Ngọc Thiện.

 

Bởi chờ đến rằm tháng Tám mới thể dẫn nguyệt hoa, nửa năm nay Tống Ngọc Thiện đều tu luyện ban đêm, nên nhất thời cũng thể mang theo Tiểu Quýt tu hành ngay bây giờ.

 

Tuy nhiên, những đêm nguyệt hoa dồi dào, Kim thúc và ngỗng Đại Bạch vẫn sẽ tự tu hành trong sân. Tống Ngọc Thiện liền nhờ hai mang nó theo, mặc cho nó thể hấp thu , tiên cứ tập quen với khí tức cũng .

 

Vào ban ngày, khi Tống Ngọc Thiện giảng sách cho ngỗng Đại Bạch và Kim thúc, Tiểu Quýt sẽ ngủ trong ổ mèo bàn bên cạnh.

 

Dù là tu hành sách, vốn cốt ở việc mưa dầm thấm đất.

 

Tiểu Quýt vô cùng ngoan ngoãn, bảo nó ở thì nó sẽ ở đó.

 

đồng thời, nó cũng là một cục nhỏ thích bám . Ngoại trừ buổi tối theo Kim thúc bọn họ tu hành, nó sẽ nghỉ đệm hương bồ, còn những lúc khác, Tống Ngọc Thiện , nó sẽ theo đó.

 

Khi Tống Ngọc Thiện tính toán sổ sách ở hiệu sách, Tiểu Quýt sẽ bên cạnh tay nàng.

 

Khi nàng luyện côn pháp trong đình hậu hoa viên, Tiểu Quýt sẽ ghế đá bên cạnh.

 

Nàng ngoài phố mua sắm, tiểu gia hỏa nhất định sẽ c.ắ.n gấu quần nàng ở cửa. Tống Ngọc Thiện đành ôm nó lòng như một cái túi sưởi mềm mại.

 

Tiểu Quýt cũng phàm ăn, thích nhất là thịt gà và thịt cá, chẳng cần chế biến gì nhiều, thành bớt việc.

 

Lần đầu tiên nuôi mèo thuận lợi như , Tống Ngọc Thiện lúc đầu trong lòng vô cùng vui mừng.

 

mấy tháng , Tiểu Quýt đúng như tên gọi, ngày càng mập tròn, thành công trở thành Quýt Béo.

 

Tống Ngọc Thiện lúc mới nhận , "đứa con" của nàng hình như lười vận động.

 

Thế là nàng bắt đầu tìm cách khiến nó hoạt động nhiều hơn, ví dụ như xúi giục nó hậu hoa viên bắt bướm, tìm cuộn chỉ cho nó vờn, thậm chí còn mời thợ mộc hẳn một cái bánh xe lớn, để nó chạy đó.

 

Lúc , nàng mới gặp thất bại đầu tiên trong sự nghiệp nuôi mèo của .

 

Tiểu Quýt thích động đậy.

 

Cuộn chỉ, bánh xe chạy bộ đều thể khơi dậy hứng thú của nó. Bất kể lúc nào, ở , nó thể thì sẽ , kiên quyết nhúc nhích.

 

Muốn ăn ngon, chỉ thích , cứ thế chẳng sẽ giống heo trong chuồng ?

 

Tuy rằng béo trông càng đáng yêu, vuốt ve cũng càng thích, nhưng quá béo cũng cho cơ thể.

 

Tống Ngọc Thiện nuôi Tiểu Quýt như một con mèo cảnh bình thường. Dù nó cũng là yêu gửi đến!

 

Hơn nữa nó cũng bài xích tu luyện, ngay cả lúc nàng giảng bài, nó cũng chịu khó lắng .

 

Một con mèo ngoan như , nếu giúp nó khai trí, nàng cũng cảm thấy với sự tín nhiệm của cha nó.

 

Tống Ngọc Thiện thử nhiều cách, cuối cùng hạ quyết tâm, cải tạo hậu hoa viên.

 

Hôm nay, đến giờ Tiểu Quýt ăn, Tống Ngọc Thiện cho bất cứ thức ăn gì bát của nó, mà dẫn nó đến vườn .

 

"Về , đồ ăn của ngươi đều tự bắt lấy!"

 

Tiểu Quýt tròn mắt ngơ ngác: "Miêu ô?"

 

"Đi !" Tống Ngọc Thiện khẽ đẩy nó trong cửa thuỳ hoa: "Ngươi thích gà cá, ở đây đều cả. Còn heo, vịt, chuột, chim sẻ, tự săn ."

 

Nàng thả nhiều gia cầm và động vật nhỏ vườn .

 

Tiểu Quýt trợn tròn mắt, dám tin sự thật tàn khốc . Cuộc sống chỉ việc há miệng chờ thức ăn của nó cứ thế mà một trở ?

 

"Cục cục tác ~" Một con gà mái già dẫn bầy con nhởn nhơ qua con đường rải sỏi trong vườn, khinh bỉ liếc mắt nó một cái.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/chuong-46-dai-thanh.html.]

Tiểu Quýt vốn lười biếng, nhưng ánh mắt đó kích thích, ngay lập tức đuổi theo.

 

Chẳng may xông nhầm bầy gà, mèo kêu, gà gáy vang trời, hỗn loạn vô cùng, náo nhiệt đến cực điểm.

 

Tống Ngọc Thiện lúc mới yên tâm, từ giờ cần lo lắng Tiểu Quýt chỉ yên, phình ngang mà thành heo nữa.

 

Chỉ là, bầy gà vịt trong hậu hoa viên, cùng mấy con heo hoa trong vườn, chỉ thể để chúng phá hoại hoa cỏ trong vườn thôi.

 

Nàng chọn nuôi gà vịt theo hướng thả rông, nên khả năng sinh tồn thì khỏi . Lại định kỳ cho chúng ăn rau củ, vườn rộng như , cây cối sum sê, chắc đủ cho chúng sống .

 

Để Tiểu Quýt cùng đám động vật nhỏ trong vườn tranh giành, cũng thể mài giũa năng lực sinh tồn cùng bản lĩnh săn bắt, lợi ích nhiều vô kể, chỉ khổ một điều là hoa viên xinh của nàng khó tránh khỏi phận phá hoại mà thôi.

 

Nơi Tống Ngọc Thiện luyện côn cũng dời đến sân lớn của chính viện.

 

Ngày ngày chuyên tâm khổ luyện, trải qua hơn một năm, nàng tích lũy đủ ở cảnh giới Tiểu Thành, thể thử đột phá lên cảnh giới Đại Thành.

 

Nàng hết luyện một lượt cho thuần thục, đó dùng nốt tăng cường ngộ tính cuối cùng.

 

Quả nhiên, tích lũy đủ, linh cảm tuôn trào, nàng thuận thế mà đột phá.

 

Trúc côn trong tay nàng vung tới , luồng khí sắc nhọn vô hình liền vạch tới đó, lá rụng chẻ đôi.

 

Côn chạm tới, khí tới , đây chính là dấu hiệu của côn pháp đại thành.

 

Chỉ là, chân khí phụ trợ, khí nhận nhiều lắm cũng chỉ thể cắt lá cây. Nếu chạm , cũng chỉ để vết thương nhỏ.

 

Nếu đem chân khí rót nhập côn, uy lực cùng độ linh hoạt của khí nhận ắt tăng mạnh, g.i.ế.c trong vô hình cũng quá.

 

Đến cảnh giới uy lực của côn pháp chẳng kém gì môn thuật pháp tấn công nào.

 

Tống Ngọc Thiện cảm thấy sảng khoái trong lòng. Sau khi côn pháp đại thành, nàng múa côn càng thêm thỏa thích.

 

Thẳng tới khi trúc côn trong tay chẳng chịu nổi, nứt từng mảnh, nàng mới lưu luyến ngừng .

 

"Xem tìm cán côn mới ," Tống Ngọc Thiện lẩm bẩm, sờ côn trúc vỡ thành từng mảnh.

 

Đã dùng lâu ngày, nàng sớm quen với trọng lượng cùng hình dáng trúc côn, nay đổi mới, khỏi chút nỡ.

 

Trúc xanh bình thường chịu nổi côn pháp ở cảnh giới Đại Thành của nàng. Đợi đến khi nàng khai khí , ngưng tụ chân khí, trúc xanh sẽ càng thêm mong manh.

 

, Tống Ngọc Thiện tới huyện thành, đặt hàng tại cửa tiệm chuyên chế gỗ, nhờ tìm cho nàng ít gỗ kích thước phù hợp và vật liệu khác .

 

Gỗ đào, gỗ liễu, gỗ dương mộc... nàng chuẩn thử từng loại một chọn loại phù hợp nhất với .

 

Sau đó, nàng đến rừng trúc nhỏ sân bà bà, chặt một cây trúc để tạm dùng vũ khí hộ .

 

Khi mang côn mới trở về phủ, mở cửa liền một tiếng kêu "Miêu ô" yếu ớt, còn kịp bước , thấy thềm sõng soài một "chiếc bánh mèo" lông lá bù xù.

 

Tống Ngọc Thiện cái bụng tròn vo của nó, chút bất ngờ.

 

Tiểu Quýt ngày thường trông lười biếng, chẳng ngờ ngay ngày đầu săn , còn ăn no căng bụng.

 

quá trình chắc chắn dễ dàng. Bộ lông mượt mà, xù xù của Tiểu Quýt rối tung, lẽ còn rụng một ít.

 

Tống Ngọc Thiện xuống, vuốt ve bộ lông của nó.

 

Tiểu Quýt đáng thương hề hề kêu "Miêu ô ~"

 

Nó nhích nhích chân, để lộ cái đầu gà con c.h.ế.t thảm, đẩy về phía nàng.

 

Tống Ngọc Thiện sững , khó khăn : "Ngươi tự lấp đầy bụng là , cần mang quà về cho ."

 

 

Loading...