Ta Ở Liêu Trai Tu Công Đức - Chương 48: Pháp Khí

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:07:29
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Túi Càn Khôn là pháp khí trữ vật. Thanh Trúc Quỳnh Chi là vũ khí dạng côn. Thanh Đồng Âm Dương Linh chuyên dùng để đối phó quỷ hồn.

 

Tống Ngọc Thiện gần như cần do dự, chọn Thanh Trúc Quỳnh Chi.

 

Nàng hiện đang thiếu một cây côn tay để vũ khí! Vật thể biến đổi giữa hình trâm và hình côn, hơn nữa mang dáng dấp thanh trúc, khéo hợp tâm ý nàng.

 

Về phần Túi Càn Khôn cùng Thanh Đồng Âm Dương Linh, tuy cũng quý báu, nhưng nhu cầu cấp thiết, thể chờ khi công đức dư dả hãy đổi.

 

Pháp khí tạo từ Ngọc Ấn Không Gian, xuất hiện mang theo dấu ấn của nàng, tự động nhận chủ.

 

Một ý niệm lóe lên, một cây trâm ngọc hình dáng thanh trúc cài búi tóc của nàng, đuôi trâm vài phiến lá ngọc như trúc, sinh động như thật.

 

Tống Ngọc Thiện Ngọc Ấn Công Đức:

 

【Ngọc Ấn Công Đức】

 

【Chủ nhân: Tống Ngọc Thiện】

 

【Công đức: 3/10】 (Tu: 3) (Ngộ: 0)

 

【Năng lực: Nguyệt Hoa Tâm Pháp (Ngưng Khí sơ kỳ), Cuồng Phong Côn Pháp (Đại Thành)】

 

【Không gian: Thanh Trúc Quỳnh Chi (Pháp khí cấp thấp)】

 

Mở mắt , nàng đưa tay sờ chiếc trâm tre xanh đầu, lòng tràn ngập niềm vui.

 

Tống Ngọc Thiện Kim thúc: "Hôm qua ai tiến giai ?"

 

Điểm công đức mới của nàng, gì bất ngờ, chắc chắn là do bọn chúng đóng góp.

 

Kim Đại cúi đầu tiểu miêu màu cam trong lòng tiểu thư.

 

Tống Ngọc Thiện cũng cúi xuống , con Quýt Béo của nàng vẫn đang ngủ.

 

"Tiểu Quýt khai trí ?"

 

Kim Đại gật đầu: "Quả hổ là hài t.ử của yêu. Có lẽ đó tiểu thư giảng bài, nó thụ ích. Đêm qua nguyệt hoa cực thịnh, nó khai trí cũng gì lạ."

 

Tiểu Quýt khai trí, từ phàm thú biến thành phàm yêu, niềm vui càng thêm gấp bội. Tống Ngọc Thiện vui mừng ôm nó, hung hăng hôn một cái, xem như phụ sự tín nhiệm của miêu yêu bán hàng rong .

 

Quýt Béo tỏ ngoan ngoãn để mặc chủ nhân nắn bóp, hề phản kháng.

 

Lòng Tống Ngọc Thiện mềm nhũn, tiện thể tuyên bố một tin : "“Từ nay trở , ngươi chính thức cùng Đại Bạch học chữ, chỉ nữa!"

 

Ngỗng Đại Bạch , đôi mắt tròn đen láy lộ rõ vui mừng cùng mong đợi, hướng về miêu tiểu sư mà "cạc cạc" hoan nghênh

 

Nó nhất định sẽ nghiêm túc đốc thúc miêu miêu, cùng học tập!

 

Tiểu Quýt thì dụi tay chủ nhân, nũng kêu "miêu ô~", bộ dáng như .

 

Chân mèo của nó mà học chữ chứ!

 

Tống Ngọc Thiện lập tức quyết định: "Việc thể lười biếng. Học chữ thể giúp ngươi hòa nhập hơn với cuộc sống nhân gian, xa hơn. Ngươi cũng ngày chỉ một tụt phía ?"

 

Tiểu Quýt chuyện tránh , chỉ đành gật đầu khe khẽ: "Miêu ô~"

 

Kỳ thực, khi đưa đến nhà chủ nhân, nó trong thôn dặn dò ngoan ngoãn theo chủ nhân học tập.

 

Nó vô cùng quý trọng cơ hội ở bên chủ nhân.

 

Lúc , nó cũng đ.á.n.h bại những tiểu đồng bọn đồng lứa trong thôn, mới thể chọn đem đến cho chủ nhân.

 

Chủ nhân ôn nhu như , còn sẵn lòng dạy yêu tu hành, quả thực là chuyện hiếm .

 

Sa bàn mà ngỗng Đại Bạch tập vẫn còn, nay khéo thể cho Quýt Béo dùng. Ngỗng Đại Bạch giờ thể dùng cánh cầm bút chữ .

 

, từ ngày trở , mỗi sáng sớm trong tiệm sách Tống gia nhiều thêm một học sinh miêu miêu

 

Nàng dạy Quýt Béo , dạy Ngỗng Đại Bạch .

 

"Miêu miêu miêu~"

 

"Cạc cạc cạc~"

 

Tiếng miêu hữu khí vô lực, tiếng ngỗng thì hăng hái dâng trào.

 

Yêu khai trí đều trí tuệ khá , năng lực học tập cũng .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/chuong-48-phap-khi.html.]

khi dạy Quýt Béo, Tống Ngọc Thiện mới , sự nhiệt tình và thiên phú học chữ của ngỗng Đại Bạch lẽ hiếm thấy trong giới yêu.

 

Quýt Béo kém hẳn một bậc, với chữ nghĩa chẳng mấy mẫn cảm.

 

Ngày đầu tiên học chữ, ngỗng Đại Bạch học tám chữ, chỉ cần lặp vài là nhớ.

 

Còn Quýt Béo...

 

"Gà!"

 

"Miêu~"

 

"Cá!"

 

"Miêu~"

 

"Vịt!"

 

"Miêu~"

 

Một lúc hỏi nó: "Chữ nào là 'gà'?"

 

Quýt Béo tự tin dùng chân vỗ chữ "cá".

 

"Chữ nào là 'cá'?"

 

Chân nó chỉ chữ "vịt".

 

Ba chữ lặp lặp mấy , Quýt Béo luôn thể " hảo" bỏ qua đáp án đúng. Nó học đến mức chóng mặt .

 

Cuối cùng bất đắc dĩ, ngày đầu tiên chỉ dạy duy nhất chữ "gà", như mới miễn cưỡng nhận .

 

Khi thử dạy nó tính toán, Tống Ngọc Thiện vốn còn lo lắng, ngờ nó nắm bắt cực kỳ nhanh chóng.

 

Nàng dạy nó các ký hiệu tắt, nó học nhanh. với các chữ Hán tự thì mù tịt.

 

Tuy nhiên, điều cản trở Quýt Béo trở thành một tiểu thiên tài tính nhẩm.

 

Khi mới nhập môn, nó căn bản cần bất cứ vật gì tham chiếu phụ trợ, tự tính đều thông.

 

Có thể thấy, Quýt Béo hề ngốc. Nó chỉ chóng mặt với những chữ phức tạp, thể phân biệt. Thiên phú học tập của nó đều ở phần tính toán .

 

Không mất mấy ngày, trình độ toán học của Quýt Béo đuổi kịp ngỗng Đại Bạch. Còn về phần học chữ, mỗi ngày một chữ, chữ nào phức tạp thì mất hai ba ngày, nhiều hơn một chữ cũng .

 

Để duy trì tiến độ , cũng nhờ công sức đốc thúc tận tụy của ngỗng Đại Bạch giờ học, cưỡng ép kéo nó luyện chữ.

 

Vì thế, Tống Ngọc Thiện thậm chí còn lấy một phần tiền tiêu vặt của Quýt Béo để thưởng riêng cho công lao đốc thúc của ngỗng Đại Bạch.

 

Nếu ngỗng Đại Bạch là thiên tài văn học chăm chỉ, thì Quýt Béo là một thiên tài lý học lười biếng.

 

Hai yêu mỗi kẻ một vẻ, nhưng khi cùng bạn đồng học, hết sức hòa thuận.

 

Sau , chuyện Quýt Béo giỏi tính toán truyền ngoài, dẫn đến khắp nơi trong các cửa hiệu phòng thu chi, giữa đám học đồ lan truyền một câu chuyện, nuôi mèo ắt lợi về . Đây là chuyện của .

 

Lúc , ngỗng Đại Bạch cùng Quýt Béo đang chăm chỉ học tập, mà vị lão sư Tống Ngọc Thiện cũng chẳng hề ngoại lệ.

 

Mấy ngày rảnh rỗi, nàng liền ở trong viện luyện côn, quen với Thanh Trúc Quỳnh Chi.

 

Pháp khí quả thực dễ sử dụng. Bình thường thể trâm cài đầu, khi cần thì tùy tay rút , liền hóa thành một cây thanh Trúc Côn.

 

Dài ngắn, phẩm chất đều tương đương với Trúc Côn nàng vẫn dùng, xúc cảm cũng tương tự, chỉ nặng hơn một chút, nhưng càng tiện tay.

 

Thanh Trúc Côn xanh biếc, thoạt như chất ngọc, nhưng chất liệu vô cùng cứng rắn. Nàng mặc sức thi triển côn pháp, nó cũng hề sứt mẻ. Không đây là loại ngọc gì.

 

Không vũ khí nào phù hợp với côn pháp của nàng hơn cây Trúc Côn . Tống Ngọc Thiện nhanh quen với Thanh Trúc Quỳnh Chi, bắt đầu thử điều động chân khí khi múa côn, để thực sự phát huy uy lực của côn pháp đại thành.

 

Chân khí rót nhập côn, một côn quét xuống, khí sắc phóng . Từ đầu côn đ.á.n.h xuống, phiến đá xanh chân thế nhưng nứt một khe sâu, lực sát thương so với lưỡi đao sắc bén thông thường còn mạnh hơn gấp bội.

 

Chỉ là hiện giờ chân khí dự trữ của nàng vẫn nhiều, dẫu hai mươi bảy khí , cũng nhiều nhất chỉ thể lực thi triển ba côn như thế.

 

Sau khi dùng xong, nàng lập tức đả tọa để điều tức, hồi phục chân khí.

 

Sau khi thích nghi với vũ khí mới, nắm vững bí quyết vận côn phối hợp chân khí, nàng mới chuẩn bắt tay tu tập Thiên Nhãn thuật.

 

Vô cớ mà khai Thiên Nhãn, thấy càng nhiều, nguy hiểm cũng theo đó mà tăng. Nay côn pháp hộ , ít cũng coi như thêm một tầng bảo đảm.

 

Tồn tại mới tương lai, đường tu hành, dù cẩn trọng thế nào cũng chẳng bao giờ là thừa.

 

 

Loading...