Ta Ở Liêu Trai Tu Công Đức - Chương 51: Lỗ Quân Lan

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:07:32
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

"Ta là Tống Ngọc Thiện a~"

 

Lỗ Quân Lan ló thêm một phần ngoài, cẩn thận kỹ gương mặt tới: "A, quả thật là Ngọc Thiện !"

 

Nàng vèo một tiếng bay , đáp xuống bên cạnh Tống Ngọc Thiện, giọng nhanh nhẩu: "Ngọc Thiện , hề hiện hình mặt ngươi, ngươi thấy ? Vệt hoa văn hình con mắt đang phát sáng trán ngươi là gì thế? Còn vị nam t.ử đằng lưng ngươi toát đôi chút sát khí là ai? Con ngỗng lớn và chú mèo con đều là ngươi nuôi ? Trông chúng đáng yêu quá !"

 

Tống Ngọc Thiện khựng đôi chút, Quân Lan tỷ tỷ quả thật khác xa so với lúc còn tại thế, ngày giọng của nàng lúc nào cũng thều thào yếu ớt.

 

Hai họ gặp chẳng bao nhiêu , nhưng chỉ trong mấy gặp mặt ít ỏi đó, Quân Lan tỷ tỷ vốn ít lời, từng lòng hiếu kỳ nhiều đến như .

 

Lỗ Quân Lan bỗng sực nhận đối phương là một sống bằng xương bằng thịt, còn quen lúc sinh thời, liền chút ngượng ngùng:

 

"Ngọc Thiện đừng trách nhé, lúc sinh thời mang bệnh tật triền miên, khiến cho cả nhà vì mà lo sầu suốt bao năm tháng. Ta cũng chẳng cách nào, đành cố gắng tỏ dịu dàng ngoan ngoãn, dám tơ tưởng đến những chuyện chẳng thể . Giờ đây hóa thành quỷ, trăm bệnh đều tan biến, chẳng còn gì câu nệ, nếu chỗ nào thất lễ, mong lượng thứ cho."

 

Tống Ngọc Thiện xua xua tay: "Không , tỷ tỷ bây giờ thế , ngược trông còn giống một sống thực thụ hơn."

 

Lỗ Quân Lan vui vẻ kéo nàng tới bậc thềm mộ bia: "Trước mộ thường tới quét tước, sạch sẽ lắm, chúng đây trò chuyện !"

 

Vừa Tống Ngọc Thiện cũng chuyện hỏi, bèn thuận thế xuống cùng nàng mộ.

 

Tống Ngọc Thiện liền giới thiệu cho nàng:

 

"Vị là Kim Đại, ngươi cảm thấy toả sát khí, là bởi vì là một yêu quái hóa hình , yêu lực vô cùng hùng hậu."

 

"Yêu?" Lỗ Quân Lan kinh hãi đưa tay che miệng, trong lòng chút hoảng sợ.

 

"Hai con vật cũng là yêu." Tống Ngọc Thiện chỉ ngỗng Đại Bạch và Tiểu Quýt Béo .

 

Bàn tay đang vuốt ve mèo của Lỗ Quân Lan lập tức rụt vội trở .

 

Tống Ngọc Thiện cố nén : "Rất nhiều quỷ thấy bọn họ đều trốn biệt cõi âm, khiến cho chuyến dạo chơi ban đêm đầu tiên của , suốt cả một quãng đường dài, chỉ mỗi tỷ tỷ là chịu đáp lời."

 

Lỗ Quân Lan chợt nhớ tới những lời đồn đại kinh hoàng lưu truyền trong cõi âm rằng yêu quái chuyên ăn thịt quỷ, nàng mím chặt môi, chỉ hận thể chui tọt ngay trong mộ bia cho xong.

 

Nàng chỉ là một con quỷ mới từng trải sự đời, đây nào từng gặp qua yêu quái, chỉ mới huyện Phù Thủy một con hắc trư yêu, ngờ , yêu quái ở ngay bên cạnh của nhà thế giao!

 

"Tỷ tỷ đừng sợ, Kim thúc là yêu quái , ở nhà nhiều năm, từng vô cớ thương hại quỷ bao giờ." Tống Ngọc Thiện lựa lời an ủi nàng.

 

Kim Đại nở một nụ thiện, cúi thi lễ:

 

"Những kẻ vô cớ hại quỷ hồn, phần nhiều là lũ sơn yêu dã quái hành sự tùy tiện, còn chúng đều tu hành cùng tiểu thư, tiểu thư dạy dỗ, đương nhiên sẽ tàn bạo như .

 

Nếu tiện, liệu thể phiền ngài giúp chúng tuyên truyền một chút trong giới quỷ hồn ở huyện Phù Thủy, để nếu tình cờ gặp chúng cùng tiểu thư dạo đêm, thì cần sợ hãi nữa ?"

 

Lỗ Quân Lan tuy khi thành quỷ còn tuân theo lễ nghi của dương thế, nhưng lời lẽ của Kim Đại mực lễ độ, quả thực giống những loài yêu quái ngang ngược càn, ấn tượng của nàng về yêu quái trong lòng bất giác chút đổi, bèn khẽ gật đầu:

 

"Những lời đồn về yêu quái trong cõi âm đều đáng sợ, nhưng phần lớn quả thực cũng chỉ là tin đồn thất thiệt. Lời đáng sợ, lời quỷ cũng đáng sợ kém."

 

"Đa tạ Lỗ tiểu thư." Kim Đại một nữa cúi hành lễ cảm tạ, lòng thực sự vô cùng cảm kích.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/chuong-51-lo-quan-lan.html.]

Trước đây từng bận tâm việc quỷ hồn sợ hãi , nhưng đêm nay thấy phiền não vô cùng, bởi vì sự tồn tại của mà chuyến dạo đêm của tiểu thư hôm nay gặp trắc trở, nếu tình hình đổi, e rằng cũng thể cùng tiểu thư dạo đêm nữa.

 

Lỗ Quân Lan dần thả lỏng, hỏi Tống Ngọc Thiện về vệt hoa văn hình con mắt phát sáng trán nàng là gì.

 

"Gần đây tu hành thành tựu, mở thiên nhãn, ấn ký giữa hai hàng lông mày chính là pháp ấn của thiên nhãn." Tống Ngọc Thiện đáp.

 

"Vậy , lúc sinh thời Ngọc Thiện đang tu hành, chúc mừng nhé!" Lỗ Quân Lan thật lòng mừng cho nàng: "Trong ba nhà chúng , là nữ hài t.ử sống tùy ý tự tại nhất, lúc còn sống vô cùng ngưỡng mộ , thường xuyên nằng nặc đòi mẫu kể cho chuyện của đó!"

 

"Lỗ thế bá và bá mẫu đều nhung nhớ ngươi, từng hứa với Lỗ thế bá, khi mở thiên nhãn sẽ đến xem tỷ tỷ ngươi sống . Vừa thấy ngươi mộ phần thổn thức, xảy chuyện gì ?" Tống Ngọc Thiện nhân cơ hội hỏi về chuyện ban nãy.

 

Nghe , Lỗ Quân Lan thoáng chốc ủ rũ, ấp úng mãi mới cất lời: "Ta..."

 

Tống Ngọc Thiện cũng thúc giục, mà chỉ lặng lẽ chờ nàng sắp xếp tâm trạng.

 

"Ngọc Thiện , từng lúc trong lòng thương mến một nào ?" Lỗ Quân Lan do dự hồi lâu, cuối cùng hỏi nàng một câu như .

 

Tống Ngọc Thiện: "..."

 

Lúc còn sống Quân Lan tỷ tỷ ít khi gặp ngoài, ngay cả tỷ nhà thế giao như nàng cũng chẳng gặp tỷ mấy , nay mới qua đời lâu, e rằng đến nay vẫn gặp mấy nam t.ử trạc tuổi, đáng lẽ trong chuyện tình cảm là một tờ giấy trắng mới , trông vẻ như đang vướng lưới tình thế ?

 

Thấy ánh mắt nàng như đang tìm kiếm sự đồng cảm, Tống Ngọc Thiện thành thật lắc đầu: "Ta từng nghĩ đến chuyện ."

 

Thực nào chỉ là từng nghĩ tới, chuyện vốn bao giờ trong kế hoạch cuộc đời của nàng.

 

Lỗ Quân Lan nhớ những lời đồn đây, rằng Ngọc Thiện lập nữ hộ, e là kén rể về nhà, liền thở dài một tiếng: "Hai tỷ chúng đường tình duyên mà lận đận quá! Chuyện kén rể của chẳng dễ dàng, còn , khó khăn lắm mới thoát khỏi bệnh tật giày vò, thể tìm kiếm mối duyên một đời một kiếp chỉ đôi , là quỷ mà ruồng rẫy!"

 

Tống Ngọc Thiện để tâm đến câu "chuyện kén rể chẳng dễ dàng", mà gặng hỏi nàng về cái gọi là "vì là quỷ mà ruồng rẫy" là chuyện gì.

 

Lỗ Quân Lan bèn chậm rãi kể ...

 

Thì đó, vì vấn đề ngày giỗ, linh cữu của Lỗ Quân Lan quàn tại nghĩa trang ở ngoại ô phía tây nhiều ngày, qua năm mới đưa mai táng.

 

Trong thời gian đó, một thư sinh tuấn tú trọ trong nghĩa trang, ngày nào cũng đến linh cữu của Lỗ Quân Lan dâng hương. Người khác hỏi, cũng chỉ là tiếc thương cho Lỗ gia tiểu thư yểu mệnh, cùng tạm trú tại nghĩa trang, nên dâng một nén hương để tỏ lòng thương tiếc.

 

Lúc đó linh hồn của Lỗ Quân Lan thể rời xa thi cốt nên để ý đến , nhưng cũng chỉ cảm thấy vị Trương thư sinh trông tuấn tú khôi ngô mà thôi.

 

Mãi cho đến ba ngày khi nàng hạ táng, Lỗ Quân Lan ở trong âm trạch thấy đang mộ rưới rượu cúng tế khấn nguyện.

 

Người đó : "Ngày nơi bến tàu, thoáng thấy nửa dung nhan của nàng, hồn vương tơ mộng, nào ngờ ngọc nhan sắc , trong chớp mắt âm dương đôi ngả. Hôm nay chúng gần trong gang tấc mà ngỡ như xa cách vạn dặm. Lúc sống còn lễ giáo ràng buộc, khi c.h.ế.t chẳng còn gì cấm kỵ. Nếu như nàng suối vàng linh thiêng, liệu thể hiện để an ủi tấm lòng ngưỡng mộ của chăng?"

 

...

 

"Hắn dành cho tấm chân tình sâu đậm như , nỡ phụ lòng ? Tiếc , giữa thanh thiên bạch nhật, dương khí tổn hại đến quỷ hồn, thể lập tức rời khỏi âm trạch để đến bên an ủi, để cho rằng cũng lòng , rằng chẳng sợ ranh giới sinh tử, cũng nguyện kề cận bên .

 

Quỷ lực của còn yếu, đủ để hiện hình mặt thường, nên đành mỗi ngày tìm đến nghĩa trang, báo mộng cho . Trong mộng, chúng trao lời hẹn ước trọn đời, hạnh phúc bao.

 

Thế hôm , khó khăn lắm mới tích góp đủ quỷ lực, ban đêm liền hiện hình mặt , tỏ xa lạ đến thế, khác xa với Trương lang dũng cảm trong mộng, cứ như hai khác biệt."

 

Nói đến đây, nỗi buồn trong lòng Lỗ Quân Lan dâng trào, nàng kìm mà lấy tay che mặt nức nở.

 

 

Loading...