Ta Ở Liêu Trai Tu Công Đức - Chương 54: Thư sinh

Cập nhật lúc: 2025-12-11 08:07:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tống Ngọc Thiện lặng thinh đến nghẹn lời, Quân Lan tỷ tỷ mà vẫn còn tìm Trương công t.ử , lẽ nào kiếp quỷ cũng chỉ tình yêu để bầu bạn cho vơi sầu muộn ? Lấy gì để cứu vớt tỷ tỷ quỷ đang mê vì tình đây?

 

"Quân Lan tỷ tỷ, thật sáng nay lúc về, ghé qua nghĩa trang một chuyến..."

 

Lỗ Quân Lan ngước mắt nàng, trong đáy mắt ngập tràn mong đợi.

 

"... Vị Trương lang của tỷ, hôm dời nơi khác ." Tống Ngọc Thiện cất lời.

 

Lỗ Quân Lan tin nổi: "Hôm ư? Muội ?"

 

Tống Ngọc Thiện khẽ gật đầu: "Hắn hiện đang ở trọ trong Phúc Mãn trai, là để chuẩn cho kỳ thi Trùng Cửu, nhưng vặn ngay khi tỷ hiện mặt . Tỷ thật sự bằng lòng tin rằng chuyển chỉ vì kỳ thi thôi ?"

 

Lỗ Quân Lan cúi đầu, nước mắt chực trào : "Hắn rõ ràng hề để tâm chuyện là quỷ! Cớ đối xử với như ?"

 

" là Diệp Công thích rồng mà!" Tống Ngọc Thiện khẽ thở dài: "Hắn chỉ mới trông thấy tỷ một ở bến đò mà yêu tỷ đến độ sống c.h.ế.t màng ư? Mối duyên chỉ vì nhan sắc như , liệu đáng tin chăng?

 

Trên đời , nữ t.ử tuyệt sắc nhiều kể xiết, hôm nay thể vì dung mạo xinh gặp yêu tỷ, thì nào ai ngày sẽ khác mà tình căn sâu nặng?"

 

Lỗ Quân Lan những lời cho ngẩn : "Hắn chỉ yêu dung mạo của thôi ? Trong mộng, chúng tâm đầu ý hợp đến thế, với chỉ biến thành quỷ chứ dung mạo đổi !"

 

Tống Ngọc Thiện thấy nàng vẫn thông suốt, thêm: "Thật , thâm tình mà sợ hãi như lời ? Hắn thể mộ phần của tỷ để tỏ bày tấm lòng, thể cùng tỷ tương hợp trong mộng, là bởi vì nghĩ rằng tỷ chỉ là một c.h.ế.t, chẳng qua chỉ để thỏa mãn cái ảo tưởng về một tấm chân tình do chính dựng nên mà thôi. Đến khi tỷ thực sự xuất hiện mặt, chấp nhận tỷ như những gì từng ?"

 

Lỗ Quân Lan mím chặt môi, khẽ lắc đầu.

 

"Cho nên đó, chỉ là tên ngụy quân t.ử một đằng một nẻo thôi, một kẻ như đáng để tỷ tỷ đau lòng đến thế ? Lần thấu bản chất thật của , tỷ tỷ nên vui mừng mới đúng." Tống Ngọc Thiện .

 

Sắc mặt Lỗ Quân Lan dần dần ảm đạm: "Ngọc Thiện , cảm ơn thức tỉnh , nhưng vẫn đợi đến khi tích đủ chân quỷ lực, sẽ hỏi một cho rõ, như mới thể dứt bỏ niệm tưởng."

 

Tống Ngọc Thiện cũng thêm gì nữa: "Sau đau lòng cũng đừng dễ dàng rơi lệ mà tổn hại đến quỷ thể."

 

Chỉ cần khiến bản chịu tổn thương thực sự, thì gặp cẩu nam nhân cũng xem như là một rèn luyện trong đời.

 

Quân Lan tỷ tỷ là quỷ, đối đầu với Trương công tử, thì kẻ gặp nguy hiểm hơn vẫn là Trương công tử.

 

"Những sách chẳng là chính trực, dũng cảm và thâm tình nhất ? Cớ gặp chẳng giống như chút nào?" Dù trong lòng Lỗ Quân Lan vẫn còn le lói một tia mong chờ, nhưng nàng cũng thể thốt lời nào để bênh vực cho sự thâm tình của Trương lang nữa.

 

Tống Ngọc Thiện hỏi: "Tỷ từ rằng sách đều thâm tình ?"

 

"Trong thoại bản đều như thế cả mà. Lúc còn sống, giường bệnh buồn chán, thích nhất là thoại bản, những câu chuyện tình truyền kỳ giữa thư sinh và nữ quỷ thật khiến xiêu lòng." Lỗ Quân Lan đáp: "Sách đó còn là do trưởng của mua ở nhà in của nhà đó!

 

Nghe Ngọc Thiện cũng thích thoại bản, lúc nhỏ còn thường bỏ nhiều tiền nhờ các thư sinh thi mang những cuốn thoại bản mới nhất từ quận thành về ? Vì chuyện mà trong huyện mấy sách vốn sống bằng nghề chép sách đều chuyển sang thoại bản luôn đó."

 

Tống Ngọc Thiện vạn ngờ tới, chuyện cuối cùng đổ lên đầu .

 

Nàng mới chính là căn nguyên khiến Quân Lan tỷ tỷ yêu thích thư sinh đến .

 

Nàng cảm giác như một dòng chữ "Công đức -1" đang lướt qua đỉnh đầu .

 

Không , lúc nàng mạnh tay đưa thoại bản về chỉ vì buồn chán để giải khuây, tiện thể tạo cho những chép sách trong huyện thất nghiệp do công nghệ in ấn của xưởng nâng cấp một nghề mới mà thôi.

 

Đây rõ ràng là chuyện đôi bên cùng lợi, nàng còn tự thấy một việc đại thiện, thể ngờ rằng những cuốn thoại bản nuôi dưỡng độc giả thành những kẻ mê thư sinh, đầu óc chỉ yêu đương thế ?

 

Ngày thường nàng những cuốn thoại bản đó, đều chỉ xem như chuyện vui cho qua!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-o-lieu-trai-tu-cong-duc/chuong-54-thu-sinh.html.]

 

Thảo nào đây nàng tự thấy mười lăm năm qua nhiều việc , mà ngọc ấn công đức chỉ vỏn vẹn 1 điểm công đức.

 

Có những việc nàng ngỡ là chuyện , nhưng cuối cùng gieo mầm hoạ mà chính nàng cũng chẳng hề .

 

Tống Ngọc Thiện chút sợ hãi, việc thiện cũng cần suy xét kỹ càng, nếu như công đức thể trừ ngược, chừng lúc nào đó công đức sẽ khấu trừ thành âm mất.

 

"Phải , Ngọc Thiện , nhà in của nhà dạo cuốn thoại bản nào mới ? Cuộc sống ở âm thế quá đỗi buồn tẻ, vài cuốn thoại bản để g.i.ế.c thời gian." Lỗ Quân Lan hỏi.

 

"Không !" Tống Ngọc Thiện vội vàng lắc đầu.

 

Nàng đương nhiên thể để những cuốn thoại bản đó xuất hiện mặt Quân Lan tỷ tỷ nữa.

 

Nhìn ánh mắt thất vọng của Quân Lan tỷ tỷ, Tống Ngọc Thiện bỗng nảy một ý tưởng:

 

"Tỷ tỷ, đời phần lớn đều cho con trai trong nhà học hành đỗ đạt, chỉ giam con gái trong khuê phòng, cho nên thư sinh đều là nam tử. Những cuốn thoại bản tỷ cũng đều do nam t.ử , tự nhiên thư sinh trong đó cũng tô vẽ thêm phần .

 

Có lẽ nhiều nữ t.ử khuê các cũng giống như tỷ, xem những nhân vật trong thoại bản là thật, cứ ngỡ rằng thư sinh nào cũng như trong truyện.

 

Cần rằng, phẩm hạnh của một liên quan gì đến phận, kẻ ăn mày phố cũng , mà bậc thánh hiền sách cũng kẻ cặn bã."

 

Lỗ Quân Lan trầm ngâm suy nghĩ, càng nghĩ càng thấy lời Tống Ngọc Thiện đúng, nàng gặp Trương lang thực sự cảm tình.

 

Nghĩ kỹ , phần lớn nguyên nhân là vì là thư sinh, còn là kiểu thư sinh nghèo khổ thường thấy nhất trong thoại bản.

 

Những câu chuyện về thư sinh nghèo khổ, lòng ôm chí lớn, tài năng nhưng gặp thời, nàng qua nhiều, khó tránh khỏi nảy sinh vài phần thương cảm.

 

Có lẽ nàng cũng hẳn yêu thích Trương lang nhiều đến thế, chẳng qua chỉ là yêu thích những nhân vật chính thư sinh phẩm cách cao thượng trong các cuốn thoại bản mà thôi.

 

Tống Ngọc Thiện tiếp tục ý tưởng của : "Cho nên đang nghĩ, là cho một vài cuốn thoại bản do nữ t.ử để phá vỡ những ấn tượng cố hữu của , dạy cho cách bảo vệ bản .

 

Loại thoại bản như , tỷ tỷ thấy thế nào? Có ?"

 

"Thoại bản do nữ t.ử ư?" Lỗ Quân Lan kinh ngạc vô cùng: "Nếu thật sự , nhất định ! Không những nữ t.ử khác thế nào để tìm lang quân thâm tình kiên định của ..."

 

Tống Ngọc Thiện: "..."

 

Chuyện lang quân đúng là thể cho qua .

 

"Kiếp quỷ của tỷ còn dài đằng đẵng, cần gì vội vàng nhất thời. Trương lang thì còn Lý lang, Chu lang. Làm quỷ ai bắt tỷ thủ tiết một lòng đến già, bản vui vẻ mới là điều quan trọng nhất.

 

Có điều, nếu thật sự tìm một bạn đời thể gắn bó dài lâu, thì nhất đừng nên tìm sống. Người thường nếu chân khí hộ , tiếp xúc với quỷ hồn lâu ngày, quỷ khí xâm nhập cơ thể sẽ giảm thọ.

 

Dĩ nhiên, nếu đó nguyện ý sớm xuống âm thế bầu bạn cùng tỷ thì là chuyện khác, nhưng thể vì "tình" mà từ bỏ sinh mệnh chắc chắn là cực kỳ hiếm."

 

Tống Ngọc Thiện chỉ sợ Quân Lan tỷ tỷ thoát kiếp nạn, khác phụ bạc!

 

"Ngọc Thiện , ! Ta ... như thế..." Dù cũng là tiểu thư khuê các từ nhỏ giáo dưỡng vô cùng , mấy chữ "khao khát nam tử" Lỗ Quân Lan thế nào cũng thể khỏi miệng.

 

Nàng chỉ là khao khát một tấm chân tình nơi nhân gian, chứ khao khát nam tử. Có điều, nàng cũng thật sự tìm một lang quân thể phó thác chân tình, nghĩ như thì lời của Ngọc Thiện cũng sai.

 

Lỗ Quân Lan thẹn thùng vô cùng, chút may mắn vì là quỷ , mặt sẽ ửng đỏ mà bán .

 

 

Loading...