Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 110: Nhị ca, Nhị tẩu tiến triển rất lớn
Cập nhật lúc: 2025-03-24 11:19:57
Lượt xem: 293
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thiếu Đình dẫn Mặc Thiên đến viện dưỡng lão.
Trên đường , còn cố tình tìm một chỗ hẻo lánh, đổi xe.
Hắn sợ Mặc Thiên còn xong pháp thuật thì của đại tẩu đuổi theo.
Tới viện dưỡng lão.
Mặc Thiên thuận lợi đưa Vạn Hưng Đức phòng bệnh của Kiều An Khang.
Bởi vì Kiều Hạc dặn với viện dưỡng lão, cho phép Mặc Thiên cũng thông hành.
Mặc Thiên đặt hai bệnh nhân gầy trơ xương, song song cùng một chiếc giường.
Hai cánh tay chạm , cả hai cùng ngửa mặt đó.
Hai vị tổng giám đốc của các hào môn Bắc Kinh, chắc mơ cũng ngờ sẽ một ngày thảm đến mức chen chúc ngủ chung giường với .
Bạch ảnh lượn lờ theo Mặc Thiên.
Kiều An Khang hiểu dụng ý của cô.
Vô Diện Nam thì .
Hắn nghi hoặc hỏi:
“Nhóc con, cháu định đưa ?”
Mặc Thiên , chỉ tay Vạn Hưng Đức giường.
“Đưa chú về cơ thể.”
Vô Diện Nam , lập tức lượn tới, vòng vo quanh Mặc Thiên.
“ ! Cô g.i.ế.c thằng họ Cố , mới chịu !”
Kiều An Khang xong, bỗng nhiên bừng tỉnh.
Hóa thể mặt dày ăn vạ như ?!
Hắn lập tức hùa theo Vô Diện Nam:
“ cũng ! Cháu gả cho con trai , mới chịu !”
Hai ông chú gần sáu mươi tuổi.
Chẳng khác gì đám trẻ con mẫu giáo bám chân cô giáo chịu buông.
Thực , bọn họ cũng bám lấy chân Mặc Thiên, nhất quyết buông.
mà…
Họ là hồn ma, chẳng túm gì hết.
Không còn cách nào khác, hai chỉ thể dùng chiêu niệm chú lải nhải, cố gắng câu giờ đến khi Mặc Thiên chịu nhượng bộ.
Vốn dĩ, hai liệt cùng suốt mấy tiếng, chẳng với mấy câu.
Thế mà lúc đoàn kết đến kỳ lạ.
“Con trai tiền, trai, cháu đừng lo nó sống thọ, đại sư , cháu gả cho nó, nó sẽ sống lâu trăm tuổi!”
“Giết thằng họ Cố !”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Cháu bảo Kiều Hạc kết hôn , chia một nửa tài sản nhà họ Kiều cho cháu, lập tức thành đại phú bà!”
“Giết thằng họ Cố !”
“Kiều Hạc tính tình lắm, tuyệt đối thương vợ, trong nhà tất cả đều cháu hết!”
“Giết thằng họ Cố !”
Hai , một câu tới, một câu lui, tuyệt đối để lời của đối phương rơi xuống đất.
Chỉ tiếc, họ nhắm nhầm .
Mặc Thiên bày xong pháp khí, kéo rèm, tắt đèn.
Mọi thứ chuẩn xong xuôi.
Sau đó, cô xuống sàn nhà, một tay khống chế một hồn, ép bọn họ nhập cơ thể.
Chỉ mất ba giây…
Hai nhét trong xác.
Thế giới lập tức trở nên yên tĩnh…
Hai ông chú nhiều đến đau đầu, cuối cùng cũng về thể thực vật của .
Không còn một âm thanh nào nữa.
Mặc Thiên vỗ vỗ đầu gối, dậy.
“Xong .”
Cố Thiếu Đình: ”???”
Vừa … xảy chuyện gì ?
Vậy là xong?
Mọi chuyện xảy quá nhanh, nhanh đến mức còn kịp Mặc Thiên gì.
Cố Thiếu Đình cả đời từng chấn kinh nhiều như , tất cả đều đến từ Mặc Thiên.
còn kịp hồn.
Thì ngoài hành lang, bỗng vang lên những tiếng bước chân hỗn loạn.
“Rầm—”
Cửa đẩy tung.
“Cố Thiếu Đình, tình nghi bắt cóc ông Vạn, ngay bây giờ theo về đồn cảnh sát.”
Một giọng nữ dứt khoát vang lên.
Ngay đó, Đồng Anh Tư trong bộ cảnh phục, sải bước đến, bắt lấy tay Cố Thiếu Đình, thẳng tay còng .
Mặc Thiên như chuyện gì xảy .
Hớn hở bước tới.
“Nhị ca, Nhị tẩu chuyện với , còn chạm tay nữa, tiến triển lớn ?”
”……”
Lời thì cũng …
Tay thì cũng chạm …
Cố Thiếu Đình cúi đầu chiếc vòng bạc tay. mà cái thứ bình thường ?!
Hắn nghiến răng nghiến lợi, nặn từng chữ:
“Cảm-ơn-em, tổ-tông-nhỏ!”
Rốt cuộc là dây thần kinh nào của chập mà tin lời con nhóc chứ?!
Mặc Thiên cảm nhận sát khí của nhị ca.
Cô đầu khoe khoang với Đồng Anh Tư, kể công cứu hai ông già.
Đồng Anh Tư bán tín bán nghi.
Cô từng thấy qua bản lĩnh của Mặc Thiên, nhưng chuyện càng lúc càng vẻ đáng tin thế?
Mặc Thiên tự một .
Đồng Anh Tư tận tình hùa theo.
Vạn Kiều dẫn theo hai bác sĩ, kiểm tra tình trạng của cha .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-110-nhi-ca-nhi-tau-tien-trien-rat-lon.html.]
Xác nhận vấn đề gì, cô mới gọi xe cứu thương, đưa cha về nhà.
Còn Cố Thiếu Đình thì đáng thương.
Bị Đồng Anh Tư đưa về đồn cảnh sát…
Ngày hôm .
Cố Hoằng Thâm dùng một miếng đất để đổi lấy Cố Thiếu Đình.
Vạn Kiều là một nữ doanh nhân thành đạt.
Khả năng kiếm tiền hạng nhất.
Ở Bắc Kinh bao nhiêu ông chủ thể giành mối ăn từ tay cô.
, một khu đất ở ngoại ô Cố Hoằng Thâm giành mất.
Vạn Kiều vẫn luôn nhớ mãi quên.
Lần cô nhân cơ hội, mở miệng sư tử.
Dù cha chuyện gì, nhưng cũng để nhà họ Cố nhớ đời.
Vạn Kiều nghĩ rằng thương lượng vài vòng.
Không ngờ…
Cố Hoằng Thâm thật sự cưng chiều em trai, chẳng hai lời, trực tiếp chuyển quyền sử dụng khu đất đó cho cô.
Miếng đất trị giá hơn một tỷ.
Mua với giá 0 đồng.
Cố Hoằng Thâm đón Cố Thiếu Đình.
Nhìn sắc mặt âm trầm của em trai, phụt một tiếng bật .
Bình thường, tính cách Cố Hoằng Thâm cực kỳ lạnh lùng, đến cả một nụ cũng hiếm thấy.
Chứ đừng đến thành tiếng như thế .
thực tế chứng minh, chỉ cần đủ buồn , Cố Hoằng Thâm cũng nhịn nổi.
Suốt cả đoạn đường lái xe, khóe môi hề thu .
Cố Thiếu Đình thở dài một :
“Đại ca, thì cứ . Khiến vui vẻ cũng dễ dàng gì.”
Cố Hoằng Thâm khách sáo chút nào.
Nhị , đại ca tất nhiên giúp em toại nguyện.
Hắn trực tiếp tấp xe lề.
Sau đó sảng khoái…
Cố Thiếu Đình tiếng của đại ca.
Cảm thán sâu sắc—
Nếu chê là , thì bao…
Cuối cùng, vài phút đời, Cố Hoằng Thâm khôi phục vẻ mặt lạnh lùng.
Hắn khởi động xe nữa.
“Để cứu em, chuyển cho Vạn Kiều một khu đất trị giá hơn một tỷ.”
Cố Thiếu Đình nhíu mày, nghiêng Cố Hoằng Thâm.
“Quá trình cướp , mặt. Đại tẩu lý do gì kiện . Sao đưa cô một miếng đất?”
“Sợ em vết nhơ.” Cố Hoằng Thâm thản nhiên đáp.
Cố Thiếu Đình nheo mắt, đánh giá đại ca.
Đại ca bụng đến mức đó ?
Còn lo tiền án?
Nghe cũng hợp lý đấy, suýt thì tin luôn .
Hắn chằm chằm đại ca một hồi.
Sau đó hừ lạnh một tiếng, ngả lưng ghế.
“Muốn đại tẩu vui thì thẳng . Làm đại ca mà còn đổ thừa cho em.”
Cố Hoằng Thâm , khẽ nhướng mày.
Khóe môi gần như thể nhận , khẽ cong lên.
gì thêm.
Năm phút .
Hắn đạp mạnh chân ga.
“Xuống xe.”
Cố Thiếu Đình ngoài qua cửa sổ.
Chỗ quen.
dòng chữ to tướng cửa, vẫn nhận .
【Bệnh viện não Bắc Kinh】
Cố Thiếu Đình chằm chằm dòng chữ .
Hoài nghi dạo vận đen đeo bám.
Anh trai, em gái, vợ cũ…
Không một ai đáng tin.
Cố Hoằng Thâm thấy nhị vẫn bất động, lên tiếng.
“Xuống xe. Lão Tam đưa Mặc Thiên đến .”
”……”
Cố Thiếu Đình cảm nhận một sự sỉ nhục sâu sắc.
Hắn IQ 160, từ nhỏ thắng bao nhiêu giải Olympic toán, vật lý.
Bây giờ xếp cùng một đẳng cấp não với Mặc Thiên?
Sỉ nhục!
Sỉ nhục trắng trợn!
Thà c.h.ế.t chứ chịu nhục!
Hôm nay gì cũng bước cánh cửa !
Chỉ tiếc, lý tưởng , hiện thực tàn khốc.
Cố Hoằng Thâm xuống xe.
Trực tiếp mở cửa chỗ .
Một ánh mắt sắc bén quét qua.
“Đếm đến ba.”
Cố Thiếu Đình cũng hiểu .
Đại ca còn kịp bắt đầu đếm.
Mà chân tự động bước xuống xe như bánh lăn…