Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 132: Thất tiểu thư, không làm người kinh hãi thì không chịu được

Cập nhật lúc: 2025-03-26 15:05:26
Lượt xem: 280

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rất nhanh, lý do.

Thì , nhà họ Cố - chân chính Thất tiểu thư đến !

Truyền thuyết về Thất tiểu thư.

Vừa xuống xe lập tức thu hút ánh của tất cả .

Trời ơi ơi, Thất tiểu thư, là thật kìa!

Mọi ánh mắt đều dời nổi.

Nghe Thất tiểu thư mù chữ xui xẻo.

mà… gương mặt , thật sự quá !

Vẻ ngoài , một cái là họ Cố.

Nhà họ Cố đến thứ khác, chỉ riêng nhan sắc từ cả đến em út thôi…

Cũng đủ để hủy diệt cả giới giải trí.

“Đây mới là Thất tiểu thư nè! Đây mới là nhà họ Cố nè!”

“Đẹp thì ích gì, hồng nhan họa thủy! Nghe đến , nơi đó xui xẻo, gây chuyện lớn!”

“Hả? Thật ? Vậy buổi đấu giá hôm nay thì ?”

“…”

Mọi lập tức im bặt.

Có một loại… dự cảm chẳng lành…

Ngươi , ngươi.

Truyền thuyết…

Chắc nào cũng ứng nghiệm đấy chứ?

Mặc Thiên bước hội trường.

Liền thấy Kiều Hạc.

Cô bé lập tức qua.

mới nhấc chân, ngay lập tức các trai vây .

Một vẻ mặt: Em cứ đây cho ! Không hết!

Chỉ tiếc, Mặc Thiên là ai?

Nếu cô bé mà lời…

Thì đá cũng thể thành tinh.

Cô bé chen qua đám trai, bước ngoài.

Lần , chỉ tự qua, mà còn tiện tay kéo cả Vũ Tuyết cùng…

Anh trai nhà họ Cố: “…”

Cố Bạch Dã: “%¥#&¥#&”

Con bé , chỉ tự đào tẩu…

Mà còn thuận tay dắt theo cả chị dâu!

Không hổ là nhà họ Cố.

Chỉ đầu óc… đúng là lỗ chỗ như củ sen…

Cố Bạch Dã hết cách, đành tạm thời sắp xếp chỗ .

Sau khi vị trí, lâu , buổi đấu giá chính thức bắt đầu.

Người chủ trì là một trong những nhân vật hàng đầu của giới đấu giá.

Khí chất tao nhã, chững chạc điềm đạm, càng nổi bật vẻ sang quý của các bảo vật đấu giá.

theo trình tự, lượt đưa từng món lên bục.

Nhà đấu giá của Cố Bạch Dã tiêu chuẩn cao, tài sản một tỷ mới tham gia.

Hôm nay là phiên đấu giá chuyên đề tôn giáo.

Bình thường, dù đấu đá bao nhiêu trong thương trường, nhưng khi thần linh, ai nấy đều vung tiền như nước, chẳng chút do dự.

Bởi , cuộc cạnh tranh mới gọi là kịch liệt.

Mặc Thiên từng món đồ đưa lên đấu giá.

Trong lòng chẳng gợn sóng.

Thậm chí còn chút chán ghét.

Mấy thứ còn bằng ba món pháp khí của lão già họ Vu.

Cô bé thật sự hiểu đám mua mấy món pháp khí khai quang về gì.

Cái mõ đập vỡ cũng chẳng tăng nổi một điểm công đức.

Mặc Thiên thảnh thơi ăn dưa xem kịch, sắc mặt bình thản.

Mãi đến khi món đấu giá thứ bảy đưa lên bàn, mắt cô bé bỗng sáng lên.

Đó là một cái bát miệng nông, bằng kim loại, kích cỡ vặn, bỏ túi nhỏ của cô bé là .

Mua cái về, bát cơm cho Tiểu Hắc.

Mặc Thiên sợ tranh mất, vội vàng giơ tay xòe năm ngón: “Năm mươi!”

Người dẫn chương trình dọa đến ngây , may mà từng gặp nhiều tình huống lớn, đến mức thất thố.

“Vị khách , giá khởi điểm của chúng là năm mươi chín vạn.”

Mặc Thiên , mặt liền lộ một dấu hỏi chấm to tướng.

“Vạn? Năm mươi đồng bán ?”

“……”

Cả hội trường im lặng như tờ.

Cái bát là pháp khí của đại sư Hồng Quang khi hóa duyên, tích tụ cả đời công đức và phúc báo.

Thế mà Thất tiểu thư dám giá… năm mươi đồng.

Quả nhiên, thế gian là công bằng.

Giống như nhan sắc của Thất tiểu thư .

Đó là thứ đánh đổi bằng… trí não.

Không khí trong hội trường thoáng chốc chút ngượng ngùng.

Vũ Tuyết vội vàng vỗ nhẹ Mặc Thiên, giới thiệu lai lịch của cái bát cho cô bé .

Người dẫn chương trình cũng nhanh chóng lên tiếng, kéo bầu khí trở cuộc đấu giá.

Kiều Hạc mỉm hỏi Mặc Thiên: “Em thích cái ?”

Mặc Thiên: “Dùng để cho Tiểu Hắc ăn cơm.”

Kiều Hạc: “……”

Công đức của đại sư…

mà dù trong lòng chê bai, thì lúc giá cũng chút khách sáo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-132-that-tieu-thu-khong-lam-nguoi-kinh-hai-thi-khong-chiu-duoc.html.]

“Sáu mươi.”

Chỉ tăng một vạn.

Kiều Hạc cũng thấy xót ruột.

Vì cái bát vốn dĩ là của , mua với giá mười vạn…

Vịt Bay Lạc Bầy

Kết quả, mua , giá tăng gấp sáu .

mà, đau lòng, cũng chẳng đau chút nào.

“Một trăm.”—Cố Hoằng Thâm giơ bảng.

Lão hồ ly theo đuổi em gái , thế mà còn keo kiệt, thật sự coi nhà họ Cố là ăn chay chắc?

Kiều Hạc ngay lập tức nâng giá: “Một trăm lẻ năm.”

Cố Hoằng Thâm lộ rõ vẻ chán ghét.

Lão hồ ly giàu nứt đố đổ vách, mà tiêu tiền Mặc Thiên keo kiệt như thế.

Cố Hoằng Thâm tiếp tục nâng giá: “Một trăm năm mươi.”

“Một trăm năm mươi lăm.”

“Hai trăm.”

“Hai trăm lẻ năm.”

“Ba trăm.”

Cả hội trường xôn xao—

Cái bát

Có đáng để bán tới ba triệu ?

Anh em nhà họ Cố cưng chiều em gái, chuyện còn dễ hiểu.

Nhị gia nhà họ Kiều, đây là ý gì?

Chẳng Kiều gia mới từ hôn với Cố gia ? Chẳng lẽ bây giờ nhắm cô nhóc ngốc nghếch ?

Đám đông xem kịch mà ngơ ngác.

Ngồi ở hàng ghế đầu tiên của khu vực dành cho các ông chủ lớn, Cố Bạch Dã sốt ruột thôi.

Cái bát vốn là Kiều Hạc đem đấu giá, bất kể cuối cùng giá bao nhiêu thì vẫn là lời, nhà đấu giá chỉ lấy 5% phí dịch vụ.

búa gõ xuống, cục diện định.

Đại ca mua món đấu giá với giá ba triệu.

Kiều Hạc lời tận hai triệu rưỡi.

Đợi đến khi Cố Hoằng Thâm sự thật, e rằng sẽ tức đến mức châm lửa đốt trụi bộ lông của lão hồ ly mất thôi.

Kiều Hạc giành món đấu giá, nhưng vẫn mỉm ôn hòa.

Anh nghiêng , ghé sát tai Mặc Thiên, khẽ : “Hôm nay lời hai triệu bảy trăm năm mươi nghìn, chi bằng giao cho Mặc Thiên đại sư xử lý, coi như khoản tiền hương hỏa đầu tiên?”

Mặc Thiên , mắt lập tức sáng lên.

Sau đó cô bé khoanh tay, cúi đầu bái Kiều Hạc một cái, “Cảm ơn đại thiện nhân.”

Cố Hoằng Thâm: là kẻ đổ vỏ ?

Những món đấu giá đó vẫn diễn thuận lợi.

Buổi đấu giá dần tiến đến món đồ cuối cùng, bán xong là kết thúc viên mãn.

Mọi đều thả lỏng cảnh giác.

Truyền thuyết vẫn là truyền thuyết, thực tế chuyện linh nghiệm đến thế.

Nhìn Cố gia Thất tiểu thư mà xem, ngoan ngoãn yên một chỗ.

Cực kỳ dáng vẻ của một tiểu thư khuê các.

Vừa xinh , điềm đạm.

Xem là họ lo lắng quá mức.

Lời đồn cũng thể tin hết .

Cuối cùng, đánh giá của đám đông về Thất tiểu thư cuối cùng cũng phục hồi một chút.

Món đấu giá cuối cùng là xá lợi ngón tay của Phật tổ chân , hơn nữa thể mang về nhà, mà cúng dường trong chùa.

Nói cách khác, mua xong cũng quyền sở hữu…

Giá khởi điểm: 1 tỷ 300 triệu.

Nghe xong con , cả hội trường đồng loạt hít một lạnh.

Mức giá , thành công loại bỏ hơn 90% tham gia đấu giá.

Bây giờ mới thực sự là thời khắc thử thách đức tin…

Buổi đấu giá bắt đầu.

Phải rằng, ở Thượng Kinh, nhà giàu nhiều như rác.

Tiền kiếm càng nhiều, đức tin càng quan trọng.

1 tỷ 350 triệu, 1 tỷ 400 triệu, 1 tỷ 450 triệu…

Một món xá lợi hơn một tỷ mà đám mua hề chớp mắt.

Những đại gia mặt ở đây đều bắt đầu… ghen tị với sự giàu của .

Giá cứ thế mà tăng lên từng chút một.

Ban đầu, mỗi chỉ tăng 5 triệu, thế thấy vô lý lắm .

kẻ nhà giàu bất chấp tất cả, trực tiếp giá: “2 tỷ!”

Khán giả bên chửi —#&%#$&%$$¥%&#…

Dựa cái gì mà bọn họ thể giàu đến mức .

giận thì giận, ghen tị thì ghen tị, cuộc đấu giá vẫn tiếp tục.

Mọi theo hướng giọng qua, tìm giá.

mà…

Đây là ai?

Thượng Kinh chỉ lớn chừng đó, những công tử tiền như , bọn họ nhận ?

Thiếu niên chỉ mười bảy mười tám tuổi, giá hai tỷ.

Ai còn nâng giá tiếp thì chắc là đầu óc vấn đề

Cuối cùng, dĩ nhiên là thiếu niên giành món đấu giá.

Người dẫn chương trình gõ búa.

Xá lợi ngón tay chủ.

Cậu thiếu niên đắc thắng lên sân khấu, chuẩn thủ tục bàn giao.

Không ai ngờ rằng, Mặc Thiên— im lặng cả buổi tối—

Ngay lúc ngang qua

Lại mở miệng.

“Đừng chạm . Chạm sẽ c.h.ế.t đấy.”

Loading...