Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 177: Phán đoán vụ án, đoán đâu trúng đó!

Cập nhật lúc: 2025-04-02 07:18:50
Lượt xem: 184

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Quả nhiên, đến ba giây, Khâu Vĩ Thành lên tiếng.

“Đông Sơn các để một tiểu đạo sĩ trộn cục cảnh sát, thể thống gì đây!”

Hắn hiệu bằng ánh mắt cho cấp .

“Mời liên quan ngoài, nếu sẽ xử lý theo tội cản trở công vụ!”

“Rõ!”

Tổ trưởng lệnh, cấp lập tức hành động.

Toàn bộ phòng họp đều dồn ánh mắt về phía Mặc Thiên.

Vịt Bay Lạc Bầy

Chỉ liên quan” là vẫn nhận họ đang định mời ai ngoài…

Hai cảnh sát sắp bước đến mặt Mặc Thiên.

Cố Thiếu Đình nhanh chóng bước lên, chắn cô.

Ánh mắt lạnh lùng xuyên qua cặp kính gọng vàng, thẳng Khâu Vĩ Thành:

“Tổ trưởng Khâu, gì từ từ , hà tất động tay động chân? Cục cảnh sát cấp giấy mời hợp tác cho Mặc Thiên, chỉ còn chờ tất thủ tục, con bé sẽ chính thức tham gia điều tra vụ án của phân cục Đông Sơn.”

Thực tế, chỉ còn một bước thủ tục…

Mà là Mặc Thiên căn bản đồng ý.

Cô bận kiếm tiền xây đạo quán, rảnh rỗi để đến cục cảnh sát trừ gian diệt ác.

Cố Thiếu Đình và Đồng Anh Tư—dù —đều ngầm hiểu với :

Bằng giá lừa con nhóc cục.

Danh nghĩa thì là chuyên gia tâm lý học.

cô nhóc còn giỏi thấu lòng hơn cả nhị ca của

Cố Thiếu Đình lên tiếng.

Khâu Vĩ Thành đương nhiên nể mặt vài phần.

Hắn ngẩng đầu hiệu, hai cảnh sát liền lùi về chỗ .

Khâu Vĩ Thành lạnh:

“Giáo sư Cố, lệnh còn nhỏ tuổi, nên học thì hơn. Cố gia danh giá như thế, cũng nuôi nổi một nhàn rỗi, hà tất cục cảnh sát ăn chén cơm ?

rốt cuộc cũng chỉ là một đạo sĩ lớn lên trong đạo quán, chẳng bản lĩnh gì. Điểm duy nhất thể đem khoe khoang chính là phận của cô trong Cố gia. Nếu đặc biệt mời cô cục, thì chỉ ảnh hưởng đến danh tiếng của lệnh , mà còn khiến cục cảnh sát mất mặt.”

Một thể leo lên vị trí tổ trưởng tổ trọng án, đương nhiên kẻ tầm thường.

Khâu Vĩ Thành khách khí hết những lời khách khí.

Cố Thiếu Đình , đôi mắt đen nheo , khóe môi khẽ nhếch.

Hoàn ý định giải thích.

Thay vì cho bản lĩnh thật sự của Mặc Thiên, chi bằng cứ để tự phát hiện.

thì… mặt con nhóc , ai mà chẳng vả mặt!

Cố Thiếu Đình giữ im lặng, Khâu Vĩ Thành chằm chằm.

Bầu khí trong phòng họp trở nên căng thẳng.

Đồng Anh Tư hai họ, vội vàng kéo chủ đề về trọng tâm:

“Tổ trưởng Khâu, phân cục Đông Sơn chúng mời Mặc Thiên việc, đương nhiên lý do của chúng . Phiền đừng can thiệp chuyện nhân sự của chúng .

Giờ lúc tranh luận chuyện cô phù hợp .

Vấn đề quan trọng nhất bây giờ là phá án!

Bốn phụ nữ mất tích một cách bí ẩn hơn 48 tiếng. Nếu nhanh chóng tìm manh mối, xã hội sẽ náo loạn.”

Nhắc đến vụ án, Khâu Vĩ Thành cũng còn tâm trạng để để ý chuyện phân cục Đông Sơn mê tín dị đoan nữa.

Dù gì thì cứu quan trọng hơn tất cả.

Ba gật đầu ngầm hiểu, chuẩn về chỗ .

xoay

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-177-phan-doan-vu-an-doan-dau-trung-do.html.]

Họ mới nhận nhân vật trung tâm của cuộc tranh luận

Đã còn đó nữa.

chạy tới bảng đen phía từ lúc nào!

Mặc Thiên nhón chân, chăm chú bốn phụ nữ bảng, cùng với tên, ngày tháng năm sinh ảnh.

Cô im lặng quan sát một lúc lâu, lẩm bẩm điều gì đó.

Mọi bất giác dựng tai lên ngóng.

Càng , miệng càng há hốc.

Những gì Mặc Thiên lẩm bẩm là:

“Bốn bà bỉm sữa mới sinh, sinh quá ba tháng, đều đang trong giai đoạn cho con bú. Hai ngày gặp biến cố, vận mệnh đổi, hiện tại tính mạng đang ngàn cân treo sợi tóc, sống qua nổi mười hai giờ đêm nay.”

Mọi rùng cô chằm chằm.

Trên bảng đen chỉ sơ đồ hành tung của bốn phụ nữ cùng mối quan hệ của họ, hề ghi rằng họ là sản phụ, đang trong giai đoạn cho con bú.

Con nhóc ?

Cảnh sát phân cục Đông Sơn đương nhiên tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Mặc Thiên.

Những giáo dục khoa học từ bé như bọn họ, thể dễ dàng “mê tín dị đoan” thuyết phục?

Họ tin, chỉ vì trong ba ngày Mặc Thiên ở cục, từng câu từng chữ của cô đều ứng nghiệm, sai dù chỉ một từ.

Chỉ thôi, đủ để đổi cả thế giới quan của họ.

Khâu Vĩ Thành thì nghĩ .

Sắc mặt cực kỳ khó coi, vung tập hồ sơ trong tay ném cho Đồng Anh Tư:

“Các đúng là vô tổ chức, vô kỷ luật! Thông tin vụ án chi tiết như , thể để ngoài cục tiếp cận!”

Đồng Anh Tư: ”…”

Giải thích kiểu gì cho đây…

Cái cô nhóc tài liệu mà .

Mà là đoán !

Thậm chí ngay cả những gì họ , cô nhóc cũng thể đoán !

Cuộc họp tan rã trong khí căng thẳng.

Khâu Vĩ Thành kiên quyết từ chối hợp tác chia sẻ thông tin với phân cục Đông Sơn.

Bởi vì cho rằng cục vấn đề nghiêm trọng về bảo mật thông tin, và sẽ báo cáo lên cấp .

Thế là, tổ trưởng Khâu dẫn theo của , rời khỏi phân cục Đông Sơn, tự điều tra vụ án riêng.

Dĩ nhiên, cũng chẳng ai giữ .

Bởi vì—

Giờ phút , phân cục Đông Sơn Mặc Thiên!

Mặc Thiên! Một thể gánh cả đội!

Người của khu Tây Thủy .

Không khí trong phòng họp lập tức trở nên thống nhất.

Mọi ánh mắt đồng loạt dồn về phía Mặc Thiên, chờ ý kiến của cô.

Vụ án xảy đến hai ngày, nhưng hết sức kỳ lạ.

Bốn bà bỉm sữa đang dẫn con dạo bên ngoài, bỗng nhiên quẳng con sang một bên, đồng loạt về một hướng.

Đi đến một cách nhất định, họ biến mất trong điểm mù của camera giám sát.

Từ đó, ai tìm thấy họ nữa…

“Ở đây.”

Mọi theo hướng ngón tay của Mặc Thiên.

Trong chớp mắt, bầy quạ đen bay ngang qua bầu trời…

Loading...