Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 194: Chiếc đèn nến của Cố Hương Vi có quỷ
Cập nhật lúc: 2025-04-03 13:48:17
Lượt xem: 221
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Những lời Cố Thiếu Đình nửa thật nửa giả.
Không quá dứt khoát, cũng chỉ rõ vấn đề.
Thực , hề nghi ngờ Cố Hương Vi hại nhà họ Cố, mà chỉ lo cô khác lừa, vô tình mang thứ tà ma về.
Cũng giống như ,
Chiếc vòng ngọc mà ông cụ Kiều tặng, cũng từng hạ tà chú.
Nếu nhờ Mặc Thiên, thì ai thể phát hiện ?
Nhà họ Cố là miếng mồi béo bở, những kẻ dòm ngó họ bao giờ ít.
Chỉ là bọn họ từng nghĩ, sẽ dùng đến cách tà môn như .
Cố Thiếu Đình mượn chuyện chiếc vòng ngọc của Tô Như Lan để với Cố Hương Vi, biến sự nghi ngờ ban nãy, thành nỗi lo lắng dành cho cô.
Quả nhiên—
Cố Hương Vi còn lạnh nhạt như .
Cô chu môi, giọng mang theo sự ấm ức:
“Nói tới lui, nhị ca vẫn tin em.
Em ngu, thể lừa chứ!
Nói trắng , Mặc Thiên mới là em gái ruột của các .
Các chỉ tin cô , tin em!”
“Thật sự chuyện đó.”
Cố Thiếu Đình buột miệng phản bác.
Anh xoa đầu Cố Hương Vi, giọng đầy chân thành:
“Chúng lớn lên bên từ nhỏ, hai mươi năm tình cảm, chẳng lẽ chỉ vì một câu ‘ chung huyết thống’ mà thể cắt đứt ?”
“Không quan hệ m.á.u mủ, em cũng coi là trai ?”
Cố Thiếu Đình vô cùng chắc chắn rằng, Cố Hương Vi sẽ suy nghĩ giống .
Dù ruột thịt, nhưng vẫn là hai mươi năm tình , cùng ăn chung một mâm cơm, cùng sống chung một mái nhà.
Là tình cảm em thể đổi.
Chỉ tiếc—
Cố Hương Vi rõ ràng nhiệt tình như .
Cô hững hờ gật đầu, thuận miệng theo:
“Tất nhiên em vẫn coi là trai.”
đó—
Trong lòng cô lặng lẽ bổ sung thêm một điều kiện.
Nếu con bé đó…
Sau một hồi dỗ dành đủ kiểu, Cố Thiếu Đình cuối cùng cũng đưa Cố Hương Vi xuống lầu.
Vừa thấy cô, Mặc Thiên lập tức ngoắc tay:
“Lại đây, thương lượng chút chuyện.”
Cố Hương Vi cô đầy khó hiểu.
“Thương lượng gì?”
Mặc Thiên liếc xung quanh,
Sau đó, chỉ Cố Hưng Quốc, chỉ mấy của Cố Hương Vi.
“Đây là ba của cô, đây là của cô.”
“Hay là chúng đổi mạng ?”
“Dù cô cũng họ Cố, mà bọn họ thì ai nấy cũng đầu óc vấn đề, thế thì gom thành một nhà luôn .”
Những nhà họ Cố
Lông mày lập tức cau chặt thành chữ xuyên.
Mặc Thiên để ý sắc mặt bọn họ, mà vẫn tiếp tục bàn bạc với Cố Hương Vi.
“ thấy cô cũng lão thất .”
“Hay là chuyển phần khí vận lấy từ mộ tổ nhà họ Cố cho cô .”
“Sau , cô cũng sẽ may mắn giống như họ Cố.”
Nói xong, Mặc Thiên chợt nhớ gì đó, vội vàng phủi sạch quan hệ:
“ mà nhé, nếu mệnh của cô gì đổi, chịu trách nhiệm đấy.”
Cố Hương Vi Mặc Thiên như một kẻ thần kinh.
“Chị đang gì ?”
“ hiểu mấy thứ tà môn tà đạo đó.”
Cô nhạt, nhẹ giọng :
“Chị , chị đừng lấy trò đùa nữa.”
“Chị mới là thất tiểu thư thực sự của nhà họ Cố.”
“ xứng tranh giành với chị, chỉ sống một cuộc đời yên thôi.”
“Cô nghĩ cô thể sống yên ?”
Mặc Thiên ngước mắt Cố Hương Vi, chớp chớp mắt, giọng điệu nghiêm túc:
“Sáu mạng thai nhi, sớm muộn gì cô cũng trả.”
“Thiện ác báo ứng, báo, chỉ là đến lúc mà thôi.”
Mặc Thiên một nữa nhắc đến sáu đứa trẻ đời c.h.ế.t trong tay Cố Hương Vi.
Không thấy thể xác của các vong nhi, Mặc Thiên thể tính chúng là con nhà ai.
Vì , cô thể chắc chắn, rằng những đứa con mất của chị dâu cả và chị dâu hai c.h.ế.t trong tay Cố Hương Vi .
Dù trong lòng cô suy đoán, nhưng tính , thì thể bừa.
Thế nhưng, dù Mặc Thiên chỉ rõ, Cố Hương Vi hoảng loạn.
Cô tức giận lùi một bước, giọng run rẩy:
“Chị… chị… chị linh tinh!
mà, chị căn bản ở nhà họ Cố, nên mới viện đủ lý do đuổi !
Nếu , là chứ gì!
Chị cần phí công bịa chuyện, đến cả vong nhi cũng lôi !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-194-chiec-den-nen-cua-co-huong-vi-co-quy.html.]
Nói xong, mắt cô đỏ hoe, tức giận chạy về phía cửa lớn.
Cố Hoằng Thâm thấy thế, lập tức dậy, một tay túm lấy cô :
“Hương Vi, em cả.”
Anh đầu, sắc mặt lạnh băng, chằm chằm Mặc Thiên:
“Em quậy đủ ?”
“Ban đầu là bùa hộ mệnh, đó đổi mạng, giờ là vong nhi…”
“Rốt cuộc em gì?”
Cố Hoằng Thâm tức đến mức mặt mày tối sầm.
Từ khi Mặc Thiên bước cửa nhà họ Cố tối nay, cái nhà từng yên dù chỉ một phút!
Anh vốn là một nguyên tắc,
Nhìn thấy nét vẽ lệch khỏi khung, cũng vẽ một bức khác.
Thế nhưng Mặc Thiên…
Căn bản chỉ là vẽ lệch khỏi khung,
Mà là cả hề trong khung!
Hoàn là đang nhảy múa mìn của !
mà—
Lần , kịp để Cố Hoằng Thâm bùng nổ,
Trên lầu, nổ .
Chỉ thấy—
Tiếng hét thất thanh của Cố Thiếu Đình vang vọng cả biệt thự:
“A a a! Mặc Thiên, cứu mạng!!!”
Thì là…
Sau khi đưa Cố Hương Vi xuống lầu, Cố Thiếu Đình trở phòng cô .
Chiếc đèn nến thơm đó—
Anh thực sự yên tâm, luôn cảm giác nó gì đó kỳ quái.
Vậy nên, Cố Thiếu Đình để nghiên cứu kỹ hơn.
Anh cầm lên xem xét hồi lâu, nhưng vẫn tìm gì bất thường.
Bên ngoài vấn đề,
Vậy thì… bên trong thì ?
Bên trong đèn vẫn còn nến đang cháy.
Cố Thiếu Đình hít sâu một , thổi mạnh ngọn lửa.
mà—
Nó tắt?!
Anh cau mày, thổi thêm một , vẫn tắt.
Lại tiếp tục thổi liên tục mấy …
Ngọn nến vẫn cháy như cũ!
Hơn nữa, chân nến vẫn nguyên vẹn như lúc đầu, hề hao hụt.
Tựa như ngọn nến bất tử, vĩnh viễn tắt, vĩnh viễn rực sáng.
Cố Thiếu Đình bắt đầu cảm thấy bất an.
Anh cẩn thận đặt tay sát thành đèn, thử chạm nến xem chất liệu thế nào.
mới chạm lớp sáp thành đèn…
Ngón tay lập tức chuyển sang màu xanh thẫm!
Chỉ trong nháy mắt, màu xanh đó lan dọc cả cánh tay!
Cố Thiếu Đình cả đời từng thấy cảnh tượng quái dị như !
Không còn cách nào khác, chỉ thể hét to gọi cô em gái nhỏ nhà cứu mạng!
Dưới lầu—
Mọi thấy tiếng kêu, lập tức chạy lên.
Vừa thấy cánh tay Cố Thiếu Đình—
Ai nấy đều hít một lạnh!
Cố Thiếu Đình chẳng buồn để ý đến họ, mà lao thẳng đến mặt Mặc Thiên:
“Thiên Thiên! Cái đèn nến đó vấn đề!
Sáp nến bên trong mà chạm là tay sẽ thành thế !”
Mặc Thiên , lập tức rút một tấm bùa định , dán lên Cố Thiếu Đình.
Cố Thiếu Đình cố định,
Thứ tà ma trong cơ thể cũng cố định.
Như , mới thể kiểm soát sự lan rộng của nó.
Sau đó, Mặc Thiên đến ban công, giơ tay chạm đèn nến.
“Cẩn thận! Đừng chạm sáp nến!”
Cố Thiếu Đình dù định , nhưng miệng vẫn hoạt động .
Mặc Thiên đầu, đầy tò mò:
“Anh phát hiện từ khi nào?”
Vịt Bay Lạc Bầy
“Lúc lên gọi Hương Vi.”
Mặc Thiên quả thực ngờ, mà là do Cố Thiếu Đình phát hiện thứ .
Cô cầm lấy chiếc đèn nến bằng sứ, lắc lắc về phía Cố Hương Vi:
“Của cô?”
Cố Hương Vi sững sờ ở cửa, cảnh tượng mắt cho kinh hãi.
Cái đèn nến , đúng là của cô .
mà—
Cô cũng …
Bên trong nó quỷ???