Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 197: Mẹ ra mặt vì Mặc Thiên
Cập nhật lúc: 2025-04-04 03:53:20
Lượt xem: 258
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong lúc Tô Như Lan đang mắng chửi, đột nhiên từ cửa chen hai nhóc chân ngắn.
Tối nay hai nhóc nhất quyết đòi ngủ với bà nội.
Tất nhiên, vì bà nội thiết hơn , mà vì bà nội dễ tính, bọn chúng chịu ngủ, chơi, bà nội cũng mắng.
Hai nhóc chơi đến hơn mười một giờ, cuối cùng mệt rã rời, tự giác chui chăn ngủ.
Tô Như Lan dỗ hai đứa ngủ xong thì điện thoại reo.
Nghe điện thoại xong, bà vội vàng rời .
bà , bước ngoài, hai nhóc liền bật dậy khỏi giường, chạy xuống lầu, trèo tường sang nhà họ Cố.
Hai nhóc, mỗi đứa vác một khẩu s.ú.n.g nước vai.
Ngực ưỡn thẳng, bụng phình , hùng dũng xông nhà.
Mục tiêu rõ ràng, nhắm thẳng chính diện.
Vừa nhắm s.ú.n.g nước Cố Hoằng Thâm liền “biu~ biu~”, từng tia nước phóng từ nòng súng, lao thẳng chiếc quần ngủ bằng lụa của .
“Ăn h.i.ế.p cô cô, sư phụ, giết!”
“Giết g.i.ế.c giết!”
Hai nhóc chẳng khách khí, bất kể là bác, chú ông , hễ bắt nạt cô cô sư phụ thì đều là kẻ !
Súng nước lực b.ắ.n mạnh, hai nhóc b.ắ.n cực kỳ chuẩn.
Vịt Bay Lạc Bầy
Cố Hoằng Thâm cảm thấy lạnh buốt ở chân, quần ngủ lập tức ướt sũng dính sát .
Anh bực cúi đầu, đưa tay định tóm hai tên nhóc ranh.
Chuyện dạy dỗ bọn trẻ, Cố Hoằng Thâm rành.
kịp với tay, “bốp” một tiếng, tay Tô Như Lan dùng chổi lông gà quất mạnh,
“Mắng con gái còn đủ, còn đánh cháu trai ? thấy đúng là sống chán !”
Tô Như Lan giơ chổi lông gà chỉ Cố Hoằng Thâm:
“Đứng yên đó, động đậy! Hôm nay Thiên Thiên tính sổ cho rõ ràng!”
Bị quát lớn, Cố Hoằng Thâm bất lực im tại chỗ.
Ngay lập tức, từ bia di động biến thành bia chết.
Hai nhóc ranh đầy rẫy ý đồ .
Chúng b.ắ.n nước, còn cố ý nhắm m.ô.n.g và háng của Cố Hoằng Thâm.
Hôm nay, Cố Hoằng Thâm mặc bộ đồ ngủ bằng lụa màu xám đậm, nước dính quần, màu lập tức đậm hơn, ướt sũng dính chặt , trông như tè dầm.
Trong đời, bao giờ Cố Hoằng Thâm nhục nhã đến thế.
Anh kiềm chế cơn giận dữ trong , cố lột quần hai nhóc đánh cho m.ô.n.g nở hoa.
Cố Hoằng Thâm nhịn, nhịn mãi.
Khi nghĩ rằng hai nhóc b.ắ.n nước xong là hết chuyện , thì , ruột của , trông chẳng giống ruột chút nào, móc từ trong túi một chiếc điện thoại.
Đối diện với , bà ghi bộ cảnh tượng thảm hại .
Quay xong liền gửi thẳng cho vợ cũ của …
Cố Hoằng Thâm thấy Tô Như Lan lớn tiếng gửi tin nhắn thoại qua điện thoại, như sợ bên rõ:
“Kiều Kiều , mau xem, chồng cũ của con tè dầm ! Con ly hôn là đúng , nếu còn giặt tã cho thằng ngốc !”
Cố Hoằng Thâm: “…”
Mẹ, con, cảm, ơn, !
Không thể giành vợ, công lao phần của !
Cố Hoằng Thâm cạn lời .
Bà chỉ là thiên vị ngoài.
Mà là c.h.ặ.t t.a.y ném sang nhà luôn !
Cố Hoằng Thâm đang chịu trận, cả đám em trai trong phòng trai chịu khổ, chẳng ai dám hó hé.
Đừng là mặt giúp .
Ngay cả nhạo , lúc cũng dám .
Bởi vì, chẳng ai , tiếp theo mà “xử lý” là ai…
Trong phòng , dường như ai họ Cố khiến bà mắt…
Anh em nhà họ Cố đều thấp thỏm lo âu.
Cố Hương Vi cũng căng thẳng run cầm cập.
cô thực sự oan.
Tên ngốc Kiều Tuấn Phong , đúng là hại c.h.ế.t cô !
Cố Hương Vi đang lo lắng…
Đột nhiên, mặt Cố Hương Vi “bốp” một tia nước tấn công.
Nước từ khẩu s.ú.n.g áp lực mạnh, b.ắ.n trúng khiến mũi cô tê rần, sợ hãi đưa tay sờ thử, may mà !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-197-me-ra-mat-vi-mac-thien.html.]
ngay đó, n.g.ự.c cô trúng một phát.
Rồi đến chân, tay, trán, khắp chỗ nào cũng trở thành mục tiêu.
Cố Hương Vi xịt nước như gà rớt xuống ao, còn chút dáng vẻ tiểu thư nào.
Cố Nam Cảnh thấy , hai nhóc quá nghịch, vội ngăn cản:
“Đừng loạn nữa, mau cất s.ú.n.g nước .”
Không ngờ dứt lời, mặt Tô Như Lan dùng chổi lông gà quất một cái.
Lông gà bay cả miệng .
Tô Như Lan cảnh cáo chỉ :
“Sao hả, lúc bắt nạt Mặc Thiên thì điếc !”
Cố Nam Cảnh: “…”
Ai mà bắt nạt nổi con gái bà chứ…
Nếu con bé bắt nạt , thì coi như tích đức cả đời .
Cố Nam Cảnh cạn lời, mím môi dám cãi .
trong lòng thì âm thầm oán thán, hóa sự “mù chữ” cũng thể di truyền, thì ai mà miệng điếc chứ…
Chỉ là, sai cũng thể gọi là sai.
Anh dám , các em khác cũng dám .
Lúc chỉ Cố Hưng Quốc dám mở miệng.
Vừa mở lời thể hiện rõ là sợ vợ:
“Như Lan, đừng nổi giận, nếu em thấy mấy thằng nhóc chướng mắt thì cứ để chúng nhịn đói ba ngày! Không , nếu ai báo cảnh sát vì ngược đãi trẻ em thì cứ để cảnh sát bắt .”
Anh em nhà họ Cố: “…”
Khoảnh khắc , dòng nước lạnh lẽo lan tỏa trong lồng ngực, như thế dòng m.á.u họ Cố trong cơ thể.
Bọn họ hiểu .
Nhà họ Cố chỉ một đứa con duy nhất.
Họ Mặc…
Anh em nhà họ Cố lòng đau như cắt.
chẳng ai quan tâm.
Cố Hưng Quốc bước tới bên cạnh Tô Như Lan, vỗ nhẹ lưng bà, giúp bà hạ hỏa:
“Đừng tức giận, sức khỏe là quan trọng nhất. Em xem ai chọc giận em, em đánh !”
Tô Như Lan đầu , trừng mắt lườm ông một cái chút nể nang:
“Hồi gì hả! Thiên Thiên nhà hại nhà , còn tin. Cái đầu , chôn xuống mồ cũng chẳng c.h.ế.t thế nào!”
Cố Hưng Quốc: “…”
Im lặng là vàng.
Người phụ nữ bắt đầu tấn công phân biệt …
Hai nhóc b.ắ.n hết nước trong súng.
Cuối cùng cũng chịu yên.
Cả hai đếm ngón tay, Cố Hương Vi.
“Tay , hồn trẻ.”
“Người , tà khí.”
“Báo ứng, đến .”
“Cô sẽ, xong đời!”
Hai nhóc bắt chước dáng vẻ của Mặc Thiên, bói toán cho Cố Hương Vi.
Thực chúng chẳng tính toán gì, nhưng linh tinh vẻ giống thật.
Tô Như Lan hài lòng vỗ nhẹ hai đứa cháu.
Sau đó bà mới sang Cố Hương Vi.
Trước đây bà nghĩ rằng giữ cô gái , phòng khi một ngày nào đó tìm kẻ tráo đổi, thì Cố Hương Vi cũng là một cách để khống chế kẻ đó.
bà thực sự đánh giá thấp cô con gái giả .
Không ngờ cô mang thứ tà ác về nhà.
Khiến cánh tay của hai cô trở nên thâm tím, còn ai dám thế giới thứ bẩn thỉu chứ.
Tô Như Lan nhớ , đôi vòng ngọc mà lão gia nhà họ Kiều tặng, chẳng do Cố Hương Vi mặt ông mang đến !
Sau khi Mặc Thiên phát hiện tà khí, Tô Như Lan kiểm tra tất cả những xung quanh , nhưng tìm ai vấn đề.
Dù , bà cũng nghĩ tới Cố Hương Vi.
Giờ nghĩ , chuyện đều hướng .
Khi nghi ngờ, thì thể nào tin tưởng đó nữa.
Nhà , tuyệt đối thể giữ Cố Hương Vi!