Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 198: Cố Hương Vi dọn ra khỏi nhà họ Cố
Cập nhật lúc: 2025-04-04 03:56:45
Lượt xem: 271
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô Như Lan hỏi rõ về nguồn gốc của chân đèn thơm.
Khi Cố Hương Vi thậm chí còn con với một gã đàn ông lạ, cơn giận của Tô Như Lan như bùng nổ.
Bà cầm chổi lông gà, giơ lên mặt Cố Hương Vi một lúc lâu, cuối cùng vẫn nỡ đánh xuống.
Trước đây bà từng đánh cô lấy một .
Giờ đây cô còn là con gái của , càng đến lượt bà dạy dỗ.
Trong lòng, Tô Như Lan cắt đứt quan hệ với Cố Hương Vi.
Ngay cả danh phận con nuôi, bà cũng cho cô nữa.
Cơn giận dồn nén trong lòng Tô Như Lan cuối cùng trút hết lên Cố Hưng Quốc và Cố Bạch Dã.
“Hai cha con các còn che chở cho nó! Chuyện lớn thế mà cũng cho nhà ! Nếu ngày nó lừa lên thuyền giặc, thì công lao của hai nhỏ!”
“Mấy họ Cố trúng bùa gì , ai nấy đầu óc đều minh mẫn!”
“Rõ ràng là một họ , mà mấy cho biến thành từ chửi rủa !”
Nhà họ Cố: “…”
Không nên lời.
Tất cả ấm ức chỉ thể nuốt bụng.
Bọn họ cứ như , ép chấp nhận những lời “hỏi thăm” từ Tô Như Lan dành cho cả nhà.
Trong chiếc nhẫn của Mặc Thiên, tổ tiên nhà họ Cố - Cố Tư Niên, lúc mắt rưng rưng, đôi tay nhỏ nắm chặt chiếc áo dài của .
Cần gì nhiều con nhiều cháu, con đàn cháu đống!
Con cháu nhiều cũng chỉ thêm phiền phức!
Ngày chỉ một đứa con trai, một đứa cháu trai, quý như vàng, nâng niu như bảo bối.
Giờ thì .
Nếu thể bán con, cháu dâu chắc treo cả chắt trai lên tường mà bán như lợn con …
Phải mất một lúc lâu Tô Như Lan mới nguôi giận.
Cuối cùng cũng thể chuyện tử tế với Cố Hương Vi, đến mức mở miệng là mắng con bé.
Dù thì Cố gia cũng nuôi dưỡng cô suốt hai mươi năm.
Nhìn cô trưởng thành như ngày hôm nay.
Cô trở nên như , cũng là do cha cô và mấy trai quá nuông chiều, khiến cô luôn lấy bản trung tâm.
Tô Như Lan trách cô .
cũng thể chịu nổi việc cô tiếp tục sống trong nhà họ Cố.
Dù cô giở thêm trò gì nữa, cũng thể để cô ở nhà họ Cố.
Lần , Tô Như Lan thẳng thừng lệnh đuổi khách.
“Hương Vi, nãy con dọn , nếu thoải mái khi ở nhà, thì cũng giữ con nữa.”
“Chuyện chân đèn thơm vẫn điều tra rõ ràng, bây giờ con ở nhà cũng dễ khiến khác nghi ngờ.”
“Dưới tên con nhiều căn nhà như , thích chỗ nào thì dọn đến đó ở. Người hầu hạ con trong nhà, con cũng thể mang hết, như khi đến nhà mới cũng dễ thích nghi hơn.”
Lời của Tô Như Lan rõ ràng.
Dù dùng giọng điệu khách sáo nhất, ý tứ trong lời cũng vô cùng rõ ràng.
Chính là với cô : “Nhà họ Cố, con ở nữa!”
Sau khi Tô Như Lan xong,
Người đầu tiên ngẩn ngơ là Cố Hương Vi.
Trước đó cô chỉ giận dỗi, lấy chuyện dọn dọa mấy trai, họ níu giữ cô .
cô bao giờ nghĩ sẽ thực sự dọn !
Phải rằng, miếng bánh béo bở nhà họ Cố vốn dĩ là của cô!
Các trai từng công khai rằng sẽ từ bỏ tài sản nhà họ Cố, tất cả để cho cô.
bây giờ Mặc Thiên trở về.
Số tài sản đó ít nhất cũng sẽ chia mất một nửa.
Nếu Cố Hương Vi dọn khỏi nhà họ Cố, thì nghĩa là từ bỏ phận nhà họ Cố.
Sau cô lấy gì để tranh giành một nửa tài sản đó!
Bàn tay giấu trong tay áo ngủ của Cố Hương Vi siết chặt thành nắm đấm.
Ngôi nhà , cô thể rời . Nếu cô , cô sẽ mất tất cả, thứ đều sẽ thuộc về Mặc Thiên, ngay cả những thương yêu cô cũng sẽ là của Mặc Thiên!
Nghĩ đến khả năng , lòng ghen tị của Cố Hương Vi lập tức bùng nổ.
Cô cố gắng kiềm chế cơn oán hận.
Bây giờ lúc cô bộc phát.
Cố Hương Vi cúi đầu, cắn môi , vẻ tủi :
“Mẹ, đúng là đuổi con . Ở nhà con còn dám thở mạnh, các vẫn thấy con chướng mắt đúng ! Con chỉ là nỡ xa ba và các thôi. Nếu con dọn ngoài ở, sẽ gặp họ nữa.”
Cố Hương Vi rơi hai hàng nước mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-198-co-huong-vi-don-ra-khoi-nha-ho-co.html.]
Đáng tiếc, Tô Như Lan bao giờ lay động bởi chiêu .
Bà Cố Hương Vi, mặt lộ chút cảm xúc nào.
“Không chính con dọn ? Mẹ chỉ là giúp con thực hiện mong thôi. Với , ba và con vẫn còn sống, con gặp họ?”
Đám đàn ông họ Cố: “…”
Sao câu chút đúng nhỉ?
họ dám phản bác, mà chọn cách tiếp tục im lặng.
Lúc chẳng ai dám bênh vực cho Cố Hương Vi.
Dù chuyện chân đèn thơm , cô thể chối bỏ trách nhiệm.
Nếu ai giúp cô lúc , chỉ khiến Tô Như Lan càng nổi giận…
Cha và các trai nhà họ Cố đều lên tiếng.
Cố Hương Vi Tô Như Lan cho á khẩu, gì.
Ánh mắt cầu cứu của cô liếc về phía các trai, mong lên tiếng giúp .
Khi Cố Bạch Dã nhận thấy ánh mắt của Cố Hương Vi, liếc các trai khác, phát hiện ai ý định lên tiếng.
Lúc mới cất lời: “Hương Vi—”
“Con im .”
Cố Bạch Dã thốt hai từ Tô Như Lan chặn .
Cố Bạch Dã gượng hai tiếng, vội giải thích: “Mẹ, con chỉ định là, nếu Hương Vi quen ở những chỗ , thì chọn một căn nhà khác mà ở.”
Nghe , Tô Như Lan trừng mắt liếc một cái, “Giờ mới thấy con lên tiếng.”
Cố Bạch Dã gượng, tiếp tục giả vờ im lặng.
Lúc Tô Như Lan mới Cố Hương Vi.
“Không cần chọn ngày, hôm nay là ngày hoàng đạo , cứ hôm nay dọn , ngày mai sẽ bảo hầu mang đồ qua cho con.”
Lời của Tô Như Lan đến mức .
Rõ ràng là dù , nhà họ Cố cũng chứa chấp cô thêm một phút nào nữa.
Trong lòng Cố Hương Vi, hận thù như bén rễ, ngày càng sâu hơn.
Cô chuyện đến mức thể cứu vãn.
Nếu cứ ở đây, sẽ chỉ càng khiến thêm đáng thương.
Cố Hương Vi cầu xin Tô Như Lan nữa.
Cô oán hận liếc các trai một lượt.
Sau đó xách túi, mang theo hành lý, dứt khoát đóng sầm cửa, chạy khỏi phòng.
Cố Hoằng Thâm ngập ngừng vài giây.
Muốn đuổi theo tiễn Cố Hương Vi.
mới nhúc nhích Tô Như Lan chặn .
Bà giơ chổi lông gà đập đầu Cố Hoằng Thâm, “Đợi chút nữa thu dọn hành lý, cùng luôn , cái nhà , thấy con cũng ở nổi nữa!”
Cố Hoằng Thâm: “…”
Anh do dự vài giây.
Không dám động đậy.
Nếu bây giờ , chắc sẽ cho sổ đen của nhà họ Cố, còn cơ hội trở về…
Người nhà họ Cố ai thêm gì.
Lúc , Tô Như Lan mới thời gian quan tâm đến cánh tay đen sì của con trai thứ hai.
Bà nhíu mày cánh tay đen sì của Cố Thiếu Đình, lo lắng hỏi: “Con , cánh tay của con tàn phế ?”
Vịt Bay Lạc Bầy
“…”
Cố Thiếu Đình, gọi tên, khẽ thở dài.
Không trả lời câu hỏi của .
Bởi vì cũng câu trả lời.
Anh ở đây cả buổi .
Con nhóc thậm chí chẳng thèm liếc một cái.
Rốt cuộc là con bé thể cứu …
Hay là thể cứu …
Mặc Thiên thực sự thời gian để ý đến .
Cô tìm cách hóa giải âm khí dày đặc bao phủ nhà họ Cố.
Nếu để tình trạng tiếp diễn, e rằng cả nhà sẽ trở thành những kẻ xui xẻo.
Mặc Thiên cầm cây nến thơm, lật qua lật quan sát kỹ càng.
Một lúc lâu , cô đột nhiên nghĩ điều gì đó.
Cô đầu, quanh đám đông và tìm thấy Cố Bạch Dã.
“Này, lão Lục, xá lợi đốt ngón tay của tìm thấy ?”