Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 200: Cố Bạch Dã - “Sen-pa dọn phân!”*
Cập nhật lúc: 2025-04-04 04:04:44
Lượt xem: 214
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Không trách Cố Bạch Dã nghi ngờ.
Chỉ là vì “Tam thúc” của nhà họ Kiều thật sự giống gan mấy chuyện đó.
Kiều Thiên Thắng là một què, suốt ngày chống nạng.
Không , công việc, sống như một kẻ ăn bám, dựa nhà họ Kiều nuôi.
Ngày thường, ông chỉ ở nhà chăm hoa, nuôi chim, dắt mèo, dắt chó, khỏi cửa, sống kín đáo.
Ở Thượng Kinh, thậm chí chẳng ai đến tên ông .
Ngoài nhà họ Kiều, chẳng ai gọi ông là “Tam thúc” cả.
Vịt Bay Lạc Bầy
Hơn nữa, Cố gia với Kiều Thiên Thắng vốn thù oán, gần như từng giao thiệp.
Vậy tại ông hại Cố gia?
Sau khi rời khỏi nhà họ Cố, Cố Hương Vi về chỗ ở của mà tìm Kiều Tuấn Phong.
Cô ngờ tên khốn chơi như .
Trước đây, Kiều Tuấn Phong còn hứa hẹn sẽ giúp cô tranh giành tài sản nhà họ Cố.
Bây giờ thì .
Tài sản tranh , đến nhà cũng về !
Cố Hương Vi tức đến mức nổ tung.
Cô lái xe đến chỗ ở của Kiều Tuấn Phong.
Khi Cố Hương Vi gõ cửa, mới phát hiện bên trong đầy , kẻ thì uống rượu, kẻ thì nhảy nhót, ca hát om sòm, loạn cả lên.
Vốn bực bội, thấy tiếng ồn bên trong, cô càng tức hơn.
Lập tức giơ tay lên, tát thẳng mặt Kiều Tuấn Phong:
“Đồ khốn! Cái chân đèn thơm mà đưa cho rốt cuộc là tác dụng gì hả!”
Nghe thấy tiếng động, cả phòng , ai dám hó hé, tất cả đều im bặt.
Kiều Tuấn Phong tát đến sững .
Anh ôm mặt, nghiến răng tức giận.
Người phụ nữ , chừa cho chút mặt mũi nào.
Kiều Tuấn Phong cố nhịn, một lúc mới ngẩng lên, nặn một nụ lấy lòng:
“Đó chỉ là chân đèn thơm thôi mà.”
“Còn dám lừa !” Cố Hương Vi lườm một cái.
Rồi đẩy Kiều Tuấn Phong , bực bội lao phòng ngủ, ném túi xuống giường.
Kiều Tuấn Phong theo , tiện tay đóng cửa .
“Sao muộn thế còn chạy ngoài?”
“Nhờ phúc của đấy! nhà họ Cố đuổi ! Cái chân đèn hại , định hại !”
Cố Hương Vi trừng mắt Kiều Tuấn Phong đầy căm phẫn.
Người đàn ông sẽ giúp cô vững ở nhà họ Cố, tất cả đều là lừa gạt!
“Em đuổi ?”
Kiều Tuấn Phong cũng ngờ chuyện thành thế .
Ban đầu kế hoạch của họ sắp thành công .
Không ngờ xuất hiện Mặc Thiên, chẳng từ học mấy trò đó, nào cũng phá hoại kế hoạch của họ.
Nếu cô cản trở, Kiều Tuấn Phong tin rằng giúp Cố Hương Vi chiếm tài sản nhà họ Cố !
Bây giờ thì hỏng hết cả.
Kiều Tuấn Phong trầm ngâm một lúc, Cố Hương Vi, vẻ mặt còn như ban nãy.
Anh xuống ghế sô pha, mặt tối sầm:
“Em khai ?”
Nghe giọng điệu của , Cố Hương Vi tức giận :
“ thì Mặc Thiên tha cho !”
Càng nghĩ càng bực, cô giơ tay định tát thêm cái nữa.
, Kiều Tuấn Phong nhịn nữa, túm chặt cổ tay cô.
Anh khẩy:
“Cố Hương Vi, cô đúng là đồ ngốc!”
“Anh… Anh gì!” Cố Hương Vi tin nổi .
Người đàn ông vốn luôn ngoan ngoãn đây, bỗng như biến thành một khác.
Cố Hương Vi siết chặt nắm tay, định đ.ấ.m mặt .
cổ tay cô Kiều Tuấn Phong nắm chặt buông.
Anh lạnh lùng độc ác:
“Cô còn tưởng là đại tiểu thư nhà họ Cố ? Đừng mơ nữa. Sau ngoan ngoãn lời , chiếm Cố gia, đương nhiên sẽ phần của cô…”
Sáng hôm , Mặc Thiên tỉnh dậy, liền lập tức gieo một quẻ.
Vị trí của xá lợi, vẫn là ở gần.
Mặc Thiên nhanh chóng tìm xá lợi.
Bởi vì thứ thể trấn áp 81 tàn hồn trong chân đèn thơm , chỉ xá lợi Phật tổ chân .
Mặc Thiên chỉ khi thánh vật xá lợi mới thể xua tan tà khí .
Số mệnh suy tàn của Cố gia rút ngắn , chỉ còn một năm.
Nếu trừ tà khí , sợ rằng Cố gia sẽ diệt vong sớm hơn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-200-co-bach-da-sen-pa-don-phan.html.]
Mặc Thiên cầm theo bàn bát quái, bước khỏi phòng.
Sau đó, cô một vòng quanh sân nhà họ Cố.
Theo lý mà , xá lợi là thánh vật, cô đáng lẽ cảm nhận mới đúng.
rõ ràng tính là ở ngay gần, tại cảm nhận chứ?
Mặc Thiên cứ lòng vòng quanh nhà như thế, một lúc lâu, đến tận lúc ăn sáng…
Cuối cùng cô cũng tìm nơi khả năng xá lợi…
Lúc ăn sáng.
Người nhà họ Cố tụ tập đông đủ.
Mặc Thiên bới cho Tiểu Hắc một bát đầy ú ụ.
hôm nay, kỳ lạ là Tiểu Hắc ăn bao nhiêu, chỉ ăn nửa bát.
Mặc Thiên nó một cách khó hiểu, “Không đói ?”
“Meo~” Tiểu Hắc đáp , còn vươn vai một cái.
Mặc Thiên dám tin mắt .
Từ khi ký ức đến giờ, cô từng thấy Tiểu Hắc cô cô ăn ít như .
Cô nheo mắt , chằm chằm Tiểu Hắc.
Đột nhiên, trong đầu cô lóe lên một ý nghĩ.
Cô nhớ hôm đó trong buổi đấu giá, Tiểu Hắc cũng mặt…
Mặc Thiên chợt hiểu chuyện.
Nếu như xá lợi Tiểu Hắc cô cô ăn bụng, thì việc cô tìm thấy xá lợi là hợp lý.
Thần lực của Tiểu Hắc cô cô thể đong đếm.
Dĩ nhiên cô thể thấu cơ thể của nó.
Mặc Thiên bế Tiểu Hắc lên, chạm nhẹ đầu nó, “Tiểu Hắc cô cô, xá lợi cô ăn mất ?”
“Meo~”
Tiểu Hắc đắc ý lăn một vòng trong lòng Mặc Thiên, cố tình để lộ bụng .
Mặc Thiên im lặng một lúc lâu.
Cuối cùng cô đặt tay lên bụng Tiểu Hắc.
Ngay lập tức, cô cảm nhận rõ ràng sự tồn tại của xá lợi bên trong…
Cố Bạch Dã cạnh hai cô cháu mèo, há hốc miệng chằm chằm.
Hồi lâu , mới hồn, giơ tay run rẩy chỉ con mèo mập đen, “Đây là thứ em là xa tận chân trời, gần ngay mắt á???”
Mặc Thiên gật đầu, hỏi , “Không gần ?”
Cố Bạch Dã, “…”
Gần!
Còn gần chắc!
Con mèo ngốc còn ngày ngày theo tìm xá lợi!
Lúc Cố Bạch Dã lật tung cả nhà lên tìm, Tiểu Hắc vẫn luôn dính lưng …
Cố Bạch Dã còn tưởng cho nó ăn vài là với nó.
Hóa là nghĩ nhiều…
Con mèo ngốc chỉ đang bận bên cạnh xem trò của mà thôi…
Cố Bạch Dã trở thành “sen-pa dọn phân”…
Cả ngày hôm đó, đuổi theo Tiểu Hắc.
Hết chui lỗ, leo cây, chạy khắp sân.
Sợ bỏ lỡ bất kỳ bãi “sản phẩm” nào của Tiểu Hắc…
Phải rằng, trong đó là cả một tỷ bạc đấy, một tỷ!
Cố Bạch Dã như con khỉ, chạy theo Tiểu Hắc khắp sân, còn Vũ Tuyết thì ở phòng bên cạnh thấy hết, tiện tay , gửi cho Tô Như Lan.
Hai con hôm nay thú vui mới, đó là lão Lục nhà họ Cố giả khỉ.
Cố Bạch Dã lật tung cả ngày, Mặc Thiên thì ngủ bù cả ngày.
Đến khi mặt trời lặn mới tỉnh dậy.
Cô lững thững xem tiến độ của Cố Bạch Dã.
Mặc Thiên bước tới bên cạnh Cố Bạch Dã, hỏi, “Tiểu Hắc cô cô xả ?”
“Xả cái rắm!” Cố Bạch Dã bực bội chửi.
Mèo bình thường đều vệ sinh khay cát.
con mèo ngốc thì .
Nó cứ quanh quẩn khắp sân, tùy ý chọn một cây mà nó thích để “bón phân”…
Khiến Cố Bạch Dã chỉ còn cách chạy theo nó.
Sợ chỉ cần lơ là một chút,
Sẽ bỏ lỡ cả tỷ bạc từ “phân mèo”…
Cố Bạch Dã tức đến phát điên.
Mặc Thiên ôm lấy Tiểu Hắc cô cô, xoa bụng nó.
Một lúc , cô ngẩng lên Cố Bạch Dã.
“Xá lợi còn trong bụng Tiểu Hắc nữa.”
Cố Bạch Dã ngay lập tức đơ , “Hả???”
*“Sen-pa dọn phân” là một cách hài hước, chơi chữ từ cụm từ “sen” ( chăm sóc thú cưng, đặc biệt là mèo) và “dọn phân” (dọn vệ sinh cho thú cưng).