Ta - Phế Vật Thật, Nhưng Biết Một Tí Huyền Học Thì Sao? - Chương 203: Mặc Thiên muốn trả yêu quái

Cập nhật lúc: 2025-04-04 11:33:43
Lượt xem: 225

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mặc Thiên ung dung về phía Kiều Hạc.

Diệp Phi lập tức chắn giữa hai .

Anh cao to, hơn Mặc Thiên cả một cái đầu, chắn ngang như gần như che hết tầm .

Kiều Hạc Mặc Thiên chuyện gọi .

Diệp Phi dĩ nhiên cũng nhận .

Đại sư Mặc Thiên cứu mạng thiếu gia nhà , nhưng cứ thiếu gia nộp mạng mỗi ngày…

Thói quen tuyệt đối thể để Mặc đại sư hình thành.

Diệp Phi giang tay chắn ngang, mặt lạnh tanh, khiến vết sẹo mặt càng thêm dữ tợn:

“Thiếu gia nhà cần ngủ, cả, Mặc Thiên tiểu thư vẫn nên về .”

Bị đuổi khéo như , Mặc Thiên cũng biểu cảm gì đổi.

Cô ngẩng đầu Diệp Phi, nghiêm túc thông báo:

“Các trộm thú cưng của ngôi lớn, tại trả cho ?”

“Không trả cũng , lát nữa mang đến cho , nuôi nhé.”

Diệp Phi: “…”

Đánh một đòn chí mạng.

[K.O.]

Kiều Hạc Diệp Phi, đến mức đưa tay xoa trán.

Diệp Phi chịu thiệt bao mà vẫn rút kinh nghiệm, thua hoài chừa.

Mặc đại sư nhà họ Cố, đặt trong đạo quán mà thờ phụng.

Chưa từng ai đến đạo quán thắp hương mà dám ” với thần tiên cả.

Kiều Hạc xem kịch vui.

Diệp Phi thấy tiếng của , cam lòng đầu :

“Thiếu gia, yêu quái là ôm , bỏ ba trăm vạn, thật sự mời nó về?”

Kiều Hạc, khựng — nụ đông cứng mặt.

Có một câu thế nào nhỉ…

Vui quá hóa buồn…

Chủ tớ hai tự tổn thương , cuối cùng chẳng ai thắng.

Chỉ Mặc Thiên là mặt tỉnh bơ, chậm rãi bước ngoài, lẩm bẩm:

“Đại yêu quái còn một ngày nữa là khôi phục pháp lực, tuy chỉ một phần mười, nhưng đối phó với các thì quá dễ dàng.”

miễn phí chỉ cho các một cách giải quyết nhé, bôi m.á.u của Kiều Hạc lên cả nhà, yêu quái sẽ sợ mà tránh xa. m.á.u khô thì tác dụng nữa, nên Kiều Hạc liên tục rút m.á.u để dùng.”

“Đến lúc Kiều Hạc còn m.á.u mà rút, các nhờ trừ yêu thì trả tiền đấy. Dù các tiền, nhưng chắc thời gian, gần đây bận.”

Mặc Thiên lẩm bẩm như thể chẳng liên quan gì đến .

từng lời cô đều như d.a.o đ.â.m khác.

Kiều Hạc và Diệp Phi Mặc Thiên qua phòng khách, tiến về phía cửa.

Có thể để cô như ?

Mặc đại sư rõ, cô , bọn họ chỉ còn đường chết.

Ai mà nghĩ thông để đại sư bước khỏi cửa chứ.

Kiều Hạc ngẩng đầu hiệu cho Diệp Phi. Ý rõ ràng.

Cậu gây chuyện, dỗ .

Diệp Phi nhận chỉ thị của thiếu gia, bất lực nhếch miệng.

Anh nghĩ định mặt thiếu gia?

Hai

Rõ ràng là một đánh, một đánh!

Lần mà xen nữa, thì là hòa thượng đầu trọc Pháp Hải!

Diệp Phi đuổi theo Mặc Thiên, lập tức đổi sắc mặt, ngay cả vết sẹo cũng cong theo nụ :

“Mặc đại sư, cô sớm là việc quan trọng thế , thiếu gia nhà ngủ cũng tính là gì ! Cô chờ một lát, lấy chìa khóa xe ngay, chẳng nhà Hứa Dịch Nhiên , quen đường, nửa tiếng là tới nơi.”

Mặc Thiên dừng bước, đáp lời Diệp Phi:

đến là chuyện .”

“Ơ, thằng ngốc nào ? Cô đến chuyện , rõ ràng cô chính là chuyện mà!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-203-mac-thien-muon-tra-yeu-quai.html.]

Diệp Phi lập tức tự phủ định lời lúc nãy.

Lúc , mặt mũi nào quan trọng bằng mạng sống chứ.

Mặc Thiên thì dừng , Diệp Phi, nghiêm túc hỏi:

“Vậy gọi thiếu gia nhà việc, vui ?”

…”

vui nổi…

Diệp Phi bất lực Mặc Thiên.

Cô nàng đúng là đà lấn tới…

Diệp Phi nào dám .

Anh Mặc Thiên, suy nghĩ lâu, những lời trái lương tâm mãi thốt .

Cuối cùng, đầu chỉ Kiều Hạc, đổ hết trách nhiệm sang .

“Mặc Thiên tiểu thư mời, thiếu gia nhà , vui lắm!”

Kiều Hạc: …

Trông giống nghiện tự tìm đường c.h.ế.t ?

, Kiều Hạc và Diệp Phi cũng chuyến .

Diệp Phi dừng xe cổng nhà họ Cố, vì Mặc Thiên về nhà ôm đại yêu quái.

Trong lúc Kiều Hạc và Diệp Phi đang đợi bên ngoài, đúng lúc Cố Thiếu Đình về tới.

Nhìn thấy xe của Kiều Hạc đậu cổng, Cố Thiếu Đình nhíu mày.

Con cáo già tới tìm Mặc Thiên?

Vịt Bay Lạc Bầy

Theo hiểu của Cố Thiếu Đình về Kiều Hạc, chẳng ai về mà lỗ nặng khi qua tay lão cáo già .

Mặc Thiên tính tình đơn thuần, dù keo kiệt cỡ nào cũng sẽ lừa tiền.

cũng đảm bảo lão cáo già nhắm thứ khác!

Cố Thiếu Đình thể chấp nhận.

Anh dừng xe, lập tức bước xuống, gõ “cộc cộc cộc” cửa kính xe của Kiều Hạc.

Kiều Hạc hạ cửa sổ xuống, vẻ mặt bình thản, khẽ nhếch môi, “Nhị thiếu gia, chuyện gì?”

Cố Thiếu Đình thể nổi nóng.

Kiều Hạc từng cứu mạng và cứu cả hai đứa con của lão Lục, ân tình cứu mạng nhất định ghi nhớ.

ân tình là ân tình, thể lấy em gái để trả nợ.

Cố Thiếu Đình ngoài xe, khách sáo nhưng lạnh nhạt,

“Kiều Hạc, Mặc Thiên tâm địa thiện lương, từ chối, nhưng dù con bé cũng chỉ là một cô gái nhỏ, đêm hôm thế , cùng một đàn ông cho lắm, gì để mai hẵng .”

Kiều Hạc: …

Diệp Phi: …

Còn lý lẽ nào như thế

Cô gái nhỏ là tiểu tổ tông chuyên dọa đêm hôm, thể sợ đến hồn bay phách lạc.

Ai nghĩ thông mà đơn độc cùng cô ?

Đừng bình thường, đến cả yêu quái nghìn năm cũng lên chùa Phật tổ xin một lá bùa bình an !

Cố Thiếu Đình xong, thấy hai trong xe vẫn lên tiếng.

Đang định mở miệng đuổi , thì thấy Mặc Thiên ôm một bọc đỏ lớn từ trong sân .

Cô còn lễ phép chào nhị ca, “Cố lão nhị.”

Cố Thiếu Đình thấy màu đỏ đó, kịp để ý đến cách xưng hô của Mặc Thiên, lập tức rụt lùi vài bước vì sợ hãi.

Anh vội hỏi, “Mặc Thiên, em định ?”

“Không thấy ?” Mặc Thiên vỗ cái bọc đỏ trong tay, “Đi trả đồ.”

Thứ , Cố Thiếu Đình nhận .

Bên trong là thứ ma quái, cả đời khó quên.

Bốn bà đang cho con b.ú yêu quái khống chế vẫn còn viện điều trị, dù giữ mạng, nhưng cơ thể già nua thể hồi phục, cả đời mang bộ dạng của một bà lão.

Con yêu quái đúng là tạo nghiệt quá lớn!

Cố Thiếu Đình chằm chằm bọc đỏ, cau mày, “Em định đem thứ trả cho Hứa Dịch Nhiên ?”

, trả cho chủ cũ, đừng cản đường, kẻo lỡ giờ lành của .”

Cố Thiếu Đình: …

Thành tích mỗi ngày em gái ghét bỏ, đạt

Loading...