Vừa bước tổ chuyên án, một lao thẳng về phía Mặc Thiên.
Cô vội vàng né sang một bên.
Chỉ thấy lão quỷ Vu Tôn suýt chút nữa nhào xuống đất, may mà kịp vịn bàn mới vững.
Lão , mặt nhăn như trái táo khô, cô u oán:
“Tiểu tổ tông , khi nào thì cô mới cho giải dược đây? Sắp nửa năm đó, nếu cô còn nghĩ cách, sắp c.h.ế.t đấy!”
Mặc Thiên mặt đổi sắc, lạnh lùng đáp:
“Ông cũng chín mươi tuổi , đừng sống nữa.”
Vu Tôn tức tối: “Chín mươi tuổi thì ? Chín mươi tuổi mới là thanh niên cường tráng!”
“Thanh niên rùa già.” Mặc Thiên thuận miệng ném một câu thẳng về phía La Dương.
Vu Tôn thấy con nhóc , sang Kiều Hạc.
“Thiếu gia Kiều, chỉ còn nửa năm sống thôi đấy, sốt ruột ? Đừng suốt ngày chạy theo con bé , cuối cùng thì theo kịp, mạng cũng mất luôn!”
“?” Kiều Hạc cau mày.
Một lúc , vẻ kinh ngạc: “Bệnh của khỏi mà, Mặc Thiên chữa cho ông ?”
Nói xong vờ như lỡ miệng, vội sửa : “À , nhầm , sắp c.h.ế.t thật. Thôi ông tự cầu phúc nhé.”
Kiều Hạc vỗ vai Vu Tôn, mỉm trong.
Vu Tôn: “?!!!”
Mặt ông xanh mét.
Càng nghĩ càng thấy lời của Kiều Hạc gì đó sai sai.
Ông còn kịp gì thì—
Phịch!
Một lá bùa dán thẳng lên mặt.
Vu Tôn định ngay tại chỗ…
Mặc Thiên chẳng buồn liếc lấy một cái, vẫn chăm chú La Dương:
“Loại dùng âm linh trẻ sơ sinh để kéo dài mạng sống , từng qua ?”
“Cái đó…” La Dương do dự mấy giây, chậm rãi : “Thật chút ít…”
Mắt Mặc Thiên sáng lên.
Không ngờ La Dương thật sự !
Tuy pháp lực La Dương cao, nhưng mấy thứ tà môn ngoại đạo thì rành.
Anh lập tức thư các của tổ chuyên án, lục một cuốn sách cũ nát, rõ ràng tuổi đời kha khá.
Anh mở trang cuối cùng cho Mặc Thiên xem:
“Phải cái ? Cách kéo dài mạng sống bằng âm linh trẻ sơ sinh gọi là Cửu cửu quy nhất mệnh. Nghe là thuật kéo dài tuổi thọ do hoàng đế cổ xưa nghiên cứu . sách chỉ ghi dùng cho sống, nhắc gì đến việc cứu chết.”
La Dương chỉ trang sách cho cô .
Mặc Thiên liếc qua, ngẩng đầu La Dương mà gì.
La Dương thấy khó hiểu: “Sao ? Không đúng ?”
Kiều Hạc gần đó, liếc qua cuốn sách chữ phồn thể và văn ngôn cổ, đến còn thấy gượng.
Anh ho nhẹ, với La Dương:
“La đội trưởng, giải thích cho Mặc Thiên . Cô đang gấp, tâm trạng .”
“À, .”
La Dương bèn cầm sách, tóm tắt những điểm chính:
“Cửu cửu quy nhất mệnh, nghĩa là gom đủ 999 âm linh trẻ sơ sinh, dẫn thể một để giúp kéo dài mạng sống. Khi thai nhi ở tháng thứ 4-8, lấy tóc hoặc m.á.u của , phép gọi linh hồn quỷ thai. Sau đó dùng pháp thuật chấm dứt sinh mệnh thai nhi, đưa xác khỏi cơ thể , thiêu bằng lửa lớn để lấy linh hồn, cấy cơ thể chọn. Gom đủ 999 linh hồn thì thể kéo dài thọ mệnh thêm từ 3 đến 5 năm…”
Mặc Thiên chăm chú.
Tuy cách ghi trong sách giống với pháp thuật của Vân Hoa thần bà nhưng cô thể khẳng định:
Chính là thứ !
Sau khi xong phần kéo dài tuổi thọ, cô đang chờ phần cách cứu âm linh.
Ai ngờ La Dương đột nhiên “phập” một tiếng đóng sách :
“Thuật đúng là tà độc! Tàn nhẫn vô đạo! Đạo đức gì cũng vứt hết! Đời nay mà còn dùng nó ? Lại còn kiếm 999 đứa trẻ c.h.ế.t oan chứ!”
Vịt Bay Lạc Bầy
La Dương tức đến mắt trợn tròn.
Mặc Thiên bối rối : “Hết ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-phe-vat-that-nhung-biet-mot-ti-huyen-hoc-thi-sao/chuong-371-nghi-ra-cach-cuu-am-linh-tre-so-sinh-roi.html.]
“Hết .”
Cô lập tức giật lấy cuốn sách, dù quá hiểu, vẫn lật lật mấy :
“Sao trong ghi cách cứu linh hồn trẻ con?”
La Dương bật mỉa mai:
“Hoàng đế dùng tà thuật kéo dài mạng sống, ai mà rảnh lo cứu ? Chúng bắt phụ nữ sinh liên tục là ‘nhân từ’ lắm .”
Mặc Thiên cau chặt mày.
Không ngờ tìm đúng , tìm cách cứu mạng.
Cô nhét cuốn sách tay La Dương:
“ theo dõi lão yêu bà Vân Hoa . Anh giúp nghĩ xem, để cứu âm linh.”
Nói xong, cô kéo Kiều Hạc luôn.
La Dương giơ cuốn sách lên, hét với theo:
“Mặc Thiên, cô quẹt thẻ điểm danh ?”
Tiếc là… cô chạy mất hút …
Mặc Thiên lén đột nhập Vân Hoa Ốc ba .
Lần , cô hành động cực kỳ cẩn thận, còn dùng bùa mê khiến đàn ông c.h.ế.t tạm thời mê man.
Mỗi , cô đều kiên nhẫn đếm âm linh trong cơ thể .
Cô phát hiện trong ba ngày , tăng thêm hai âm linh!
Cố Thiểu Đình cũng gửi cho Mặc Thiên một bản ghi chép hành trình của Vân Hoa thần bà.
Ba ngày liền, bà đều đến bệnh viện xử lý vết thương.
chỉ , còn đến nhà hỏa táng…
Vừa đến ba chữ “nhà hỏa táng”, đầu óc Mặc Thiên như tia sét lóe lên.
Trong giấc mơ của Đồng Anh Tư, thường xuyên xuất hiện cảnh lửa cháy.
Chẳng lẽ… đó là lúc âm linh mới đời?!
Mặc Thiên như bừng tỉnh khỏi giấc mơ!
Cô lập tức rút điện thoại, gọi cho Đồng Anh Tư:
“Đồng Đồng, hai ngày nay chị mơ thấy gì ?”
Đầu dây bên im lặng vài giây, gấp gáp đáp:
“Có! Ngày nào cũng mơ! Trước đây bao giờ xuất hiện dày đặc như !”
Khóe môi Mặc Thiên nhếch lên:
“Em nghĩ !”
Chưa kịp để Đồng Anh Tư thêm gì, cô cạch một tiếng cúp máy.
Sau đó lắc lắc túi đeo nhỏ của .
Trở xe.
Nói với Diệp Phi: “Đến tổ chuyên án!”
Lần Mặc Thiên tới tổ chuyên án là để chuẩn dụng cụ.
Cô nghĩ cách cứu âm linh trẻ sơ sinh!
Dù tổ chuyên án nhiều nhân lực, nhưng dụng cụ thì thiếu.
Thuộc dạng học sinh dốt mà sắm đồ học tập siêu đầy đủ…
Cô bắt đầu chuẩn từng món cần thiết.
Rồi vẽ những lá bùa cần dùng.
Lúc là rạng sáng.
Mặc Thiên lên kế hoạch:
Chỉ cần lão yêu bà đến nhà hỏa táng, cô sẽ tay đoạt âm linh!
khi cô đang vẽ bùa…
Đột nhiên phát hiện mấy lá bùa dính m.á.u đen của đàn ông nhạt dần…
Càng lúc càng nhạt…
Cô giật thót tim.
Xong ! Muộn !