Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 148

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:21:55
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phạm Vô Cữu: "Chỉ duy nhất Tần cô nương là ngoại lệ, chút đặc biệt. khổ nỗi, tính cách của Diêm Vương gia quá lạnh lùng. Cứ hở chút là nghiêm mặt, còn dọa nạt Tần cô nương nữa chứ. Nhỡ Tần cô nương khác dịu dàng hơn mà "cưa đổ", thế chẳng Diêm Vương gia sẽ cô đơn cả đời ?!"

Mặt Ngựa (chần chừ): " thấy chắc đến nỗi . Dù Diêm Vương gia cũng lo cho Tần cô nương lắm, còn nhờ Thất gia hộ tống cô về cơ mà."

Thôi Phán Quan (lạnh lùng): "Về khoản tán tỉnh, Diêm Vương gia còn học nhiều. Lần nếu nhờ vài lời mặt Tần cô nương thì Diêm Vương phi tương lai chắc bỏ chạy mất dép ."

Tạ Tất An: "Xem chừng Thôi Phán Quan cảm xúc phong phú phết nhỉ."

Thôi Phán Quan (ho khan): "Không hẳn... cũng bình thường thôi."

Phạm Vô Cữu (nghi hoặc, sang Tạ Tất An): "Sao ngươi Thôi Phán Quan cảm xúc phong phú?"

Tạ Tất An (ý tứ sâu xa): "Ngươi giống cảm xúc phong phú ?"

Phạm Vô Cữu (suy nghĩ nghiêm túc): "Không... giống lắm."

Tạ Tất An ( nhạt): "Vậy là ngươi hiểu đấy."

Phạm Vô Cữu (đập bàn): "À ha! Thì là thế! Ta bảo mà, Thôi Phán Quan lúc nào cũng nghiêm túc, gì giống kiểu từng yêu đương."

Phạm Vô Cữu (bất mãn, trừng mắt): "Thôi phán quan á? Nhìn chẳng giống yêu đương gì cả. Mỗi thì đầy đạo lý nhưng cứ thấy gì đó . Ta thật sự tò mò, cách nào mà tán đổ tẩu t.ử để cưới về?"

Tạ Tất An (bình thản): "Ngày xưa hôn nhân thường là cha đặt con đấy. Với , Thôi phán quan chắc cũng sĩ diện lắm, đừng lộ chuyện của ."

Phạm Vô Cữu (mắt trợn tròn, phục): "Ta á? Là cái loại giữ mồm giữ miệng ?"

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tạ Tất An gì, chỉ im lặng thẳng Phạm Vô Cữu, ánh mắt đầy ý tứ.

Chỉ một ánh , mà còn thuyết phục hơn cả nghìn lời.

Phạm Vô Cữu lập tức cảm thấy tổn thương, bực dọc gõ tin nhắn:

"Bằng chúng đây đợi đến bao giờ mới một Diêm Vương phi thực thụ? Không Diêm Vương phi, địa phủ bao giờ mới một quán ăn ngon hẳn hoi? Diêm Vương gia dù nghĩ cho bản thì cũng nên nghĩ cho chúng chút chứ!"

Đầu Trâu: "Nếu chụp lịch sử chat của nhóm gửi cho Diêm Vương gia thì nhỉ..."

Nhóm chat yên lặng vài giây. Sau đó, tất cả đồng loạt đáp.

Phạm Vô Cữu: "Đây là vì hạnh phúc của Diêm Vương gia mà thôi!"

Thôi phán quan: "Không Diêm Vương phi, Thái t.ử địa phủ chứ!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/148.html.]

Mặt Ngựa: "Cũng đúng! Vậy giờ đây?"

Cả nhóm lập tức bàn bạc, lên kế hoạch chi tiết. Tiếng đầy ăn ý lan , u ám mà rộn rã.

Mỗi một vẻ, lo lắng cho chuyện tình duyên của Diêm Vương gia đến thối ruột, trong khi nhân vật chính chẳng hề vội vàng.

Không còn cách nào khác, ai bảo bọn họ một vị Diêm Vương gia "lạnh như băng", chẳng mấy để tâm đến mấy chuyện tình cảm như chứ!...

Lúc , trong Diêm Vương điện, Diêm Vương gia đang nghiêm chỉnh, nhíu nhíu mày. Sao cảm giác kỳ lạ như ai đang âm thầm tính kế nhỉ?

Ánh mắt Diêm Vương gia lia sang phía Thôi phán quan, lập tức thu hồi điện thoại, giả vờ như đang chăm chú việc, dám liếc ngang liếc dọc.

Diêm Vương gia cảm thấy bất thường, liền dùng linh lực quét một vòng khắp địa phủ. khi phát hiện điều gì khả nghi, mới thu linh lực, nét mặt trở bình thản.

Thôi phán quan nín thở chờ đợi, thấy Diêm Vương gia thu hồi linh lực, mới dám thả lỏng , thở phào nhẹ nhõm.

Làm gì mí mắt Diêm Vương gia mà phát hiện? Quả thật khó ngang lên trời!...

Cùng lúc đó, ở một góc khác, Tần Vũ Niết bất chợt hắt một cái rõ to.

Tiêu Nhiếp (ngạc nhiên): "Sao thế? Bị cảm lạnh ?"

Tần Vũ Niết (xoa xoa mũi, vẫy tay): "Không gì, chắc tại thời tiết đổi, thích nghi."

Sau đó cô sang hỏi: "Mà đến đây chuyện gì ?"

Tiêu Nhiếp (mỉm ): "À đúng , gần đây nhờ công việc ăn của cô, chuyển phát nhanh bên cũng khấm khá hơn hẳn. Nghe bọn họ cảm ơn cô, tiện đường qua đây mang tin tức tới."

Tần Vũ Niết (vui vẻ nhận tin): "Chuyện quá."

Tiêu Nhiếp ( tươi): "Phải, đúng là chuyện đáng mừng. Bây giờ tiện lắm nhưng khi nào rảnh, chúng sẽ cảm ơn cô t.ử tế hơn. Thôi, phiền nữa, bọn họ còn đang chờ."

Tần Vũ Niết gật đầu tiễn Tiêu Nhiếp rời .

Ngay khi Hắc Bạch Vô Thường cùng Tiêu Nhiếp rời khỏi, đám quỷ xung quanh lao nhao lên. Tưởng chừng họ định tiếp tục màn "rao bán" con trai thì Tần Vũ Niết lớn tiếng cắt ngang:

"Cứ tiếp tục ồn ào nữa là việc kịp ! Chuyển phát nhanh để chậm là các vị nhận hàng đó."

Một câu dứt khoát khiến đám quỷ ngay lập tức ngậm miệng, ngoan ngoãn trở vị trí.

Tuy , vẫn vài kẻ ranh mãnh tranh thủ lúc xếp hàng thì thầm "tiếp thị" con trai nhà với Tần Vũ Niết. cô nàng chỉ mỉm lịch sự, khéo léo từ chối bằng lý do: "Tạm thời nghĩ đến việc tìm đối tượng."

Sau đó, công việc cứ thế tiến triển thuận lợi. Đơn hàng đặt, tin nhắn gửi , từng món từng món xử lý gọn gàng. Nhờ , những ai từng nghi ngờ năng lực của Tần Vũ Niết giờ im lặng.

Loading...