Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 159

Cập nhật lúc: 2025-12-08 07:49:57
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết tò mò hỏi, Mạnh Bà liền nhạt, giải thích:

"Cái gọi là Vạn Quỷ Nhai vì trong đó đúng một vạn con quỷ, mà là... dù một vạn con quỷ gan đến , bước chân đó cũng chẳng thể trở về. Đám quỷ còn chẳng thoát nổi, phàm mà thì đến cả hồn phách cũng chẳng còn sót ."

Lời của Mạnh Bà như tiếng sét bên tai. Tần Vũ Niết tròn mắt kinh ngạc, hít sâu một , giọng run rẩy:

"Vạn... Vạn Quỷ Nhai... thật sự đáng sợ đến thế ?"

Ánh mắt Mạnh Bà trầm lắng, như chứa đựng những bí mật sâu thẳm. Nàng chậm rãi , giọng thấp thoáng vẻ bí ẩn:

"Nghe đồn, trong đó giam giữ một con Thao Thiết. Chỉ cần rơi xuống Vạn Quỷ Nhai, cô sẽ nó nuốt chửng. cũng chỉ là lời đồn thôi, ai sống sót để kiểm chứng cả."

Nghe đến cái tên "Thao Thiết." một hình ảnh to lớn, dữ tợn bất giác hiện lên trong đầu Tần Vũ Niết. Cô rùng , cảm giác lạnh toát chạy dọc sống lưng.

"Thao Thiết?" Cô lắp bắp nhắc , mắt mở to đầy kinh hãi.

Đây chẳng là một trong Tứ Đại Hung Thú trong truyền thuyết ? Một con quái vật chỉ xuất hiện trong các câu chuyện thần thoại, một sự tồn tại khủng khiếp đến mức khiến rét mà run.

Tần Vũ Niết cảm thấy đầu óc cuồng.

Vạn Quỷ Nhai và Thao Thiết liên hệ gì? Nếu đúng như , thì việc rơi xuống đó để thi cốt cũng chẳng gì là lạ...

Nhìn nét mặt biến sắc của Tần Vũ Niết, Mạnh Bà khẽ gật đầu, khẳng định:

" , chính là con Thao Thiết mà cô đang nghĩ tới."

Tần Vũ Niết trợn mắt, cả ngừng run rẩy. Cô gắng gượng hỏi thắc mắc trong lòng:

"... Thao Thiết giam giữ ở nơi ? Chuyện ... rốt cuộc là thế nào?"

Mạnh Bà khẽ , giọng pha chút bí ẩn:

"Bởi vì Thao Thiết là loài thể nuốt chửng tất cả, kể cả thần linh. Dưới Vạn Quỷ Nhai một lớp chướng khí tự nhiên, chính nó là cái còng giam giữ Thao Thiết, để ngăn chặn nó gây nguy hại khủng khiếp hơn cho thế gian ."

Tần Vũ Niết khỏi cảm thấy khó tin.

Chỉ là một kẻ trộm nhỏ bé, cần gì đưa đến Vạn Quỷ Nhai để xử lý? Chuyện cần nghiêm trọng đến thế ?

cô nhanh chóng nhớ tính cách của Mạnh Bà. Mạnh Bà kiểu thích bừa. Nếu , chắc chắn lý do. Nghĩ , Tần Vũ Niết chỉ im lặng, tranh luận thêm.

Kẻ trộm đến đây, mặt mày tái mét. Đặc biệt khi Vạn Quỷ Nhai cất giấu một con Thao Thiết – thượng cổ hung thú, thực sự chịu nổi nữa. Ánh mắt hoảng loạn chằm chằm Tần Vũ Niết, tưởng rằng sự im lặng của cô là sự đồng ý đem Vạn Quỷ Nhai.

Lập tức, quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục như thể đầu gối chạm đất càng mạnh thì cơ may sống sót càng lớn. Nước mắt, nước mũi trộn lẫn, cầu xin:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Đại nhân, xin tha mạng! Xin đừng đưa Vạn Quỷ Nhai. Chỉ cần nơi đó, các bảo cũng .

Mạnh Bà khẽ nhướng mí mắt, liếc một cái, giọng điệu hờ hững nhưng sức ép kỳ lạ:

"Không ? Còn dám hứa gì cũng ? Vậy hết tất cả những gì ngươi ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/159.html.]

Kẻ trộm , cứng đờ. Hắn lắp bắp:

"Đại nhân, ... rõ ý ngài là gì..."

Mạnh Bà nhíu mày, vẻ thiếu kiên nhẫn lộ rõ:

"Ta dư thời gian mà chơi trò đoán ý với ngươi. Nếu ngươi chịu , cứ xuống Vạn Quỷ Nhai mà suy nghĩ ."

Lời của Mạnh Bà như cây d.a.o sắc bén cứa tâm trí kẻ trộm. Nỗi sợ hãi Vạn Quỷ Nhai nhanh chóng đè bẹp ý định giấu diếm. Dù thể nguy hiểm đến tính mạng nhưng so với ném xuống nơi đó mà c.h.ế.t chắc, thà liều mạng còn hơn.

Cuối cùng, run rẩy đáp:

" ! ."

Hắn nhắm chặt mắt, hít sâu một , giọng run rẩy thốt lên:

"Là... là Huyền Sư Lý Trường Thanh."

Mạnh Bà khẽ nhíu mày, đôi mắt ánh lên vẻ nghi hoặc:

"Lý Trường Thanh? Hắn là ai? Hắn gì?"

Gương mặt kẻ trộm lộ rõ vẻ khó xử. Hắn ngập ngừng trong chốc lát c.ắ.n răng :

"Hắn là tân nhiệm chưởng môn của Toàn Thanh Phái. Hắn sai tìm... những thiếu nữ như vị đại nhân đây, thể thuần khiết, tuổi trẻ thanh xuân, để giúp gia tăng công lực."

Mạnh Bà nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh, hỏi tiếp:

"Hắn bắt ngươi mang những cô gái đó đến ? Ngươi đang ở ?"

Kẻ trộm vội vàng lắc đầu, giọng điệu đầy vẻ lo sợ:

"Hắn chỉ bảo đưa đến một cái đình nhỏ. Từ đó trở , việc còn đều do giải quyết."

Tần Vũ Niết đến đây mà cả lạnh toát. Ban đầu, cô chỉ nghĩ đây là một vụ trộm vặt, ngờ dính líu đến một âm mưu kinh khủng đến .

dám tưởng tượng, nếu Mạnh Bà bên cạnh, nếu mấy lá bùa quý giá của cô lấy mất và chính cô rơi tay cái tên "đại nhân" , thì chuyện gì sẽ xảy .

Mạnh Bà tiếp tục chất vấn, giọng càng lạnh hơn:

"Ngươi dẫn bao nhiêu đến đó ? Tất cả đều là thiếu nữ giống cô ?"

Kẻ trộm cúi đầu, thở dài, lí nhí trả lời:

"Mười mấy ."

Hắn ngừng một chút, ánh mắt lấm lét liếc Tần Vũ Niết, thêm:

" vị đại nhân thuần khiết nhất trong tất cả. Vị huyền sư yêu cầu là những thiếu nữ ăn xong Tẩy Tủy Đan, thể thuần tịnh nhưng linh lực. Vị đại nhân hảo nhất."

 

Loading...