Tuy nhiên, lão nhân vẫn lên, mà tiếp tục quỳ mặt đất, nước mắt chảy dài khuôn mặt đầy nếp nhăn. Vừa ông dập đầu liên tục, như thể dùng hành động đó để cho lời cảm tạ chân thành nhất.
Nhà họ nghèo khó, từ nhỏ quen đời lạnh nhạt, nhân tình thế thái. Trong mắt lão nhân, lòng thật sự quý giá, bởi ông rằng với những khác, chắc họ sẵn lòng giúp đỡ như Tần Vũ Niết.
Chuyện , qua tưởng như giải quyết dễ dàng nhưng nếu nhờ sự xuất hiện đúng lúc của Tần Vũ Niết – lòng và quen Mạnh Bà – thì kết cục hẳn chẳng êm như .
Ngay cả khi gọi con trai ông đến để xử lý, nếu quen ai "máu mặt" ở địa phủ thì chuyện giải quyết hôn thư vẫn nan giải. Phải cần sự đồng ý từ phía gã Lưu Khiêu , nếu cố tình gây chuyện hoặc quậy phá thì việc ly hôn sẽ chẳng thể nào thuận lợi như .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Trừ khi tìm một vị đại sư cao tay thể áp chế , ép buộc hủy bỏ hôn ước. Bằng , dù cố gắng thế nào cũng khó mà dứt điểm chuyện dễ dàng .
Hơn nữa, giả sử sự việc kết thúc mà Lưu Khiêu sinh lòng oán hận, báo thù hoặc gây khó dễ cho giúp đỡ thì hậu họa càng lớn. Chính vì thế, đa phần khác gặp chuyện như đều sẽ chọn cách ngơ để giữ an cho bản .
Nói mới thấy, việc Tần Vũ Niết giúp đỡ thực sự là hiếm . Huống chi giữa cô và gia đình vốn chẳng chút quen tình gì, thậm chí đây là đầu gặp mặt. Vậy mà Tần Vũ Niết vẫn sẵn lòng tay giúp đỡ. Xét cho cùng, đúng là lão nhân nhờ đời tích đức nên kiếp mới gặp một như cô.
Thấy lão nhân kích động đến mức quỳ lạy dứt, Tần Vũ Niết lúng túng . Trong lòng cô rối bời, bèn khẽ liếc sang Mạnh Bà cầu cứu vì vốn cô chẳng kinh nghiệm đối phó với tình huống như thế .
Mạnh Bà thấy vẻ mặt bối rối của Tần Vũ Niết mà bật . Nàng khẽ vung tay, dùng quỷ lực nâng lão nhân dậy, giọng điệu lười biếng nhưng đầy trấn an:
"Được , đừng dập đầu nữa, dập thêm chút nữa đầu ông cũng sắp thủng đấy. Bọn hiểu ý của ông . Giờ ông nên nghĩ cách thư cho đứa con trai bất hiếu , bảo nó trả tiền một vạn đồng . Nếu dính nhân quả thì nhất đừng chần chừ. Sau đó lo mà tìm t.h.i t.h.ể của con gái ông đem về chôn cất t.ử tế."
Nghe nhắc đến tiền , lão nhân đột nhiên ngừng , ánh mắt thoáng hiện lên vẻ giận dữ xen lẫn đau đớn. Ông ngờ rằng con trai nhẫn tâm đến mức bán em gái chỉ vì tiền, thậm chí còn trá hình bằng một tờ "hôn thư" tởm lợm như thế!
Tức giận dâng trào, lão nhân run lên bần bật, tay nắm chặt, miệng lẩm bẩm ngừng:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/175.html.]
"Được, sẽ thư ngay. Tiền nhất định tả , nếu thật là thằng bất hiếu dám lấy t.h.i t.h.ể của con bé, đợi đến khi nó c.h.ế.t xuống đây, xem xử lý nó thế nào."
Những lời cuối cùng ông thốt trong cơn phẫn nộ, nghiến răng nghiến lợi, như thể chỉ cần cơ hội là ông sẽ ngay lập tức túm cổ đứa con trai đến mà quất cho một trận nhớ đời.
Nhìn thấy lão nhân tức giận đau khổ đến mức kìm nén nổi, Tần Vũ Niết vội lên tiếng an ủi:
"Ông ơi, cũng chắc là do con trai ông cố ý , khi lừa thì ? Có nhiều trường hợp hại hề gì cả ."
Nghe lời giải thích , Mạnh Bà khẽ nhướng mày, lộ rõ vẻ ngạc nhiên. Nàng nghiêng đầu Tần Vũ Niết với ánh mắt nghi hoặc, như thể tin nổi cô thể nghĩ đến khả năng đó.
Lão nhân cũng bất giác tràn đầy hy vọng, chằm chằm Tần Vũ Niết, chờ đợi một câu trả lời rõ ràng hơn.
Bị cả hai chăm chú, Tần Vũ Niết ngập ngừng chậm rãi giải thích:
"Cháu từng kể rằng vài kẻ gian manh thường lợi dụng những nhẹ cả tin. Chúng cố ý tráo đổi hoặc đưa tiền hình thức nào đó khiến cầm nhầm hoặc nhặt lấy. Một khi hại nhận tiền, chúng sẽ vin đó để tạo cớ ép buộc, chẳng hạn như gọi đó là "lễ vật hôn sự". Vì , cũng loại trừ khả năng con trai ông giở trò mà ."
Lão nhân vốn giận thất vọng khi chuyện con trai vì một vạn đồng mà bán em gái cho vợ, trong lòng ngổn ngang bao nỗi chua xót lẫn tức giận. Dù , sâu thẳm bên trong, ông vẫn tin rằng đứa con trai bất hiếu thể chuyện tàn nhẫn như thế.
Nghe Tần Vũ Niết , ánh mắt lão bỗng sáng lên, như thể tìm thấy một tia hy vọng mong manh giữa cơn tuyệt vọng.
Ông khẽ gật đầu, giọng nghẹn ngào, cố gắng mà như nuốt hết nước mắt trong:
"Bất kể , nhờ Bà chủ Tần chuyển giúp bức thư . Nếu quả thực là hiểu lầm thì quá. Còn nếu đúng là nó thật ..."
Nói đến đây, giọng ông nghẹn , thể tiếp tục thốt lời nào nữa.