Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 192

Cập nhật lúc: 2025-12-08 08:29:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

lúc , một giọng trầm thấp, uy nghiêm vang lên từ phía :

"Ra đây , cô đang trốn ở đó."

Tần Vũ Niết dám tùy tiện lộ diện. Trong tích tắc, cô vội đập vỡ miếng ngọc bội mà Diêm Vương Gia từng đưa, kích hoạt tín hiệu cầu cứu với tốc độ nhanh nhất thể.

Ngay đó, cô chần chừ, nhanh chóng men theo bờ tường chạy thục mạng về phía bên .

Phía vang lên một tiếng lạnh:

"Cô nghĩ rằng trốn là thoát ? Ta cả đống cách để bắt cô."

"ẦM ——."

Một tiếng nổ lớn vang lên, bức tường phía lưng cô phá tan trong nháy mắt. Sức ép từ vụ nổ khiến những đoạn tường lân cận cũng đổ sập liên tiếp như hiệu ứng domino.

"Sét đ.á.n.h ầm ầm ——."

"ẦM ——."

Tiếng đổ vỡ vang vọng khắp màn đêm đen đặc, rợn hơn bao giờ hết.

Khói bụi cuồn cuộn bốc lên, lan tràn khắp gian, khiến Tần Vũ Niết khựng trong giây lát. Cùng lúc đó, một luồng khí lạnh buốt bất ngờ từ lưng tràn tới, khiến cô rùng theo phản xạ, sống lưng lạnh toát như một bàn tay vô hình chạm .

lúc đó, một ánh mắt sắc bén như d.a.o găm khóa chặt cô. Một giọng trầm thấp, lạnh lùng vang lên:

"Tìm ."

ngay khi đó, giọng của một đàn ông khác vang lên, mang theo chút trầm tĩnh:

"Sư , nhận , là cô ?"

Tần Vũ Niết theo phản xạ đầu .

Giữa làn khói mù mịt, một bóng trung niên mơ hồ hiện , khuôn mặt mờ ảo trong ánh sáng chói chang. Tuy nhiên, Tần Vũ Niết vẫn dễ dàng nhận , chỉ cách cô vài mét là một nam tử, quấn đầy băng vải.

Khuôn mặt hề xa lạ. Tần Vũ Niết kỹ một chút, trong lòng bất giác thắt . mà nàng gặp ở quỷ thị đây—huyền sư.

Ban đầu, cô còn nghĩ thể kéo dài thời gian nhưng ngờ đối diện là huyền sư .

Tim cô đột ngột đập mạnh, một dự cảm dâng lên, như thể chuyện đều sắp kết thúc.

Huyền sư cô với ánh mắt đầy hận thù, khẽ gằn từng chữ:

"Chính là cô ! Còn một nữ nữa, thương, cô ở đây."

Tần Vũ Niết cảnh giác đối phương, âm thầm cầu nguyện Diêm Vương gia nhanh chóng đến giúp. Cùng lúc, cô nhanh chóng lấy tấm phù mà mua hôm từ trong túi .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/192.html.]

Nếu đối phương thật sự tấn công với tấm phù , cô tin rằng cũng đủ để chống đỡ cho đến khi Diêm Vương gia tới nơi.

Ngay giây tiếp theo, đối phương bất ngờ lao tấn công. Tần Vũ Niết kịp nghĩ ngợi, theo phản xạ nhanh chóng ném tấm phù theo đúng cách mà lão bản dạy.

"Bùm ——"

Một tiếng nổ lớn vang lên và một luồng năng lượng mạnh mẽ từ tấm phù bùng phát, tạo thành một tia sáng vàng rực rỡ lao thẳng đàn ông .

"A ——"

Người đàn ông kịp tránh, lực đẩy mạnh mẽ từ tấm phù đ.á.n.h bay, cả lao xuyên qua một bức tường, bay ngoài.

"Phốc ——"

Giữa trung, phun một ngụm m.á.u tươi, thể nặng nề rơi xuống đất.

Vị huyền sư chứng kiến cảnh tượng , sắc mặt lập tức tái xanh, vội vã chạy đến, nâng Người đàn ông dậy, hoảng hốt kêu lên:

"Sư !."

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Tần Vũ Niết c.h.ế.t trân, đôi mắt mở to kinh ngạc cảnh tượng mắt. Cô thể tin rằng đòn của tạo sức mạnh khủng khiếp đến .

Ánh mắt cô dán chặt lá bùa đang lơ lửng giữa trung, kim quang lóe sáng rực rỡ như ngọn lửa thiêng. Một cảm giác chấn động khó tả dâng lên trong lòng cô.

" là hàng mấy trăm vạn khác." – Tần Vũ Niết thầm nghĩ. So với mấy lá bùa vài vạn tệ mà cô từng dùng, lá bùa quả thực là ở một đẳng cấp khác.

Ở phía đối diện, vị Huyền sư còn vội vàng lao tới, cố gắng đỡ lấy sư của . ngay khi tay chạm thể của , sắc mặt bỗng chốc tái nhợt. Hắn rùng , môi run rẩy thì thào:

"Không... thể nào... Sao như thế ..."

Hắn từ từ ngẩng đầu lên, ánh mắt đầy phẫn nộ và oán hận khóa chặt Tần Vũ Niết. Giọng của trầm xuống, như x.é to.ạc bầu khí:

"Ngươi gì sư ? Vì ... vì công lực của phế sạch như !?"

Tần Vũ Niết bối rối đó, trả lời thế nào. Đây là đầu tiên cô sử dụng lá bùa nên cô cũng ngờ sức mạnh của nó khủng khiếp đến mức đối phương mất công lực.

Huyền sư , đôi mắt đỏ ngầu như máu, căm hận rời. Hắn nghiến chặt răng, giọng lạnh lẽo như băng:

"Ngươi cứ đợi đấy! Sư môn của sẽ để yên chuyện . Ngươi sẽ đối mặt với cơn thịnh nộ của chúng ."

Nói dứt lời, thò tay trong áo, lấy một tấm phù tín hiệu của sư môn. Miệng lẩm bẩm vài câu chú ngữ.

Ngay lập tức, lá phù phát một đạo ánh sáng chói lóa, chỉ trong tích tắc biến mất còn dấu vết, tựa như một mũi tên lao vút .

Tần Vũ Niết cảnh tượng đó mà cứng đờ. Cô chỉ cảm thấy tim như nhảy khỏi lồng ngực, đập liên hồi ngừng. Tay chân cô run rẩy, đầu óc thì trống rỗng, chẳng khác gì một con thỏ nhỏ đang thú săn mồi bao vây.

Sắc mặt cô tái nhợt như tờ giấy, đôi môi khẽ run, lộ rõ sự sợ hãi đang chiếm lĩnh bộ cơ thể.

Loading...