Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 212

Cập nhật lúc: 2025-12-09 05:41:35
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mạnh Bà thấy cô còn đơ, kịp phản ứng, liền nhanh chóng ôm chặt eo Tần Vũ Niết, kéo :

"Nhìn gì? Đi thôi, dẫn cô mua sắm một chút."

Nói , Mạnh Bà bảo Tạ Tất An và Phạm Vô Cữu:

"Các ngươi về , để lo cho cô ."

Tần Vũ Niết giãy giụa một chút nhưng chẳng thể thoát khỏi vòng tay của Mạnh Bà, đành bất đắc dĩ hỏi:

"Mạnh tỷ... Ngài định ở cầu Nại Hà ?"

Mạnh Bà đáp, chút do dự:

"Cũng lúc nào cũng ở đó . Dù , một chút thời gian dạo phố với cô cũng ."

Cuối cùng, còn cách nào khác, Tần Vũ Niết đành :

"Vậy Mạnh tỷ, cùng quỷ thị mua sắm nhé? Cũng vài món đang cần nhưng sẽ tự trả tiền."

Mạnh Bà nhíu mày, liếc cô, kiên quyết :

"Ta hôm nay mời, cần khách sáo."

Tần Vũ Niết cắt ngang bà:

"Là mua cho Diêm vương gia."

Mạnh Bà suýt nữa thì gì đó nhưng đột nhiên im bặt, lời miệng liền nuốt , :

"Vậy thì thôi, mua cho Diêm vương gia nhưng vẫn sẽ mua cho cô."

Câu khiến Tần Vũ Niết thể nhịn , bật thành tiếng.

Nghe thấy tiếng của cô, Mạnh Bà lập tức hiểu , nở nụ mỉm:

"À, cô ý ?"

thấy Tần Vũ Niết vui vẻ, Mạnh Bà cũng thêm gì nữa, chỉ liếc mắt cô một cái tiếp tục im lặng.

Cả hai quỷ thị, việc diễn suôn sẻ, chẳng gặp chuyện gì kỳ quái, chỉ một mạch đến nơi.

Tần Vũ Niết quanh, mặc dù từng đến một nhưng nơi vẫn khiến cô cảm thấy lạ lẫm nên liền tò mò hỏi:

"Mạnh tỷ, tỷ cửa hàng bán loại quần áo ?"

Mạnh Bà ngạc nhiên, đôi mắt mở rộng:

"Cô định mua quần áo cho Diêm vương gia ?"

Tần Vũ Niết gật đầu, nhẹ nhàng đáp:

" , đang nghĩ mua một chiếc áo choàng cho ngài ."

Thực , Tần Vũ Niết kể hết nhưng trong lòng cô, mỗi Diêm vương gia xuất hiện từ , đều toát lên vẻ thần bí, vô cùng khí phách. Nhất là tối hôm qua, dù cô trực tiếp thấy cảnh Diêm vương gia từ trời xuống nhưng hình ảnh chiếc áo choàng phủ đầy tuyết và ánh nghiêm nghị của ngài cô cảm thấy như đang mơ .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/212.html.]

Mạnh Bà nhướng mày, chút bất ngờ:

"Cô là đầu tiên mua quần áo cho Diêm vương gia đấy. mà, Diêm vương gia luôn mặc đồ thiết kế riêng biệt, kể cả áo choàng cũng . Mỗi món đồ đều cực kỳ đặc biệt và giống ai, đó là sự hiểu chung của về ngài ."

Mạnh Bà ngừng , như thể đang nghĩ ngợi điều gì đó, tiếp tục:

"Thế nhưng, nếu là cô mua, ngài chắc chắn sẽ thích."

Tần Vũ Niết xong, do dự, lắc đầu :

"Thôi là đổi món đồ khác ."

Mạnh Bà nhẹ, để ý đến sự do dự của cô, tiếp:

"Không , sẽ dẫn cô ."

Chẳng bao lâu , Mạnh Bà dẫn Tần Vũ Niết một cửa hàng tên, cửa tối om, biển hiệu gì cả.

Bên trong, quần áo treo lác đác, chỉ vài bộ, dù là đồ dành cho nam nữ, tổng cộng cũng quá mười chiếc.

Mạnh Bà nở nụ ý nhị, giải thích:

"Nhà quần áo thì khỏi bàn, chất lượng cực kỳ đỉnh. một nhược điểm chí mạng: mỗi tháng họ chỉ xuất xưởng đúng hai bộ. Vì thế, ai đặt hàng riêng đều xếp hàng dài đợi."

Vừa , Mạnh Bà chỉ tay những bộ quần áo đang treo trong cửa tiệm:

"Thấy mấy bộ ? Đó là đồ cá nhân của cô , thuộc loại "hàng bán". nếu cô thích, thể đặt theo yêu cầu riêng."

Nói đến đây, Mạnh Bà nghiêng gần Tần Vũ Niết, hạ giọng như thể sắp bật mí một bí mật động trời:

"Chưa hết , cô còn giữ vài món đặc biệt lắm nhưng thường thì đừng mơ mà với tới."

Tần Vũ Niết mà mắt sáng rỡ, tò mò kiềm :

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Đặc biệt là thứ gì ?"

Mạnh Bà đầy bí hiểm, chỉ nhả đúng một câu:

"Rồi cô sẽ thôi."

Nói , bà dẫn Tần Vũ Niết trong tiệm.

Vừa bước , ánh mắt Tần Vũ Niết lập tức cuốn hút bởi những bộ quần áo đang treo giá – lượng nhiều, chỉ mười bộ nhưng mỗi bộ đều đến nghẹt thở.

Phong cách thiết kế vô cùng đa dạng: bộ thì đơn giản nhưng tinh tế, bộ lộng lẫy đầy mê hoặc; màu sắc thì lúc rực rỡ chói lóa, lúc dịu dàng, trầm lắng. Mỗi bộ đều như mang trong một câu chuyện riêng, khiến khỏi kinh ngạc, say mê.

dù là kiểu dáng nào, từng đường kim mũi chỉ đều thể hiện sự tỉ mỉ đến khó tin của thợ. Cảm giác như mỗi bộ quần áo đều chăm chút như một tác phẩm nghệ thuật.

Tần Vũ Niết nhịn , buột miệng khen ngợi:

"Thật sự là thủ công ? Bộ nào cũng xuất sắc."

lúc đó, từ bên trong tiệm bước một phụ nữ mặc sườn xám ôm sát cơ thể, dáng yêu kiều đầy quyến rũ. Từng bước uyển chuyển, từng ánh mắt, nụ của phụ nữ đều toát lên vẻ vũ mị và mê hoặc khó cưỡng.

Lớp trang điểm tinh xảo càng nổi bật vẻ sắc sảo gương mặt. Đôi mắt phượng dài và hẹp khẽ cong lên, mang theo một chút nghịch ngợm, một chút kiêu kỳ.

Loading...