Tần Hoài vài cố gắng đẩy Lâm Dương nhưng đều thất bại. Hai tiếp tục lao đ.á.n.h , hề dừng .
Tần Niệm hoảng sợ cảnh tượng mắt, mặt cô tái mét như tờ giấy. Nhìn thấy Tần Hoài Lâm Dương đè lên đánh, cô cuống quýt kêu cứu: "Xin các , cứu với! thể cho các tiền."
Nhìn thấy Tần Hoài đánh, gã đàn ông tham gia cuộc đua xe nhận ngay Tần Hoài. Nghe Tần Niệm gọi là "", chợt hiểu và liếc Tần Niệm một cách hài hước, hỏi: "À, Tần tiểu thư, cô chuẩn dùng gì để cứu "" của đây?"
Tần Niệm chút do dự, đáp ngay: "Chỉ cần giúp cứu , sẽ cho 10 vạn! Không, 20 vạn! Anh giúp cho một trận dạy dỗ, sẽ trả gấp đôi."
đàn ông khẩy, : " cần tiền, chỉ cần cô bồi một bữa cơm."
Không gian xung quanh đột nhiên lặng ngắt như tờ.
Tần Niệm , ánh mắt dần dần dừng đàn ông cô hề để tâm đến.
Người đàn ông đó ngoại hình quá nổi bật, gương mặt bình thường nhưng dáng cao ráo, chân dài, tỉ lệ hảo. Áo sơ mi mà mặc dường như thể che giấu những đường cơ bắp săn chắc ẩn hiện, tựa như một con báo săn đang ẩn trong bóng tối, phát một luồng khí tức nguy hiểm.
Tần Niệm chỉ kịp thêm vài giây thì tiếng hét bất ngờ của Tần Hoài vang lên, kéo cô trở về thực tại.
Không còn thời gian để suy nghĩ thêm, Tần Niệm nghiến răng, cương quyết đáp:
"Được, đồng ý."
Người đàn ông thèm ngoái , giọng trầm thấp lệnh:
"Còn ngây đó gì? Không Tần tiểu thư ? Tấn công , mạnh tay ."
Ngay lập tức, mấy thuộc hạ tiến lên, kéo Tần Hoài và Lâm Dương khỏi tầm tay của .
Chỉ vài giây , tiếng rên rỉ đau đớn của Lâm Dương vang vọng khắp nơi.
"A ——."
Tần Niệm cảnh tượng phía . Lâm Dương đang mấy đàn ông vây quanh, mỗi cú đấm, mỗi cú đá đều nện thẳng . Cả cơ thể Lâm Dương như co rúm , chỉ thể dùng tay ôm đầu, cuộn tròn , chút khả năng phản kháng.
Tần Niệm đó, Lâm Dương đ.á.n.h đến thê thảm, mà từ sâu thẳm trong lòng, một cảm giác khoái trá khó diễn tả trào dâng.
Cô ngờ rằng, kẻ từng khiến tổn thương rơi cảnh khốn cùng thế , cô cảm thấy thoải mái đến .
Những chuyện tai tiếng nhục nhã của Lâm Dương, khi phanh phui, luôn là một mối uất hận ám ảnh trong lòng Tần Niệm. Giờ đây, cảnh tượng dần cho một trận trò như mở một cánh cửa giải tỏa, để ấm ức bấy lâu trút sạch.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/223.html.]
Tần Niệm, từ đầu đến chân như tỏa luồng khí sung sướng thầm kín. Ánh mắt cô xoáy sâu Lâm Dương đầy oán hận, lòng thầm nghĩ:
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
"Lâm Dương, ngày nhục , bao giờ ngờ sẽ ngày hôm nay?"
Hắn từng khiến cô trở thành trò trong giới thượng lưu, mất mặt đến độ dám ngẩng đầu. Giờ đây, chẳng lẽ cô trả đũa? Không đời nào!
khi , cú sốc quá lớn khiến Tần Niệm chẳng thể gì. Cô nhiều sai tìm , nhưng Lâm Dương như bốc khỏi thế gian, chắc hẳn trốn tránh những món nợ đáng trả. Ai ngờ hôm nay tình cờ gặp .
Lúc đầu, Tần Niệm nếm mùi trả giá. cô rõ, trai cô – Tần Hoài – đối thủ của Lâm Dương. Và đúng như cô dự đoán, dù chiếm thế thượng phong ban đầu, Tần Hoài vẫn Lâm Dương đ.á.n.h cho ngóc đầu lên nổi.
Tần Niệm phắt , ánh mắt dừng Tần Hoài. Cô thấy khuôn mặt Tần Hoài đầy vết bầm tím, khóe miệng còn rỉ máu, kìm hét to:
"Anh!"
Tần Hoài chỉ nhếch môi, đưa tay phẩy nhẹ với vẻ mấy bận tâm, giọng điềm nhiên:
"Không , chỉ là t.h.ả.m thôi, chứ vẫn mà."
Tần Niệm , mặt đầy lo lắng, vội rút khăn giấy , nhẹ nhàng lau vết m.á.u nơi khóe miệng Tần Hoài. lẽ do quá căng thẳng, tay cô mạnh, vô tình chạm miệng vết thương, khiến Tần Hoài đau đến nhe răng trợn mắt, buột miệng kêu:
"Tê —— đau quá."
Ngay lúc , Lâm Dương, kẻ vốn đang đ.á.n.h đến mức chỉ còn thoi thóp, bất ngờ dùng chút sức tàn còn , hét lớn một cách đầy căm phẫn:
"Bàn Long! Cậu lật lọng! Cậu sợ mất hết thanh danh ?"
Giọng khàn đặc, cổ nổi đầy gân xanh, trông đáng thương đáng sợ. đối phương, gọi là "Bàn Long," chỉ nhếch môi lạnh, giọng điệu khinh khỉnh:
"Hừ, lật lọng khi nào? Cậu thấy ? Là Tần tiểu thư, bỏ một bữa cơm, nhờ giúp đỡ. chỉ đúng lời hứa thôi."
Câu như một nhát d.a.o đ.â.m thẳng lòng Lâm Dương. Hắn đỏ bừng mắt, rít qua kẽ răng, ánh đầy căm phẫn khóa chặt Tần Niệm:
"Đồ tiện nhân! cô dám với !"
Tần Niệm bình thản đối diện ánh mắt phẫn nộ của , giọng điệu lạnh lùng, chút d.a.o động:
"Tiện nhân , là rõ nhất ? Anh từng nhục , bây giờ nhận chút báo ứng thì gì sai? Nếu động trai , cũng chẳng nhọc công nhờ dạy cho một bài học."
Lời dứt, một âm thanh trầm đục vang lên,"Bịch.".