Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 254

Cập nhật lúc: 2025-12-10 13:50:14
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

một giọng khác khẽ gắt lên: "Cô hiện tại bao nhiêu đồ lẫn bảo hộ? Người thường cô? Đừng quá lo xa!"

Thế nhưng, điều khiến Tần Vũ Niết băn khoăn hơn cả là hậu quả. Nếu cô nhắm mắt ngơ, mặc kệ thứ, để sự việc xảy và gây hại đến nhiều vô tội, liệu thể sống thanh thản mà tự dằn vặt bản ?

Tần Vũ Niết siết chặt tay, ánh mắt chợt lóe lên tia mâu thuẫn. Quyết định chỉ đơn giản là " ." mà còn là một bài toán đ.á.n.h đổi – sự tồn tại của chính cô đối đầu với trách nhiệm mà cô chắc thể gánh vác.

Đặc biệt là khi nàng đang bận rộn bán cơm hộp, nếu phát hiện một trong những hại chính là khách hàng quen thuộc của , liệu cô thể cảm thấy áy náy? Có thể tự nhiên đối mặt với họ ?

Không, cô thể.

Nếu đó là những xa lạ , lẽ cô vẫn thể tự lừa dối bản để bỏ qua nhưng một khi quen , cô thể phớt lờ lương tâm để như chuyện gì xảy .

Tần Vũ Niết đưa tay vuốt nhẹ bộ áo vũ y thêu chỉ vàng , cảm nhận sức mạnh từ những lá bùa chú trong gian của . Cảm giác an từ những món đồ bảo hộ dâng lên trong lòng, củng cố thêm sự quyết tâm.

, cô chỉ là một bình thường tay tấc sắt. Giờ đây, cô bao nhiêu phương tiện bảo vệ bản . Chỉ cần đối phương quá đông , cô cải trang một chút là thể ứng phó.

Hơn nữa, nếu những thứ nguy hiểm thật sự lọt đất nước , hậu quả sẽ thể tưởng tượng nổi.

Là một công dân của quốc gia, dù cô chỉ là một nhỏ bé trong biển đông đúc, cô cũng thể chuyện mà ngơ.

Đặt quốc gia và sinh mạng của bao lên hết, Tần Vũ Niết hít sâu một , ánh mắt lóe lên sự kiên định. Cô nhắn :

"Được, gửi cho vị trí món đồ và nơi cần mang đến. sẽ lấy."

"Cảm ơn cô, Bà chủ Tần."

Hắn tiếp tục gửi cho cô địa chỉ nơi cần đến và địa điểm cần phóng đồ, kèm theo cách thức báo nguy, thế nào thông báo với cảnh sát, cuối cùng còn chỉ dẫn cô một câu để khi nhận điện thoại từ đối phương: "Trời sáng, mây đen kéo đến, chim chóc ở sào huyệt, mau bay ."

Tần Vũ Niết mấy dòng tin đó, trong lòng lặp vài để chắc chắn.

Sau khi xin nghỉ xong, cô định xuống ngủ một giấc nhưng tâm trí yên, bao nhiêu suy nghĩ cứ quẩn quanh. Cô hôm nay sẽ ngủ , đành quyết định vận công để tĩnh tâm.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/254.html.]

Sáng hôm , cô chuẩn đồ đạc, khoác chiếc túi nhỏ, chuẩn lên đường.

Vị trí đó, cũng quá xa, ngay tại thành phố A. Nếu hôm qua cô sẽ về, lẽ hôm nay .

Tần Vũ Niết đến nơi nhưng vội vã hành động ngay. Cô quyết định tiên mua một chiếc tóc giả và một cái mũ, bắt taxi đến khu chung cư cũ như chỉ dẫn. Đến nơi, cô khỏi xe, tìm đúng nhà, mở cửa, lục lọi một chút khi tìm thấy một túi nhựa chứa đầy đồ vật. Bên trong là một chồng giấy dày.

Tần Vũ Niết lướt qua nhanh, cảm thấy chút bất ngờ. Những thứ trong tay cô đều là chứng cứ liên quan đến những việc qua của đối phương. Nếu như đối phương vẫn còn, đây chính là thứ để đè nặng họ.

Nếu những tài liệu rơi tay cơ quan chức năng, dù bối cảnh vững chắc đến , lẽ đối phương cũng trả giá đắt.

Tần Vũ Niết vội vã mang chúng theo, mà đưa tất cả gian lưu trữ của .

Sau khi xử lý xong, cô tiếp tục lên xe và đến một nhà hàng, lấy lý do dùng bữa để xin một phòng riêng. Theo như chỉ dẫn của đối phương, cô tìm đến một vị trí kín đáo trong phòng để giấu đồ vật.

Tần Vũ Niết tất xong việc, đưa mắt lướt qua xung quanh. Trong lòng cô khỏi thầm nghĩ: "Nếu trải qua những tình huống như thế , lẽ ngay cả khi đến đây, cũng chẳng nhận vị trí quan trọng đến ."

Chưa kịp suy nghĩ thêm, phục vụ đẩy một khay đồ ăn phòng.

Tần Vũ Niết hề ngần ngại gọi mười mấy món ăn vì ở nơi , nếu gọi đủ lượng, cô thể phòng riêng. Thế nhưng, cô kiểu thích lãng phí nên tất cả đồ ăn đều cô gói , cẩn thận bỏ gian lưu trữ.

Sau khi rời khỏi, cô lấy điện thoại và gọi cho cung cấp.

Mãi một lúc , đầu dây bên mới bắt máy. Thậm chí, đến thứ ba, một giọng nữ mới cất lên, chỉ đơn giản vang lên một tiếng "Alo."

Tần Vũ Niết mất thời gian với những câu thừa thãi mà thẳng vấn đề. Cô lặp câu mà trong lòng lẩm nhẩm bao nhiêu : "Trời sáng, mây đen kéo đến, chim chóc ở sào huyệt, mau bay ."

Sau khi xong những lời của Tần Vũ Niết, đối phương trầm mặc một hồi lâu. Thời gian im lặng kéo dài đến mức Tần Vũ Niết bắt đầu tự hỏi liệu nhớ sai thời gian . Đột nhiên, một tiếng nức nở nhẹ phát từ đầu dây bên .

... ?

Tần Vũ Niết chút ngạc nhiên. Cô chỉ đơn giản là chuyển lời theo những gì đối phương , thể khiến chứ?

Cô vội vã an ủi: "Đừng nữa, ?"

Loading...