Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 312

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:38:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người thì sẽ đem mấy con gà béo mập từ chuồng nhà , xung phong góp vài vò rượu quý ủ lâu năm. Có hăng hái đòi phụ trách chuẩn bàn ghế.

Trong phút chốc, khí bàn bạc rộn rã khắp sân, ai nấy đều hào hứng kém gì mở hội làng.

Nhân lúc đang sôi nổi bàn luận, Vương thẩm lặng lẽ xoay , kéo tay Tần Vũ Niết lôi thẳng trong nhà.

Vừa đến nhà, Vương thẩm còn kịp lấy vội nhào tới, đôi tay thô ráp sờ soạng khắp Tần Vũ Niết, kiểm tra một cách kỹ lưỡng sốt sắng.

Vừa kiểm tra, Vương thẩm nhíu mày, ánh mắt đầy lo lắng, liên tục lẩm bẩm:

"Con ? Không thương chứ? Mấy hôm nay bảo là lên thành phố A việc, chẳng lẽ là cái chuyện hả? Trời ơi, nguy hiểm lắm ?"

Tần Vũ Niết dáng vẻ khẩn trương của Vương thẩm, trong lòng chợt dâng lên một cảm giác ấm áp. Cô chỉ nhẹ, im cho thím kiểm tra, dịu dàng trấn an:

"Không thẩm, mấy việc nguy hiểm cảnh sát lo. Con chỉ là chuyển lời, gì cả."

Nghe câu , Vương thẩm như cởi bỏ tảng đá đè nặng trong lòng. Từ lúc tin Tần Vũ Niết khen thưởng hạng nhất, bà vẫn thấp thỏm lo sợ cô đối mặt với nguy hiểm. Bây giờ , bà mới thở phào nhẹ nhõm, khẽ vỗ tay lên n.g.ự.c :

"Không , ! Nếu thật sự nguy hiểm thì cái nhất đẳng công cũng , cũng chẳng . Chỉ cần con bình an vô sự, thẩm thấy yên tâm hơn bất cứ thứ gì !"

Tần Vũ Niết nghiêm túc gật đầu, ánh mắt kiên định:

"Con hiểu , thẩm cứ yên tâm."

Với Tần Vũ Niết, khi tái sinh, mạng sống vô cùng quý giá. Không đủ tự bảo vệ bản thì cô tuyệt đối để rơi tình cảnh nguy hiểm.

Vương thẩm thở phào thêm nữa, :

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Được , nếu chuyện gì thì để thẩm chọn ít đồ đem . Lâu lắm thôn mới chuyện đáng mừng thế !"

Vương thẩm nhanh nhẹn bước ngoài. Tiện thể, bà cũng lùa hết khỏi nhà Tần Vũ Niết. Trong phút chốc, sân đông đúc, rộn ràng ban nãy trở nên yên tĩnh lạ thường.

Tần Vũ Niết chậm trễ thêm, cô gỡ huy chương đeo n.g.ự.c xuống, cất cẩn thận nhanh chóng rời , tiến thẳng đến địa phủ.

Tuy nhiên vì sự trì hoãn mà khi cô đến nơi, hàng dài các quỷ hồn xếp nối đuôi như một con rắn khổng lồ.

Thấy Tần Vũ Niết xuất hiện, đám quỷ đồng loạt xôn xao:

"Bà chủ Tần! Cuối cùng cô cũng đến! Chúng còn tưởng hôm nay cô thèm ghé nữa cơ."

Một quỷ hồn tươi thêm:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/312.html.]

" còn nghĩ bụng, thấy ngài xin nghỉ trong nhóm. Hôm nay khó lắm mới đến lượt bầu chọn món ăn đầu bảng. Nếu mà ngài tới thì buồn lắm. May mà ngài đến kịp!"

Nghe lời phàn nàn lẫn hân hoan của đám quỷ, Tần Vũ Niết chỉ mỉm , ung dung đáp:

"Hôm nay khi chuẩn ngoài, nhà khách đến chơi nên tiếp đón một lát vì mới trễ như thế ."

Cô thoáng ngừng , ánh mắt đầy vẻ vui vẻ khi nhớ đến thành tích đạt . Tâm trạng đang khiến cô hào phóng hơn thường ngày.

"Về phần điểm tâm , hai ngày tới sẽ bớt chút thời gian cho . Ngoài , để bù đắp việc đến muộn, hôm nay cơm hộp sẽ giảm giá 20%. Xem như lời xin của ."

Đám quỷ xong thì reo hò rầm trời:

"Bà chủ Tần vạn tuế!"

"Ôi trời ơi, giảm giá hẳn 20% cơ ! mà xếp hàng quỷ chắc chắn sẽ đông thêm! Cướp cơm hộp của bà chủ Tần càng khó hơn!"

" đó! Bà chủ Tần là mỗi ngày cô thêm chút cơm nữa ?"

Tần Vũ Niết nghiêng đầu suy nghĩ một lát, đó lắc đầu dứt khoát:

"Tạm thời chắc thêm ."

Hiện giờ lượng cơm hộp tăng so với đây nhưng nếu tiếp tục tăng nữa, e rằng cô sẽ xoay sở kịp.

Nghe câu trả lời , đám quỷ xếp hàng đồng loạt kêu than, tiếng ai oán vang khắp nơi nhưng ai dám tranh cãi thêm. Dù gì thì cũng giảm giá , thể đòi hỏi quá đáng với lão bản !

Đến khi cơm hộp bán sạch, vẫn còn ít quỷ xếp hàng thất vọng về. Tần Vũ Niết tuy trong lòng chột nhưng vẫn đổi ý định tăng lượng.

Hiện tại, tiền lời mỗi ngày định, doanh thu đều đặn hơn trăm vạn. Chỉ cần duy trì đến khi khai trương cửa hàng chính thức, thứ sẽ quỹ đạo. Cô quá sức đến mức hao tổn tinh thần," bù mất" thì chẳng đáng chút nào.

Tâm trạng vui vẻ của cô kéo dài đến tận hôm .

Khi Tần Vũ Niết đang bận rộn bán cơm hộp ở địa phủ, bất ngờ nhận tin từ Mạnh Bà nhắn rằng cần cô về nhà chờ. Mặc dù thấy kỳ lạ nhưng cô vẫn ngoan ngoãn trở về.

Thế nhưng, khi thấy Mạnh Bà dẫn theo một nam nhân khoác chiếc sa y màu lam nhạt bước , Tần Vũ Niết khỏi sửng sốt, đôi mắt tròn xoe đầy ngạc nhiên.

Phần vì bất ngờ, phần khác là vì ánh của cô lập tức hút chặt nam nhân . Ở đuôi mắt của vài mảng vảy nhạt mờ, thoáng cái lấp lánh ánh sáng, khiến thể rời mắt.

Khuôn mặt đến mức khó tin, nếu tính đến Diêm Vương thì lẽ đây là đàn ông nhất mà Tần Vũ Niết từng gặp.

Nam nhân khẽ khi ánh mắt chạm cô. Nụ đó tựa như một tia sét, giáng thẳng xuống cô, khiến nổi da gà, cảm giác như một luồng điện chạy khắp sống lưng.

Loading...