Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 315

Cập nhật lúc: 2025-12-13 14:40:17
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , cô nhận trong phòng bỗng nhiên xuất hiện thêm một đám đông nam t.ử ăn mặc đủ kiểu, mỗi mang một cá tính riêng biệt. Cảnh tượng khiến cô cảm giác như đang ở trong một giấc mơ, thứ cứ như thực .

Mạnh bà thì vội, thản nhiên tiếp đón xuống. Khi tất cả định, bà lấy một bức ảnh và gửi cho Thôi Phán Quan trong nhóm.

Mạnh bà: ""Hình ảnh""

Thôi Phán Quan lập tức nhấn mở và kỹ. Khi thấy bức ảnh, mặt ông lập tức biến sắc: "!!!"

Thôi Phán Quan hoảng hốt ngẩng đầu, gấp rút với Diêm Vương Gia: "Diêm Vương Gia !!"

Diêm Văn Cảnh thấy giọng vội vàng của Thôi Phán Quan nhưng nét mặt vẫn điềm tĩnh như , đôi mắt khẽ cụp xuống. Giọng lạnh nhạt vang lên:

"Gấp cái gì?"

Thôi Phán Quan lúc như đống lửa, đầu óc xoay mòng mòng, hỗn loạn chịu nổi. Lắp bắp mãi cũng điều cần . Cuối cùng, khi hít sâu vài để lấy bình tĩnh, mới miễn cưỡng sắp xếp suy nghĩ và gấp gáp thốt :

"Mạnh Bà... Tần cô nương... Ma Tộc Tân Vương Lâm Lan... hiện tại đang cùng Tần cô nương ăn cơm!"

Nghe đến đây, Diêm Văn Cảnh vẫn giữ nguyên phong thái ung dung, chỉ dừng tay một chút khi nhắc đến cái tên Mạnh Bà – Tần Vũ Niết. khi Thôi Phán Quan đến việc Tần Vũ Niết đang ăn cơm cùng Lâm Lan, sắc mặt đột nhiên trầm xuống. Ánh mắt lạnh lẽo, cả tỏa sát khí bức , cất giọng đầy nguy hiểm:

"Ngươi ai đang ăn cơm với nàng?"

Thôi Phán Quan khí thế đột ngột của Diêm Văn Cảnh dọa đến run bắn. Hắn theo bản năng nuốt khan, giọng lí nhí lặp :

"Ma Tộc Tân Vương... Lâm Lan..."

Lời dứt, Thôi Phán Quan chỉ kịp cảm thấy mắt lóe lên một bóng , cùng với một cơn cuồng phong quét qua như bão lốc. Khi định thần , mắt chỉ còn sự trống rỗng. Diêm Vương, đó, biến mất một dấu vết, như từng tồn tại.

Thôi Phán Quan ngơ ngác, miệng há hốc: "Hả???"

Một lúc , hồn , vội vàng gửi tin nhắn nhóm.

Thôi Phán Quan:

"Toang , toang thật ! Diêm Vương gia khi sắp đ.á.n.h với Lâm Lan ! Chúng nên tay giúp đỡ ?!"

Tạ Tất An:

"Chuyện gì xảy ?"

Thôi Phán Quan:

"Diêm Vương gia tin Lâm Lan đang ăn cơm cùng Tần cô nương thì phi đuổi theo! Với mối quan hệ " đội trời chung" của hai họ, thêm Tần cô nương ở giữa, kiểu gì cũng đ.á.n.h !"

"Mà chứ, Lâm Lan cùng bàn với Tần cô nương?! Với cả... Thanh Khâu Hồ Vương đứa nhóc cũng xuất hiện? Cái quái gì đang xảy ? @Mạnh Bà, cô giải thích !"

Mạnh Bà:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/315.html.]

"À, họ danh tay nghề nấu nướng của Tiểu Vũ Niết nên kéo đến thử thôi mà-"

Phạm Vô Cữu:

"..."

Phạm Vô Cữu:

"Cả đời ... Ta ngờ ngày thấy Lâm Lan và họ chung bàn ăn... Không trách Diêm Vương gia nổi đóa như thế!"

lúc , Phạm Vô Cữu vẫn nhận sự việc hôm nay rốt cuộc dây mơ rễ má gì đến . Trong khi đó, Thôi Phán Quan thể yên, liên tục tag Mạnh Bà trong nhóm.

Thôi Phán Quan:

"@Mạnh Bà Chuyện hôm nay do cô gây ?! Cô thấy Diêm Vương gia với Tần cô nương đủ loạn mà còn thêm dầu lửa thế ?!"

" đang thắc mắc vì cuộc sống Tần cô nương bỗng dưng như phim truyền hình dài tập, hóa phía còn bàn tay cô nhúng !"

Tạ Tất An:

"Nếu thật sự xảy hỗn chiến, chúng chắc chắn giúp gì. hóng thì đấy. Mọi chuyện tính !"

Đầu Trâu:

"Các vị cứ , canh Địa Phủ."

Mặt Ngựa:

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

"Vậy cũng ở trông coi. Các vị hóng về kể tình hình cho tụi nhé."

Khi Diêm Văn Cảnh tới nhà Tần Vũ Niết, cảnh tượng mắt suýt tin nổi.

Tần Vũ Niết thậm chí kê thêm bàn, sắp xếp thành một chiếc bàn dài, đó bày biện hơn hai mươi món ăn.

Lâm Lan thì chiếm hẳn một góc riêng, tựa như tự tạo cho một "vùng cấm địa". Ma khí từ phát mạnh đến mức thèm che giấu, tràn ngập khắp gian khiến ai ở gần cũng cảm thấy khó chịu, áp lực như tảng đá đè lên ngực.

Không khí trong phòng như đang bóp nghẹt bởi sự đối lập kỳ lạ, một bên là bữa tiệc đầy màu sắc, một bên là ma khí ngùn ngụt bao phủ cả gian.

lúc , Diêm Văn Cảnh đột ngột xuất hiện như bóng ma, một dấu hiệu báo .

Vừa từ Địa Phủ đến, vẫn phảng phất lạnh âm u đặc trưng của nơi . Làn khí khác thường nhanh chóng thu hút ánh mắt trong phòng. Tất cả đồng loạt về phía , khỏi rùng sự hiện diện đáng sợ .

Ở phía bên , Lâm Lan lười biếng tựa , bàn tay thon dài khẽ nâng lên, hai ngón tay trắng ngần như ngọc chạm nhẹ khóe mắt, tạo thành một tư thế đầy ngạo mạn.

Khóe miệng cong lên, để lộ nụ nhàn nhạt nhưng đầy vẻ thách thức. Đuôi mắt yêu dã của , tô điểm bởi những hoa văn màu đen huyền bí, như sống dậy, phát ánh sáng kỳ lạ tựa hồ ẩn chứa bí mật nào đó ai dám chạm đến.

Hắn khẽ mở môi, cất giọng điềm nhiên, như chút bận tâm đến khí căng thẳng đang bao phủ căn phòng:

"Ồ, ngươi đến nhanh thật đấy."

Loading...