Dù Mạnh Bà thuyết phục bọn họ như thế nào, lẽ Mạnh Bà hứa hẹn với họ điều gì đó, mới khiến họ đến đây. Tuy nhiên, Tần Vũ Niết hề cảm thấy rằng họ thực sự kết giao với . Vì , dù Diêm Vương gia gì nữa, cô cũng sẽ mối quan hệ quá nhiều với họ.
Cuối cùng, phận của mỗi đều khác biệt. Bọn họ với phận cao quý như thì chẳng thể nào thực sự mối quan hệ gì với cô.
Đó cũng chính là lý do mà Tần Vũ NIết nghĩ Diêm Vương gia sẽ thích .
Phồn hoa như mộng lưu quang tận.
Hôm nay, lẽ là do Mạnh Bà và Diêm Vương gia nên họ mới đối xử với cô nhưng điều đó nghĩa là thứ đổi.
Điều , Tần Vũ Niết vẫn rõ ràng với bản .
Sau khi rời khỏi Tần Vũ Niết, Diêm Văn Cảnh trở về Diêm Vương điện.
Mạnh Bà và Thôi Phán Quan đợi trong đại điện. Khi Diêm Vương gia bước với dáng vẻ đầy uy nghi, gió như vương theo mỗi bước , họ vội vàng thẳng, cung kính chào: "Diêm Vương gia."
Diêm Văn Cảnh xuống, ánh mắt sắc bén hề giận mà mang đầy uy lực, quét qua bọn họ, khẽ hỏi: "Nói , hôm nay như thế ?"
Dưới áp lực của uy quyền Diêm Vương gia, Thôi Phán Quan liếc qua Mạnh Bà một cái, vẻ mặt căng thẳng mới lên tiếng: " cũng rõ ràng lắm nhưng lẽ chuyện bắt nguồn từ việc ngài và Tần cô nương chút vui. Thấy ngài tâm trạng , mới với Phạm Vô Cữu và những khác. Bọn cũng chỉ giải quyết mối nguy cho ngài và Tần cô nương, nên Phạm Vô Cữu mới nghĩ đến việc để Mạnh Bà gặp Tần cô nương, thử thuyết phục cô gặp ngài. ngờ nông nỗi ."
Diêm Văn Cảnh nhíu mày, lạnh lùng lệnh: "Tiếp tục."
Mạnh Bà thở dài, đợi Thôi Phán Quan tiếp lời, bà cất tiếng: "Ngài đừng trách Thôi Phán Quan, mỗi trách nhiệm của . Tất cả là do , là tìm bọn họ. Nếu ngài ý gì với tiểu Vũ Niết, thì sẽ giới thiệu đối tượng cho cô , chắc chắn vấn đề gì , đúng ?"
Chưa kịp để Diêm Vương gia trả lời, Mạnh Bà nhún vai, vẻ mặt đầy ẩn ý mà :
"Thật , mấy đúng là gọi đến. riêng Lâm Lan thì . Hắn tự tin từ đó, chủ động tìm đến ."
Mạnh Bà ngừng một chút như để nhấn mạnh lời tiếp theo:
"Ngài mà thật sự ý gì với Tiểu Vũ Niết thì coi như hôm nay chuyện gì . Dù , Tiểu Vũ Niết cũng chẳng đời nào để tâm đến Lâm Lan. còn Tiểu Thanh Khâu Hồ Vương thì khác. Con tiểu hồ ly xem thích Tiểu Vũ Niết. Không nó từng Tiểu Vũ Niết chờ nó suốt hai năm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/329.html.]
Mạnh Bà cẩn thận quan sát biểu cảm của Diêm Vương gia.
lạ , cho đến khi Mạnh Bà xong, gương mặt Diêm Vương gia vẫn hề đổi, chút d.a.o động, thậm chí ngay cả một cái nhíu mày cũng . Điều khiến Mạnh Bà khỏi nghi hoặc, âm thầm tự hỏi: "Chẳng lẽ đoán sai ?"
Rõ ràng với thái độ của Diêm Vương gia hôm nay, thể nào như thế !
lúc Mạnh Bà đang trăn trở, Diêm Văn Cảnh bỗng nhiên ngước mắt. Đôi mắt sâu thẳm như đáy hồ của thẳng Mạnh Bà, giọng lạnh lùng chậm rãi vang lên:
"Nhìn gì ?"
Mạnh Bà thoáng sững nhưng nhanh liền lấy tinh thần. Nàng bật , đáp đầy khôn khéo:
" là thể giấu ngài điều gì, thưa Diêm Vương gia."
Nói xong, Mạnh Bà nghiêng đầu, sang Thôi Phán Quan bên cạnh, nhẹ nhàng bảo:
"Ngươi lui xuống , chút chuyện riêng với Diêm Vương gia."
Thôi Phán Quan thoáng do dự, liếc Diêm Vương gia để chắc chắn. Thấy Diêm Vương gia phản ứng gì, Thôi Phán Quan mới khom cung kính rời .
Nụ mặt Mạnh Bà cũng biến mất, đó là vẻ nghiêm túc. Giọng nàng trở nên trầm hơn, mang theo sự chân thành lẫn nghiêm khắc:
"Giờ Thôi Phán Quan , sẽ vòng vo nữa. , mấy là do gọi đến để thử ngài, cũng là để kích thích ngài. Ta hiểu tại ngài rõ ràng tình cảm với Tiểu Vũ Niết nhưng cố chấp phủ nhận. Ngài cũng thấy đấy, Tiểu Vũ Niết chỉ xinh mà tính cách còn , nấu ăn ngon. Nếu cô thật lòng tìm một bạn đời, e rằng chẳng khó khăn gì."
Mạnh Bà dừng một chút, ánh mắt như phủ thêm lớp sương mờ, giọng lắng đọng hơn:
"Đừng để đến lúc mất mới hối hận vì trân trọng. Ta từng như thế và đến giờ vẫn sống trong nuối tiếc. Ngài thì khác, vẫn còn cơ hội."
Những lời của Mạnh Bà vang lên như một hồi chuông cảnh tỉnh, khiến Diêm Văn Cảnh khẽ cúi mắt, trầm ngâm suy nghĩ. Từ đến nay, từng nghĩ theo hướng đó. Từ khi quen Tần Vũ Niết vì mối quan hệ thiết với trai cô, luôn dành cho cô sự quan tâm đặc biệt. chính sự quan tâm những khiến Tần Vũ Niết hiểu lầm, mà còn khiến tất cả những xung quanh, kể cả thủ hạ của , cũng nghĩ theo hướng đó.
Diêm Vương gia rơi dòng suy tư, đầu tiên tự hỏi liệu những cảm giác bấy lâu nay thật sự chỉ là trách nhiệm ...