Ta tại địa phủ bán cơm hộp - 349

Cập nhật lúc: 2025-12-14 08:12:02
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tần Vũ Niết vốn thành cuộc đời của nhưng dòng chữ Sổ Sinh T.ử bất ngờ hé một trang tiếp theo như thể vận mệnh vẫn còn điều gì dở dang. Diêm Văn Cảnh dự định chỉnh sửa phận , thêm một chương mới cho cô, đồng thời tạo cho một phận khác – một vai diễn phù hợp để đồng hành cùng cô trọn vẹn kiếp .

Hắn thầm nghĩ,"Nếu phát hiện thì cứ để thiên lôi giáng xuống mà thôi. Chỉ cần Tần Vũ Niết bình an, chịu chút trừng phạt cũng chẳng ."

Bùi Diễn ý định . Gương mặt đầy giận dữ, Bùi Diễn quát lớn:

"Ngươi nghĩ đến ? Hiện tại chẳng gì cả, ngươi công bằng với ? Nếu một ngày nào đó vượt qua kiếp nạn và lấy ký ức, lẽ chỉ coi ngươi như một trai. Thế mà giờ ngươi nhân lúc mờ mịt chẳng gì để lừa đến bên cạnh . Diêm Vương, thật ngờ ngươi vô sỉ đến mức !"

Lời của Bùi Diễn như từng đòn giáng thẳng tâm can Diêm Vương nhưng chỉ lặng thinh, ánh mắt u ám và bất định. Trong thâm tâm, hiểu rõ bước qua ranh giới của đúng sai nhưng tình cảm , dù là ngàn năm luân hồi, cũng cách nào dập tắt.

Cảm thấy cơn tức giận dâng lên, Bùi Diễn càng càng bực, tay càng mạnh mẽ đòn, ngừng lao Diêm Vương.

"Phanh!"

Tiếng quyền đ.ấ.m cơ thể vang lên như một lời cảnh cáo nhưng trong lòng Diêm Vương vẫn là một sự lặng im khó hiểu, nơi sâu thẳm trong ánh mắt, gì đó còn phức tạp hơn tất cả những gì Bùi Diễn thể nhận thấy.

Diêm Văn Cảnh Bùi Diễn rằng Tần Vũ Niết chỉ coi như một trai, trong lòng nhất thời cảm thấy hoang mang. Lời bất ngờ của Bùi Diễn khiến kịp phòng , một quyền bất ngờ lao tới, may mà kịp thời định cơ thể, văng ngoài như một con rối.

Hắn chầm chậm nâng tay lên, ngón cái lau nhẹ khóe miệng, biểu cảm thể diễn tả nổi, thở dài, giọng nhẹ nhàng, thanh thoát như gió thoảng:

"Nếu ngươi thế thì nhận. Quả thực, chuyện là do thiếu đạo lý. Ngươi mắng đ.á.n.h thì cứ tự nhiên, tuyệt đối phản kháng."

Bùi Diễn , gì thêm, chỉ lạnh lùng liếc mắt một cái, thu tay . Giọng điệu càng lạnh hơn:

"Nếu sai thì đừng nữa. Hiện tại còn thể cứu vãn, ngươi đừng xuất hiện mặt nữa. Cứ để tự con đường của , tự nhiên sẽ đúng hướng. Trong thời gian , và A Vận sẽ ở Địa Phủ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-tai-dia-phu-ban-com-hop/349.html.]

Ý của Bùi Diễn vẻ là Địa Phủ để giám sát Diêm Văn Cảnh, để cho cơ hội tiếp cận Tần Vũ Niết?

Diêm Văn Cảnh trầm mặc một lát, lắc đầu đáp , giọng điệu kiên quyết, chút do dự:

"Nếu như ngươi phát hiện, cũng chẳng ý định quanh co nữa. Nếu ngươi ngăn cản thì coi như ngươi đồng ý với những chuyện đang . Nếu quyết tâm theo đuổi nàng thì bất chấp chuyện xảy , sẽ tìm cách tiếp cận nàng. Dù đối mặt với bất kỳ hậu quả nào, đều sẽ chịu trách nhiệm."

Bùi Diễn , mặt mày lạnh tanh, ánh mắt sắc như dao, chút do dự quát:

"Diêm Văn Cảnh! Mọi chuyện của , ai thể chủ ngoài , chủ , ngươi cũng chủ . nếu vì ngươi mà gặp bất kỳ điều gì, đừng trách vô tình!"

Nói xong, Bùi Diễn xoay , bước một chút đầu.

Phồn hoa như mộng lưu quang tận.

Diêm Văn Cảnh tại chỗ, thở dài một như thể xả hết nỗi lòng. Cuối cùng, gì thêm, chỉ lặng lẽ theo bóng lưng Bùi Diễn khuất dần.

Sau sự việc đó, Bùi Diễn quả thật ở Địa Phủ nhưng ở trong nhà của Diêm Văn Cảnh, mà là thuê phòng ở gần đó, luôn theo dõi cẩn thận. Còn về Đường Vận, khi gặp chuyện , nàng mỗi ngày đều hào hứng nhất là tới quán cơm mới mở của Tần Vũ Niết để ăn uống. Nếu ai khác ăn cùng, nàng cũng từ chối nhưng sẽ bao giờ cố tình quen khác.

Một buổi tối, khi Tần Vũ Niết trở về và chuẩn dọn bỏ những món quà, cô mới nhận một điều thú vị: Mọi thứ mà Tạ Tất An và nhóm của họ tặng đều là những món cô cần, Mạnh bà thì chỉ tặng những thứ liên quan đến phòng và cải thiện vẻ . đặc biệt nhất chính là những món quà từ Bùi Diễn và Đường Vận, chúng đủ thứ.

Từ đồ ăn thức uống đến các vật phẩm khác, gì là và tất cả đều là linh khí phẩm chất cực kỳ cao. Dù cô quen với hầu hết các vật phẩm nhưng chỉ cần linh khí, cô thể nhận rằng chúng đều là những thứ vô cùng quý hiếm.

Đặc biệt là khi mở một chiếc hộp trang sức đặc biệt, một làn hương thơm ngào ngạt lập tức xông lên, khiến cô khỏi ngây , tinh thần bỗng chốc trở nên tỉnh táo và sảng khoái.

kỹ, bên trong hộp là một đóa tuyết liên trắng tinh, đến mức gần như thể tin nổi. Đặc biệt, nó hai lớp, bên trong là một đài sen nhỏ nhắn, ăn tác dụng kỳ diệu thế , thử hỏi nếu cô thật sự ăn thì sẽ ?

Ngoài đóa tuyết liên, còn vài chiếc hộp đặc biệt khác. Tần Vũ Niết tuy quen với hầu hết những món nhưng cô gần như chẳng cần suy nghĩ nhận chúng quý giá chẳng kém gì tuyết liên. Mỗi món đồ trong tay đều mang một khí chất giống ai.

Loading...