Chỉ vài câu , bọn chúng liền đem Tạ Trường Ninh đẩy lên giàn hỏa để nướng.
Trong chớp mắt, ánh mắt của đồng loạt đổ dồn về phía nàng.
Lão phu nhân Vĩnh Ninh Bá vẫn lên tiếng.
Dù bà mong Tần thị là quỳ xuống dập đầu, nhưng nếu Tạ Trường Ninh tự rước nhục, bà cũng chẳng ngại.
Dù mục đích chỉ là nhục phủ Tĩnh An Hầu.
Du ma ma giận đến suýt mắng lời, lão phu nhân thì mặc định phu nhân quỳ ?
Đám sói con quỳ?
Giữa ánh mắt bao , Tạ Trường Ninh vẫn bình tĩnh vô cùng.
Nàng thản nhiên về phía Thẩm Tri Tự, lạnh nhạt :
"Ngươi ở đây lên tiếng gọi ‘mẫu ’?
Không ai là mẫu ngươi?"
Ánh mắt lập tức dồn sang Thẩm Tri Tự.
Hắn đỏ mặt tía tai, mím chặt môi, thốt lời nào.
Khóe môi Tạ Trường Ninh cong lên đầy mỉa mai:
"Phiền Thẩm công tử đừng tùy tiện nhận ."
Gân xanh nổi đầy trán, lời của nàng như từng cái tát giáng thẳng mặt , khiến nhục nhã ngẩng đầu nổi.
Sau đó, nàng bước tới mặt Thẩm Tri Châu, vung tay tặng mấy cái tát.
Hắn đánh đến lệch cả đầu, nàng giả vờ lý lẽ:
"Sao tự dưng muỗi thế ?
May mà mẫu giúp ngươi đập c.h.ế.t hết , ngươi cần tạ ơn , ai bảo ngươi là do sinh chứ."
Thẩm Tri Châu tức đến suýt phun máu.
Đánh thì đánh, còn bày đặt lý do.
Tạ Trường Ninh chậm rãi tiếp lời:
"Ta là nên hiếu thuận với mẫu .
Mà nhi tử như ngươi tất nhiên cũng nên hiếu thuận với .
Nếu , mấy cái lạy để ngươi , coi như báo đáp phần hiếu tâm đó."
Nàng sang Thẩm Tĩnh Thư:
"Ngươi cũng , chắc cũng là đứa nhi nữ hiếu thuận ?"
Chẳng là đưa hiếu thảo thôi ?
Nàng cũng .
Thẩm Tri Châu và Thẩm Tĩnh Thư đều cứng đờ mặt.
Ai mà mẫu dập đầu cơ chứ?
Đây rõ ràng là ép họ bằng hiếu đạo.
Dựa mà bà đối xử với họ như thế?
Thấy hai im lặng, Tạ Trường Ninh nhướng mày:
"Sao? Các ngươi hiếu kính với mẫu ?"
Họ dám đáp.
Triều đại trị quốc bằng hiếu đạo, chỉ cần một chữ "" là sẽ dân chúng mắng cho tan xác.
"Được, dập đầu tổ mẫu!"
Thẩm Tri Châu nghiến răng .
Thẩm Tĩnh Thư cũng miễn cưỡng theo:
"Ta cũng.. đồng ý."
Tạ Trường Ninh mỉm :
"Ta mà, các ngươi đều là những hài tử hiếu thuận."
Tần thị nghẹn đến tắt thở.
dù Thẩm Tri Châu và Thẩm Tĩnh Thư quỳ thật, cũng xem Vĩnh Ninh Bá phủ đồng ý .
Bọn họ là cái gì chứ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-60-chang-phai-la-dua-nguoi-hieu-thao-thay-thoi-sao.html.]
Có xứng ?
Quả nhiên, ngay khi Thẩm Tri Châu vén áo chuẩn quỳ xuống, lão phu nhân Vĩnh Ninh Bá cất lời:
"Khoan !
Không ai cũng tư cách dập đầu tạ tội với tổ tiên Tưởng gia .
Mụ già dạy nổi nhi nữ, giờ đẩy vài đứa nhỏ gánh , thật coi chúng dễ qua mặt lắm ?"
Giọng bà trầm xuống:
"Cái đầu , chỉ lão phu nhân Hầu gia mới dập!"
Tần thị suýt cắn gãy răng, run rẩy.
Thấy bà cứ im lặng, Thường thị liền :
"Mẫu , dập cũng , thánh thượng chắc chắn sẽ chủ cho chúng ."
Lão phu nhân gật đầu, thu ánh mắt .
Thấy họ sắp xoay cung, Tần thị hoảng hốt:
"Được , dập! Thế là chứ gì?"
Nếu Hầu phủ tước tước vị, bao nhiêu âm mưu của bà sẽ uổng phí hết.
Không ai chuẩn đệm quỳ cho bà .
Tần thị quỳ nền đá lạnh buốt.
Lão phu nhân Vĩnh Ninh Bá lạnh nhạt liếc qua:
"Nhớ rõ, tiếng vang, nếu tức là thành tâm."
Cả đời Tần thị từng chịu nhục như , nhưng giờ còn đường lui.
Mỗi dập đầu, bà đều nguyền rủa Tạ Trường Ninh một trong lòng.
Nếu nàng chịu bà, bà thế ?
"Một! Hai! Ba..."
Mỗi Tần thị dập đầu, Thường thị liền hô lên một tiếng, khiến sôi máu.
Tạ Trường Ninh thì thấy sảng khoái vô cùng.
Đếm đến mười, Tần thị nghiêng như sắp ngất.
Lão phu nhân Vĩnh Ninh Bá lạnh nhạt :
"Được thôi, nếu ngươi dám ngất, lập tức dẫn cung."
Dám giở trò với bà ?
Đáng tiếc, bà chơi kiểu đó.
Tần thị đành gắng gượng quỳ tiếp.
Nhìn thấy , Tạ Trường Ninh suýt nữa bật , Tần thị đúng là đá trúng tấm sắt .
Bốn mươi chín cái dập đầu, hơn kém.
Vừa khi Vĩnh Ninh Bá phủ rời , Tần thị liền ngã vật đất.
"Tổ mẫu, chứ?"
Thẩm Tri Châu và Thẩm Tĩnh Thư nhào tới đỡ bà.
Người xem cũng tản gần hết, chỉ còn Thẩm Tri Tự và Bạch Tích Chi đó.
lúc Tần thị chẳng còn tâm trí nào để ý đến họ.
Tạ Trường Ninh liền lệnh đưa Tần thị và Thẩm Lan Nguyệt phủ.
Dù cú sốc đủ lớn, nhưng còn một đòn trí mạng khác đang chờ Tần thị.
Hòa ly và hưu là hai chuyện khác .
Nếu là hòa ly, nữ tử thể mang theo bộ hồi môn về nhà đẻ.
nếu là hưu, thì đến một cây kim cũng mang .
Phủ Vĩnh Ninh Bá thèm mấy thứ đồ của Thẩm Lan Nguyệt, nhưng tuyệt đối để nàng lợi.
Tưởng Hồng Thịnh như mất hồn theo đoàn trở về Hầu phủ.
Thẩm Tri Tự vẫn còn nguyên tại chỗ.
Tạ Trường Ninh chẳng buồn liếc lấy một cái, đang định rời thì bất ngờ gọi :
"Xin Hầu phu nhân dừng bước!"