TẠ TRƯỜNG NINH TÁI SINH, HẦU PHỦ NÁO LOẠN RỒI!!! - Chương 61: Ác giả ác báo

Cập nhật lúc: 2025-08-01 08:18:50
Lượt xem: 85

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Trường Ninh hề đầu , chỉ nghiêng mắt liếc thị vệ bên cạnh, lạnh giọng lệnh:

"Sau để phận sự đến gần Hầu phủ, đặc biệt là hai , hiểu ?"

 

"Rõ, phu nhân!"  Thị vệ lập tức trầm giọng đáp.

 

Người phận sự?

Hắn thế tử của Hầu phủ hơn hai mươi năm, giờ xem như ngoài?

 

Vừa mẫu vả cho một cái đau điếng bao , giờ hạ nhục thêm một nữa.

Khuôn mặt Thẩm Tri Tự tối sầm , vặn vẹo đầy tức giận, siết chặt nắm đấm, ánh mắt c.h.ế.t lặng theo bóng lưng Tạ Trường Ninh.

 

"Ta chỉ với Hầu phu nhân, vết thương khỏi, sắp tới sẽ nhậm chức tại Bộ Hộ.

Mong Hầu phu nhân cứ chờ xem, nhất định sẽ thăng quan tiến chức, đến lúc đó..."

 

"Không thấy bên ngoài chó hoang sủa điên cuồng ? Còn mau đóng cửa!"

Tạ Trường Ninh lạnh lùng ngắt lời, cánh cửa lớn của Hầu phủ lập tức đóng sầm .

 

Chó hoang?

Tốt lắm!

Trong mắt mẫu , chẳng khác gì chó hoang.

 

Khuôn mặt Thẩm Tri Tự méo mó đầy phẫn nộ, xoay hất tay áo rời .

Trong lòng như lửa đốt, dù bên ngoài Bạch Tích Chi và Khiêm nhi ở bên, nhưng thể so với cuộc sống nhung lụa trong Hầu phủ?

 

Hắn quen sống trong vinh hoa từ nhỏ.

Từ khi đuổi ngoài, từng một ngày sống yên

Nhớ nhung, hối hận nhưng thể cúi đầu.

 

Chính vì , khi tin từ tổ mẫu, lập tức mang theo Tích Chi trở về.

Hắn rõ giữa và mẫu đoạn tuyệt quan hệ.

Việc gọi nàng một tiếng "mẫu " hôm nay, chẳng qua là đánh cược nàng sẽ mềm lòng.

, mẫu tử nào  thù qua đêm?

 

Không ngờ, mẫu tuyệt tình đến .

Hắn sai điều gì?

Chẳng qua là nhờ mẫu mặt tổ mẫu quỳ xuống dập đầu, chỉ là giúp nàng  danh tiếng , chẳng cũng là vì nàng ?

 

Tâm trạng Bạch Tích Chi rơi thẳng xuống đáy.

Qua từng chuyện xảy , nàng hiểu rõ:

Tạ Trường Ninh   còn coi Thẩm Tri Tự là con nữa.

Vậy còn nàng, nàng  đây?

 

Khi cánh cửa Hầu phủ đóng sầm , khóe môi Tạ Trường Ninh hiện lên một nụ lạnh.

Còn dám "từng bước thăng tiến"?

là giấc mộng hảo huyền!

Chỉ cần Thẩm Tri Tự thể bước lên quan lộ, thì đó là nỗi nhục của nàng.

 

 

Tần thị lập tức sai khiêng Thẩm Lan Nguyệt trở Tụy Vân Hiên - nơi nàng từng ở khi xuất giá, Tần thị vẫn luôn giữ căn viện .

 

Khi Tạ Trường Ninh bước , Triệu thái y đang bắt mạch cho Thẩm Lan Nguyệt.

Tần thị bên cạnh, mắt đỏ hoe, lúc cũng chẳng còn sức giả bệnh nữa.

Thẩm Tri Châu và Thẩm Tĩnh Thư cũng ở đó trông chừng.

Thấy Tạ Trường Ninh bước , ai dám lên tiếng.

 

"Triệu thái y, mặt của Lan Nguyệt,  thể chữa khỏi ?"

Tần thị đợi Triệu thái y xem kỹ sốt ruột hỏi ngay.

 

Triệu thái y trầm ngâm:

"Chữa thì chữa , nhưng hồi phục như ban đầu, e là thể."

 

Tần thị ôm khăn òa :

"Ta cầu xin ông!

Lan Nguyệt từ nhỏ yêu quý nhất là gương mặt .

Bạc bao nhiêu cũng , chỉ cần thể chữa lành."

 

Tạ Trường Ninh khẽ trong lòng.

Tần thị đúng là mạnh miệng, cứ như trong tay còn bạc, nhưng thực tế thì, túi còn sạch hơn cả mặt.

Nàng gì, chỉ lạnh lùng gật đầu.

 

Triệu thái y lặng lẽ đảo mắt.

Giờ ngoài lời đồn đầy, tiểu thư Hầu phủ nếu giữ thể diện thật, thì chẳng chuyện bại hoại như .

Ông chỉ hứa sẽ cố gắng hết sức, đó kê một phương thuốc rời .

 

Tần thị vội sai bốc thuốc, nhưng khiến Triệu quản gia khó xử:

"Lão phu nhân, trong sổ sách phủ hiện giờ còn bạc."

 

Tần thị sững sờ, sang Đóa ma ma:

"Bạc hôm qua Lan Nguyệt lấy của ? Chẳng lẽ để phủ Vĩnh Ninh Bá ?"

 

Đóa ma ma là tâm phúc của Thẩm Lan Nguyệt, bà  ánh mắt thoáng tránh né.

 

Tạ Trường Ninh chờ đúng thời khắc , lập tức quát lên:

"Chẳng lẽ ngươi tham ô bạc đó nên mới năng lấp lửng?"

 

Ánh mắt Tần thị lập tức trở nên lạnh lẽo:

"Nói! Nếu lập tức sai lôi ngươi ngoài đánh chết!"

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-truong-ninh-tai-sinh-hau-phu-nao-loan-roi/chuong-61-ac-gia-ac-bao.html.]

Đóa ma ma nghiến răng khai :

"Hôm qua tiểu thư mang bạc , còn về đến Vĩnh Ninh Bá phủ thì cướp giữa đường.

Chính vì , tiểu thư mới tìm đến Tuyên Vũ Hầu phủ, định nhờ Tuyên Vũ Hầu giúp đỡ, ai ngờ bắt gặp tại trận."

 

"Cái gì?"

Tần thị đến đây thì ngã ngửa, hai mắt trợn trắng, sùi bọt mép, co giật.

Đó là tiền để dưỡng già, là "bạc chôn thây" mà bà giấu kín bấy lâu.

Giờ   cướp sạch?

 

"Lão phu nhân!' - "Tổ mẫu!!"

Mọi hoảng hốt.

 

Tạ Trường Ninh lạnh lùng một cái , Tần thị trúng phong.

Liên tiếp đả kích, thêm cơn giận công tâm, thể còn sống là may lắm .

 

Nàng hiệu cho Du ma ma:

"Đi mời Triệu thái y về, nhanh lên."

 

"Dạ, lão nô ngay!"

Du ma ma hiểu ý, bệnh kiểu cứu càng sớm, khả năng hồi phục càng cao.

 

Tạ Trường Ninh thì chẳng vội — nàng sai trực tiếp khiêng Tần thị về Tùng Bạch viện.

Người trúng phong tuyệt đối nên di chuyển mạnh, nhưng nàng để tâm?

 

Tần thị ngã, Thẩm Tri Châu và Thẩm Tĩnh Thư lập tức mất phương hướng, cuống cuồng:

"Sao Triệu thái y còn tới?"

 

Thẩm Tri Nghiễn  tin liền chạy đến.

Chỉ trong nửa ngày mà như biến thành một khác, mang theo một khí chất âm u, như rắn độc rình rập trong bóng tối.

Chỉ chờ thời cơ lao tới cắn .

 

Tạ Trường Ninh lạnh nhạt đưa mắt lướt qua, giọng nhàn nhạt:

"Ngồi xuống hết . Lúc , càng giữ bình tĩnh."

 

Thẩm Tri Nghiễn  sớm sinh nghi.

Từ khi đại ca tống giam, Hầu phủ liên tiếp gặp họa,  là tứ , .

Trong lòng luôn cảm giác rõ rệt:

Phía tất cả là một bàn tay đen tối, mà đó, chính là mẫu !

Điều thể hiểu nổi là:

Tại mẫu hủy diệt cả đám hài tử ruột thịt?

 

 

Mất tròn một canh giờ, Du ma ma mới mời Triệu thái y .

Ông chỉ liếc qua Tần thị lập tức châm cứu.

 

 

Đồng thời, bên phía Thẩm Tri Tự, khi lời đồn đại về việc tứ , nhị vì kỹ nữ mà cưỡng đoạt một tên đồ tể,  sốc đến nỗi lăn ngất.

 

Liên tục châm cứu, bón thuốc...

Mãi đến khi trời tối, Tần thị mới tỉnh.

 

"Tổ mẫu, cuối cùng  cũng tỉnh ,   chúng  sợ c.h.ế.t khiếp."

Thẩm Tĩnh Thư òa, lao đến ôm lấy Tần thị.

 

Thẩm Tri Châu, Thẩm Tri Nghiễn cũng đỏ hoe mắt.

Nếu tổ mẫu gục xuống thật, ai sẽ che chở bọn họ?

 

Tần thị đám tôn tử, mở miệng , nhưng phát hiện lưỡi cứng ngắc, thể nổi một chữ.

cố gắng cử động, nhưng phát hiện, ngay cả thể cũng thể nhúc nhích.

 

Hoảng loạn tột cùng, bà phát tiếng ú ớ vô nghĩa:

"Ư... ư..."

 

"Tổ mẫu,  thế ?"

Ba cùng lúc sang Tạ Trường Ninh.

 

Tạ Trường Ninh giả vờ đau lòng:

Triệu thái y tổ mẫu các ngươi trúng phong, thể để di chứng.

Liệu hồi phục , còn xem trời."

 

Kiếp , Tần thị cũng từng trúng phong, nhưng vẫn thể mắng , ném đồ, mà nàng thì ngày đêm chăm sóc than một lời.

kiếp ... sẽ còn chuyện đó nữa.

 

Tần thị xong, sùi bọt mép, ngất nữa.

 

Trong mắt Tạ Trường Ninh thoáng qua một tia u ám:

Giết Tần thị thì quá nhẹ.

Nàng để bà sống bằng chết, tận mắt từng đứa cháu mà bà yêu thương nhất... từng một rơi hố sâu vạn kiếp bất phục.

 

"Tổ mẫu!!!"

Đám ngườiThẩm Tri Nghiễn cảm giác như trời sập.

Cả phủ  một phen nháo nhào...

 

Tạ Trường Ninh chỉ kiên trì hai điều:

Một:  bỏ tiền!

Hai:  bỏ sức!

Nàng chỉ xem là đủ.

 

 

Khi nàng trở Tê Hà viện, trời khuya, yên tĩnh đến mức thể rõ tiếng gió thổi.

Nàng xuống, còn kịp uống ngụm , thì Tạ Lâm hiện từ bóng tối.

 

 

"Nói , điều tra những gì ?"

Tạ Trường Ninh lạnh giọng hỏi.

Loading...