Ta Và Bản Thân Ta Ở Bên Nhau - Chương 16.1: Sư tôn của ta đến rồi
Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:14:07
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lâu chủ Dược Lâu chỉ mặt gọi tên, chỉ chuyện ma chủng cho một Từ Uyên Thanh , thần sắc Vân Dung Thanh đổi, lông mi rũ xuống, che lấp hết sát ý lạnh lẽo nổi lên trong mắt.
Vân Dung Thanh : "Người Thiên Tâm thánh thư là , .”
Lâu chủ Dược Lâu ho máu, che môi giương mắt : " vẫn chỉ cho một .”
Vị thiếu chủ Từ gia tuổi còn trẻ, thiên tư tuyệt diễm, chí thuần chí thiện, dễ xử lý hơn nhiều so với thiếu niên tà tính ma chủng trời sinh .
“Được.”
Lúc Vân Dung Thanh đang thêm gì đó, y thấy Từ Uyên Thanh một tiếng , đáp ứng yêu cầu của lâu chủ Dược Lâu.
Từ Uyên Thanh đồng ý, về phía Vân Dung Thanh, nhẹ giọng trấn an: "Huynh yên tâm.”
Ánh mắt Vân Dung Thanh về phía Từ Uyên Thanh, thấy cất bước về phía lâu chủ Dược Lâu, mím môi .
Từ Uyên Thanh đến gần lâu chủ Dược Lâu, đó dừng bước, ôn hòa lên tiếng: "Ngươi .”
Lâu chủ Dược Lâu nhàn nhạt thoáng qua Vân Dung Thanh bỏ chỗ cũ, ho nặng, bảo Từ Uyên Thanh thiết lập một đạo trận pháp cách âm.
Từ Uyên theo, về phía lâu chủ Dược Lâu.
Tử khí tràn ngập quanh lâu chủ Dược Lâu, dĩ nhiên là thời gian sống còn bao lâu. Hắn ho khan thật mạnh, m.á.u tươi ngừng tràn từ bên môi.
Từ Uyên Thanh thấy thế, giơ tay thi triển một đạo pháp quyết cho lâu chủ Dược Lâu, thanh lý đơn giản vết m.á.u quanh .
Lâu chủ Dược Lâu cúi đầu nhận động tác của Từ Uyên Thanh, nhạt : "Từ tiểu hữu chí thuần chí thiện, ngay cả đối với ma chủng như cũng như thế, khuyên ngươi một câu...”
“Rời xa ma chủng trời sinh .”
Từ Uyên Thanh đáp, khẽ nhíu mày, mở miệng : "Đừng châm ngòi ly gián.”
"Ngươi cho rằng châm ngòi ly gián?"
Lâu chủ Dược Lâu nở nụ , , "Ta đoán hẳn là vô duyên vô cớ xuất hiện ở bên cạnh ngươi nhỉ?"
Nếu , thế gian dung mạo tương tự với thiếu chủ Từ gia của Đông Hoang như , chắc chắn sẽ nhấc lên một trận phong ba ở Đông Hoang.
“Ngươi chẳng qua là suy đoán.”
Từ Uyên Thanh : "Ngươi hôm nay đầu tiên gặp y, đó y danh tiếng ở Đông Hoang, ngươi mới mượn cơ hội lên tiếng châm ngòi.”
“Tốt lắm, lúc y xuất hiện, là cho ngươi y cũng là Đông Hoang?"
Từ Uyên Thanh .
Lâu chủ Dược Lâu liền : "Y nhất định với ngươi là y là từ bốn vực khác đến, hơn nữa chuyện gì xảy thì đến nơi .”
“Y nhất định còn với ngươi, y cửa nát nhà tan, cơ khổ nơi nương tựa, xu dính túi.”
“Nói như cũng chỉ tiểu bối các ngươi mới tin tưởng thôi.”
"Ở Hỗn Loạn Thành, cách như thế đều là lời dối thấp kém nhất." Lâu chủ Dược Lâu tiếp tục , "Thiên chi kiêu tử như ngươi, nhất định còn qua Hỗn Loạn Thành nhỉ?"
“Ở Hỗn Loạn Thành, đó là nơi những cực ác của năm vực trộn .”
Lâu chủ Dược Lâu chỉ Từ Uyên Thanh, : "Đệ tử thế gia như ngươi, ở đó ba ngày.”
“À, ngươi là kiếm tu, hẳn là thể đ.á.n.h một chút, đại khái thể ở bảy ngày. Nếu là tiểu công tử Tạ gia , ở khi nửa ngày, ăn đến xương cốt cũng còn.”
“Rốt cuộc ngươi...” Từ Uyên Thanh mở miệng hỏi, “Muốn gì?”
Lâu chủ Dược Lâu lạnh nhạt : "Năm đó phụ ngươi từng cứu một mạng, hảo tâm khuyên ngươi một câu, sớm giải quyết ma chủng trời sinh .”
Từ Uyên Thanh bình tĩnh : "Ngươi vẫn luôn khuyên g.i.ế.c y.”
“ , ? Ta nhận ngươi, năm đó phụ ngươi cứu một mạng, là ân tất báo, cho nên mới khuyên ngươi khi c.h.ế.t.”
“ ngươi là ma chủng.” Từ Uyên Thanh chút lưu tình vạch trần lời dối của lâu chủ Dược Lâu, “Chính miệng ngươi , phàm là ma chủng, tuyệt đối loại lương thiện.”
“Nếu ......”
Từ Uyên Thanh còn xong, lâu chủ Dược Lâu cắt ngang, hỏi: "Nếu , ngươi thể khó dễ ?"
Lâu chủ Dược Lâu thấy Từ Uyên Thanh giật , tiếng, nghiêm túc đề nghị: "Ngươi thể lục soát hồn của .”
“Ta đoán, nếu ngươi ở đây, tiểu tử Ma Chủng trời sinh nhất định sẽ nhảm với , y khẳng định hai lời mà gặp lục soát hồn .”
“Ngươi tin ?”
Lâu chủ Dược Lâu đến đây, mạnh mẽ ho m.á.u tươi.
Linh mạch của đào, một linh lực và ma khí sẽ tan hết.
Đợi đến khi ma chủng héo rũ, chính là lúc c.h.ế.t.
Nếu thể khi c.h.ế.t, xem một trò cũng .
Khi lá chắn cách âm tản , Từ Uyên Thanh trầm mặc d.ư.ợ.c lâu chủ. Hắn xoay về phía Vân Dung Thanh, Vân Dung Thanh lên tiếng dò hỏi: "Lâu chủ Dược Lâu cái gì?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-16-1-su-ton-cua-ta-den-roi.html.]
Từ Uyên Thanh : "Hắn gì cả.”
Vân Dung Thanh , cũng hoài nghi lời của Từ Uyên Thanh.
Từ Uyên Thanh lâu chủ Dược Lâu gì cả, thì đó chính là thật sự từng qua chuyện gì liên quan đến ma chủng.
Cho dù bọn họ ở trong bình phong cách âm lâu, cũng tuyệt đối là nội dung liên quan đến ma chủng.
Từ Uyên Thanh chuyển mắt Vân Dung Thanh, khi trầm mặc trong nháy mắt, khóe môi khẽ động, lặp lời đó một .
“Hắn cái gì cũng .”
Vân Dung : "Ta .”
Lúc , lâu chủ Dược Lâu hô: "Ngươi chuyện ma chủng ? Ngươi đây, sẽ cho ngươi .”
Lời là hướng về phía Vân Dung Thanh .
Vân Dung Thanh , khẽ nhướng mi mắt, bình tĩnh bao nhiêu tức giận thoáng qua lâu chủ Dược Lâu, còn đang kéo dài tàn.
Chợt, y cất bước về phía bên .
Từ Uyên Thanh nhận hương hoa đào cực nhẹ cực nhạt từ bên dần dần lướt qua, theo bản năng đưa tay bắt lấy cổ tay Vân Dung Thanh.
Hắn nhanh ý thức chính thất lễ, ngón tay nắm chặt thoáng buông lỏng, nhưng triệt để buông tay Vân Dung Thanh .
Vân Dung Thanh liếc mắt , chần chờ hỏi: "Làm ?”
Từ Uyên Thanh cụp mắt, chỉ : "Hắn quỷ kế đa đoan, dối liên tục, đừng mắc mưu.”
Vân Dung Thanh , : “Ta , cám ơn nhắc nhở.”
“Còn nữa...” Từ Uyên Thanh suy nghĩ một lát lên tiếng, “Cẩn thận.”
Hắn chậm rãi buông cổ tay Vân Dung Thanh , đưa mắt Vân Dung Thanh đến gần lâu chủ Dược Lâu.
Giây lát , Vân Dung Thanh đột nhiên đầu về phía , : "Giúp thiết lập một tấm chắn cách âm.”
Từ Uyên Thanh giơ tay thi quyết, linh lực tuôn , rơi nơi cách đó xa.
“Ngươi châm ngòi ly gián, đúng ?”
Ở chỗ Từ Uyên Thanh thấy, Vân Dung Thanh xé nát ngụy trang như một, đáy mắt đều sát ý lạnh như băng.
Lâu chủ Dược Lâu ho một ngụm m.á.u tươi, giương mắt chằm chằm Vân Dung Thanh, : "Ta đoán sai, ngươi quả nhiên loại thiện lương gì.”
“Không sợ chuyện cho ?”
Vân Dung Thanh bình tĩnh hỏi ngược : "Ngươi ... là đang với ?”
“Nếu ngươi Thiên Tâm Thánh Thư, thể cho ngươi , cho ngươi c.h.ế.t mà nuối tiếc.”
“Thiên Tâm thánh thư ở bên trong Vân Hoang Thiên Cung, năm kinh hồng thứ mười ba sẽ hiện thế ở đông hoang.” Vân Dung Thanh tiếc nuối : “Chỉ còn một năm là quyển sổ tay y tu tôn sùng là thần thư sẽ xuất hiện.”
Lâu chủ Dược Lâu , trong mắt cuối cùng hiện thần sắc cam lòng.
Hắn lựa chọn trở thành ma chủng, vốn là bởi vì thiên phú của bản khi tu luyện , nên mới lấy ma chủng nuôi dưỡng lực lượng bản . Vì thế, tiếc bất cứ giá nào.
Nếu như quyển thần thư Thiên Tâm Thánh Thư , còn lo gì sẽ rơi kết cục như ?
"Ngươi tò mò vì nhiều chuyện như ?" Vân Dung Thanh hỏi ngược một câu, đó tự hỏi tự đáp, "Ta vốn là phản đồ trốn khỏi Côn Lôn thánh địa, tự nhiên nhiều điều bí ẩn."
“Vốn tin tức nên bán năm trăm linh thạch cho ngươi, nể tình ngươi là sắp c.h.ế.t nên mới miễn phí cho ngươi .”
“Phi!”
Lâu chủ Dược Lâu chọc giận, vạch trần lời dối của Vân Dung, lạnh lùng : "Ngươi dối.”
Vân Dung Thanh âm vô tội : "Ta dối chỗ nào?”
“Ngươi nếu là phản đồ phản bội từ Côn Luân thánh địa, căn bản sẽ qua Tru Ma tiên trận của Côn Luân thánh địa!”
Lâu chủ Dược Lâu hít một , tiếp tục : "Ngươi Tru Ma Tiên Trận của Côn Lôn thánh địa vốn là vì tru sát Ma Chủng nên mới tồn tại ?"
Ồ, thì là thế.
Thì ở kiếp , khi Đông Hoang xuất hiện một đại ma đầu như y, tu sĩ Đông Hoang Trung Châu cầu Côn Luân thánh địa mang Tru Ma tiên trận về, là bởi vì bên Côn Luân thánh địa coi y trở thành ma chủng tu luyện đại thành.
Vân Dung Thanh : "Ta hiện tại .”
“Ta bán tin tức cho lâu chủ Vạn Tức Lâu, lâu chủ Vạn Tức Lâu tin, cho năm trăm linh thạch.”
“Xem ...... Lâu chủ Vạn Tức Lâu cũng là ma chủng?”
Lâu chủ Dược Lâu cho đến giờ phút , rốt cục phản ứng , ý thức đến tột cùng tiết lộ tin tức gì, sắc mặt lúc xanh lúc trắng, khuôn mặt vốn tràn đầy c.h.ế.t chóc hiện càng nhiều tử khí.
Im lặng một lúc lâu, lâu chủ Dược Lâu lướt qua Vân Dung Thanh, về phía Từ Uyên Thanh cách đó xa, lên tiếng: "Ta thể cho ngươi , đào linh mạch của là ai."
“Ngươi cũng dám tay với nọ.”
“Là Từ Lăng Khải.”