Ta Và Bản Thân Ta Ở Bên Nhau - Chương 16.2: Sư tôn của ta đến rồi

Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:14:19
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâu chủ Dược Lâu nặng nề phun tên của gia chủ nhất thế gia Đông Hoang.

Vân Dung Thanh cũng gì.

Lâu chủ Dược Lâu hỏi ngược : "Ngươi tin?”

“Ta tin.”

Vân Dung : "Đây là lời duy nhất tin tưởng trong miệng ngươi.”

“Hắn là ma chủng.”

“Vậy ngươi ...”

“Không tí phản ứng gì?”

Lâu chủ Dược Lâu còn xong, thấy Vân Dung Thanh chậm rãi đến gần .

Hắn run giọng : "Ngươi gì?”

“Ngươi gì với , sẽ như với ngươi.”

Sắc mặt Vân Dung Thanh bình tĩnh .

Lúc y giơ tay lên, lâu chủ Dược Lâu điên cuồng giãy dụa, giận dữ hô: "Ngươi sợ, ngươi sợ ..."

Lâu chủ Dược Lâu bảo Từ Uyên Thanh hai phân biệt thiết lập trận pháp cách âm, vốn là vì châm ngòi ly gián, nghĩ đến là trận pháp cách âm là bùa đòi mạng đưa c.h.ế.t sớm.

“Sợ nha.”

Khi Vân Dung Thanh nhắc đến Từ Uyên Thanh, giọng điệu bỗng trở nên ôn nhu bình tĩnh. Y tay sưu hồn, ôn hòa giải thích: "Cái cũng nhờ ngươi.”

"Ngươi là với , nếu là một ở đây, điều đầu tiên là sẽ sưu hồn ngươi, đúng ?"

“Chúc mừng ngươi, ngươi đoán đúng .”

"Có lời tiên đoán đó của ngươi, bây giờ tất cả hành vi ở trận pháp cách âm, ở trong mắt đều sẽ trở thành cử chỉ ngươi châm ngòi ly gián hai chúng ."

Vân Dung Thanh : "Hắn vẫn sẽ tín nhiệm .”

Đây cũng là nguyên nhân lúc y ngăn cản lâu chủ Dược Lâu và Từ Uyên Thanh chuyện riêng.

Nếu một hồi chuyện , y cũng sẽ cái gì, chẳng qua là bỏ lỡ một cơ hội hiểu rõ ma chủng mà thôi.

Hiện giờ cuộc chuyện đó, ở trong lòng Từ Uyên Thanh, giờ phút vô luận y bất cứ chuyện gì, cũng chỉ là do sự châm ngòi ly gián của lâu chủ Dược Lâu.

Lâu chủ Dược Lâu thống khổ gào thét: "Ma chủng trời sinh!”

Vân Dung Thanh sưu hồn hơn phân nửa, bình luận: "Ngươi ma chủng đào linh mạch của ngươi là phương nào, cũng đó kết thúc là phương nào.”

“Ngươi thật sự là phế vật.”

Trong trí nhớ của lâu chủ Dược Lâu, khi trở thành ma chủng, mới hiểu trong thế giới ma chủng cũng là cá lớn nuốt cá bé, cường giả vi tôn.

Ma chủng tu vi yếu sẽ ma chủng cường đại đào thành quả tu luyện vất vả của .

Mà tối nay đào linh mạch lâu chủ Dược Lâu chính là một ma chủng tu vi cao hơn .

Lâu chủ Dược Lâu vô dụng đến mức ngay cả khuôn mặt cũng thấy rõ.

Chỉ những gì đó liên quan đến Tru Ma Tiên Trận của thánh địa Côn Luân mới là sự thật.

Trong trí nhớ của lâu chủ Dược Lâu, ma chủng tu vi tiểu thành của Đông Hoang đều che dấu phận. Trong lúc đó, cũng đối phương phận ma chủng .

Vân Dung Thanh sưu hồn hơn phân nửa, vẫn lấy quá nhiều manh mối từ trong trí nhớ của lâu chủ Dược Lâu.

Lúc , lâu chủ d.ư.ợ.c lâu vốn cũng sắp còn, bởi vì sưu hồn, khiến một tử khí càng thêm nặng nề.

“Ngươi thật đúng là phế vật...”

Vân Dung Thanh thu tay trong nháy mắt, lòng bàn tay nâng lên, một chút linh lực rót ngược lên lâu chủ Dược Lâu, khiến cho trong nháy mắt lực phản kháng ngắn ngủi, hồi quang phản chiếu.

Trong lúc hỗn loạn, còn sức suy nghĩ linh lực rót ngược trong thể từ mà đến, lúc hội tụ lực lượng, bỗng nhiên giãy thoát khỏi gông xiềng, đ.á.n.h về phía Vân Dung Thanh - -

Rào chắn cách âm bởi vì uy thế mà phá, hư chấn động.

Linh lực đ.á.n.h nát, Từ Uyên Thanh gần như cảm giác trong cùng một lúc, đưa kiếm tay, hình thoáng qua lướt đến bên cạnh Vân Dung Thanh, đưa tới bên cạnh.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-16-2-su-ton-cua-ta-den-roi.html.]

Trường kiếm kiếm ý như mưa, c.h.é.m tới lâu chủ Dược Lâu!

Cùng lúc đó, lúc lâu chủ Dược Lâu sắp c.h.ế.t, mượn lực lượng cuối cùng, dùng hết lực cũng mang cái tên là phế vật .

“Ma chủng trời sinh! Đáng c.h.ế.t! Ta g.i.ế.c ngươi!”

Vân Dung Thanh Từ Uyên Thanh bảo vệ bên , vẻ mặt bình tĩnh lâu chủ Dược Lâu đang nổi điên.

Châm ngòi ly gián, ngươi đáng c.h.ế.t.

Trong hư chợt phát uy thế cường đại, hút hết linh khí xung quanh, trong phút chốc hội tụ tới một chỗ, mơ hồ xu thế nguy hiểm đến đáng sợ!

Đây là......

Tự bạo khi sắp c.h.ế.t!

Lâu chủ Dược Lâu thoát bất quá trong nháy mắt, thế mà thành đại thế như .

Từ Uyên Thanh lập tức xoay , ôm eo Vân Dung, đưa y rời khỏi đây.

Vân Dung Thanh khẽ hạ mắt, đối với hành động của lâu chủ Dược Lâu vẫn trong dự liệu.

Hoặc là, hành động trong kế hoạch của y.

Sưu hồn nhất định lưu dấu vết.

Nếu ai , trừ phi hài cốt còn......

Về phần uy lực lâu chủ Dược Lâu tự bạo, y tự thể khống chế.

Vân Dung Thanh giơ tay vòng qua eo, ôm lấy mắt.

Uy lực của tự bạo, thế mà ở trong một kích vô thanh vô tức của bàn tay Vân Dung Thanh hoá thành, chôn vùi tuyệt đại bộ phận uy lực.

Lực đạo khiến hai hất bay.

Thời khắc nguy cấp, Từ Uyên Thanh bảo vệ Vân Dung Thanh trong lòng, cùng lăn ngoài.

Dư âm vẫn còn, Vân Dung Thanh cảm giác truyền đến d.a.o động trong nháy mắt.

xé rách hư đến?

Nghĩ đến đây, tay Vân Dung Thanh đang giơ từ từ buông xuống, đặt ở bên hông Từ Uyên Thanh.

Trong cách gần trong gang tấc, y cảm nhận thở của Từ Uyên Thanh, trong trẻo nhưng lạnh lùng như tuyết, ôn nhu đến cực điểm bao phủ quanh y.

Người xe rách hư lẽ tu vi cao, uy lực lâu chủ Dược Lâu tự bạo trong nháy mắt thu nạp tụ tập, triệt để chôn vùi ở bên ngoài hư .

“A Thanh.”

Người tới xoay , về phía Từ Uyên Thanh đang che chở một trong lòng, lên tiếng hô.

Là sư tôn?

Từ Uyên Thanh trong nháy mắt hồn, nhưng giờ phút nhận thể trong n.g.ự.c cứng ngắc, liền thấp giọng giải thích bên tai Vân Dung Thanh: "Là sư tôn của tới.”

Từ Uyên Thanh đỡ dậy.

Sau đó, lên , đưa tay đỡ Vân Dung Thanh vẫn ngã đất.

“Vân đạo hữu.”

Không là ảo giác của Từ Uyên Thanh , cảm thấy sắc mặt Vân Dung Thanh dường như tái nhợt hơn lúc nãy một chút.

, xổm xuống, ánh mắt thẳng Vân Dung Thanh, trong mắt mang theo vài phần ân cần, nhẹ giọng hỏi: "Huynh thương ?"

“Thanh Thanh.”

Sau khi Vân Dung Thanh thấy một tiếng "A Thanh", trong mắt thất thần hồi lâu, rốt cục một tiếng "Thanh Thanh" của Từ Uyên Thanh đ.á.n.h thức.

Y chậm rãi ngước mắt, ánh mắt bình tĩnh lướt qua Từ Uyên Thanh, về phía cách đó xa.

Người nọ một tử y, dung mạo tuấn tú nho nhã, ôn hòa xuất trần, tựa như một quân tử đoan chính.

(Tử y: áo màu tím)

Tông chủ Thiên Diễn Tông, Kỳ Việt Minh.

Vân Dung Thanh im lặng trong lòng.

Loading...