Kỳ Việt Minh là Tông chủ Thiên Diễn Tông, cũng chính là sư phụ của Từ Uyên Thanh khi y bái nhập Thiên Diễn Tông.
Kiếp , khi ở Cực Uyên, khuôn mặt quân tử giả tạo từng xuất hiện vô trong giấc mộng của y, như một cơn ác mộng bao giờ tan biến.
Vân Dung Thanh dần dần lấy tinh thần, khẽ khép mi mắt, kìm nén ngọn lửa hận thù sục sôi sắp bùng phát sâu trong đáy mắt, mới nắm lấy bàn tay Từ Uyên Thanh đưa đỡ , từ từ dậy.
Khi Kỳ Việt Minh rõ khuôn mặt Từ Uyên Thanh che chở trong lòng, sắc mặt ông thoáng chốc biến đổi.
Trên đời , hai giống đến thế ?
Từ Uyên Thanh đỡ Vân Dung Thanh vững, thi lễ với Kỳ Việt Minh, cất tiếng: "Sư tôn."
Kỳ Việt Minh dời ánh mắt khỏi gương mặt Vân Dung Thanh, hỏi Từ Uyên Thanh: "A Thanh, đây là... song sinh của con?"
Gia tộc họ Từ to lớn, danh tiếng lẫy lừng khắp Đông Hoang.
Nếu gia chủ Từ gia là Từ Lăng Khải hai con trai song sinh, lý nào một chút tin tức nào lọt ngoài.
Từ Uyên Thanh lắc đầu: "Không , Vân đạo hữu ..."
Lời dứt, bên cạnh vang lên tiếng động nhẹ.
Hắn nhanh chóng đưa tay đỡ lấy đổ về phía , trong chớp mắt ôm chặt lòng.
"Sư tôn."
Từ Uyên Thanh ôm Vân Dung Thanh hôn mê, ngẩng đầu sư phụ.
Kỳ Việt Minh thấy tình cảnh , tiện truy vấn thêm, chỉ : "Ta đưa hai bạn của con ngoài ."
Hắn vung tay áo, đưa Từ Uyên Thanh và trong n.g.ự.c rời khỏi nơi , đồng thời phong ấn chỗ .
Ba trở mặt đất, Tạ Thuật và Hoắc Trầm Thời Kỳ Việt Minh đưa khỏi d.ư.ợ.c lâu cảm thấy động tĩnh, vội vàng lên.
"Từ Uyên Thanh."
Tạ Thuật lập tức chú ý đến trong n.g.ự.c Từ Uyên Thanh, lo lắng hỏi: "Thanh Thanh ? Sao ngất nữa ?"
Từ Uyên Thanh giải thích: "Trong khoảnh khắc cuối cùng, khi lâu chủ d.ư.ợ.c lâu tự bạo linh lực khi sắp c.h.ế.t, lẽ y ảnh hưởng bởi sức công phá còn sót ."
Hoắc Trầm Thời một bên , cúi mắt Vân Dung Thanh trong n.g.ự.c Từ Uyên Thanh, trong lòng lập tức cho rằng đây là khổ nhục kế của Vân Dung Thanh.
Ngay đó, nhận điều gì, vội hỏi Từ Uyên Thanh: "Còn thì ? Có thương ?"
Từ Uyên Thanh lắc đầu, sang Kỳ Việt Minh.
Kỳ Việt Minh : "Được , ba các ngươi cũng đừng tụ tập ở đây nữa, quán trọ đó các ngươi ở là nơi nào? Ta tiện đường đưa các ngươi qua đó."
Sau đó ông sẽ đây điều tra tình hình.
...
Khi gặp Kỳ Việt Minh lòng đất, Vân Dung Thanh tạm thời lên tiếng, sợ rằng mở miệng, giơ tay lên, sẽ kìm ý g.i.ế.c c.h.ế.t Kỳ Việt Minh.
Thêm đó, y cũng để ấn tượng thất lễ mặt Từ Uyên Thanh, đành giả vờ ngất về phía Từ Uyên Thanh.
Khi ý thức chìm giấc ngủ, Vân Dung Thanh mơ thấy giấc mộng thường gặp.
Trong mộng, là cảnh tượng Thiên Diễn Tông yên bình.
Hôm đó là một ngày trời, gió nhẹ mây tạnh, bầu trời trong xanh.
Khi Từ Uyên Thanh kết thúc tu luyện, nhớ buổi sáng khi đến thăm sư phụ, sư phụ dặn y khi kết thúc tu luyện buổi chiều hãy đến điện của sư phụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-17-1-ky-viet-minh-noi-de-ta-xem-thuong-the.html.]
Trên đường từ Kiếm Phong đến Thiên Diễn Điện, sẽ qua nơi các tử trong môn luyện kiếm.
Suốt dọc đường, ngớt các tử môn phái chào hỏi Từ Uyên Thanh.
"Từ sư ."
"Chào Từ sư ."
"Từ sư , ngoài ? Hay là thế?"
Khi bước lên con đường núi dẫn đến Thiên Diễn Điện cao, Từ Uyên Thanh còn nhận linh tấn từ Tạ Thuật.
Trong linh tấn, giọng Tạ Thuật vui vẻ: "Từ Uyên Thanh, chúng mấy tháng gặp , hôm nay là sinh nhật , nhất định đến gặp đấy?"
"Không Hoắc Trầm Thời đột nhiên Trung Châu gì? Trước giờ bao giờ vắng mặt sinh nhật , thật kỳ lạ."
"Ta đợi ở tửu lâu chúng thường đến nhất ở Hoang Cảnh Thành nhé! Huynh về Từ gia xong thì mau đến đây."
Từ Uyên Thanh gửi một đạo linh tấn cho Tạ Thuật, đồng ý.
Sau đó, y thu hồi linh lực, tiếp tục bước lên từng bậc thềm.
Khi Từ Uyên Thanh đến Thiên Diễn Điện, trời vẫn tối, nhưng cửa điện lúc đóng chặt.
Trong lòng y hề nghi ngờ, bởi ai nghĩ sư phụ của sẽ tay với .
Từ Uyên Thanh giơ tay gõ cửa điện.
Trong chốc lát, từ trong Thiên Diễn Điện vang lên tiếng sư phụ: "Vào ."
"Đóng cửa ."
Từ Uyên Thanh , đóng cửa điện.
Không hiểu , trong thoáng chốc , y cảm thấy sắc mặt sư phụ hôm nay chút u ám.
Có chuyện gì xảy ?
Khi đóng cửa điện xong, Từ Uyên Thanh , trong lòng vẫn suy nghĩ.
Gần như cùng lúc y ngẩng đầu sư phụ, trong điện đột nhiên sinh uy áp khủng khiếp đè nặng lên y.
Uy lực mạnh mẽ khiến Từ Uyên Thanh gần như thể thẳng.
Cuối cùng, y quỳ một gối nền điện nứt vỡ, tay chống đất.
Một giọt mồ hôi lạnh từ trán rơi xuống.
"Sư tôn..."
Từ Uyên Thanh vẫn hiểu, khó nhọc ngẩng đầu, ánh mắt đặt lên sư phụ đang cao cao điện.
Kỳ Việt Minh điện, ánh mắt lạnh lùng chằm chằm y.
Uy áp kinh khủng, đè ép Từ Uyên Thanh gần như thể ngẩng lên.
Trong mắt y mang theo chút bối rối, gọi: "Sư tôn?"
"Dưỡng gần ba năm, rốt cuộc dạo gần đây linh mạch của ngươi cuối cùng cũng mỹ."
Kỳ Việt Minh chậm rãi dậy, áo tím lê mặt đất, bước về phía y, thần sắc vẫn như cũ, tựa như một bậc quân tử.
lời ông khiến Từ Uyên Thanh vô cùng khó hiểu.