“Tiêu diệt nơi …”
Trần An , đồng tử co rút dữ dội, đồng thời lùi , kinh hãi lẩm bẩm: “Đại ma đầu! Ngươi quả nhiên là đại ma đầu!”
Vân Dung Thanh vẻ mặt kinh hãi của Trần An mắt, sắc mặt bình thản : “Ngươi là đại ma đầu? G.i.ế.c như ngóe?”
“Vậy ngươi là thứ gì?”
Vân Dung Thanh vung tay áo, một luồng linh lực đ.á.n.h Trần An.
Trần An theo bản năng giơ tay chống cự, linh uy cuộn tới, hất bay xuống đất. Khi tay áo lật lên, ánh sáng chói chang, bên trong cánh tay hiện lên một bông ma chủng ác hoa chỉ mới nở một cánh.
Ánh mắt Vân Dung Thanh khẽ rũ xuống, qua đóa ma chủng ác hoa.
Y đoán quả nhiên sai, chỉ khi ma chủng sử dụng sức mạnh thuộc về , đóa ma chủng ác hoa bọn họ mới hiện như .
Gần như ngay khi ánh mắt Vân Dung Thanh quét tới, Trần An vội vàng che đóa ma chủng ác hoa cánh tay , ngẩng đầu lên, liền bắt gặp một đôi mắt lạnh lẽo đến cực điểm.
Mồ hôi lạnh tuôn .
“Ma chủng.”
Giọng Vân Dung Thanh lạnh lùng nhận xét: “Trong Thiên Diễn Tông, cũng ma chủng.”
“Ta , , ma chủng.” Trần An ngay lập tức phủ nhận. Sau đó, : “Ma chủng! Ma chủng thì ?”
“Mười vạn ma chủng cũng thể so với ngươi, một đại ma đầu g.i.ế.c như ngóe.”
“Ngày đó, rõ ràng ngươi thấy. Vậy mà những ngày ngươi vẫn dám lén lút theo ở Thiên Diễn Tông.”
Vân Dung Thanh từ từ rộ lên, giọng điệu vô cùng lạnh nhạt: “Đây là tại ?”
Trần An là do sợ hãi gì, dám lên tiếng nữa.
Vân Dung Thanh chầm chậm bước tới, : “Đây là bởi vì… Ngươi cho rằng trọng thương, thấy cơ hội để lợi dụng. Khoảng thời gian ở Thiên Diễn Tông, ngươi thường xuyên lén lút theo , là nhân lúc trọng thương tay với .”
Suy nghĩ như , thật là buồn đáng thương.
Trần An cảm thấy mắt giống như ác linh, giống như tu la địa ngục, hình ngã xuống ngừng lùi .
Khi lưng chạm ranh giới của tiểu huyễn cảnh, còn đường lui nữa, thể bắt đầu run rẩy dữ dội vì sợ hãi.
“Ta… thể cho ngươi cách để trở thành một ma chủng!” Trần An luống cuống : “Ngươi đừng g.i.ế.c .”
Vân Dung Thanh , dường như nghi hoặc Trần An, : “Ngươi nghĩ cần?”
Trở thành ma chủng, chẳng qua là vì quyền lực, vì lợi lộc, vì tu vi.
Y cần cái nào trong đó?
“Ta…”
Trần An im lặng trong chốc lát, hô lên: “Từ sư ! Từ sư cần!”
Trong mắt Vân Dung Thanh Trần An, mang theo sự lạnh lẽo, như tuyết rơi mặt hồ yên tĩnh, lạnh thấu xương.
“Không .” Trần An vội vàng giải thích: “Ý của là, Từ sư gần đây đang điều tra chuyện ma chủng, thể những chuyện cho , để tiện cho tiếp tục điều tra ma chủng.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-24-1-va-cung-tu-ngay-do-tu-uyen-thanh-roi-xuong-cuc-uyen-chi-dia-ca-dong-hoang-mat-di-tat-ca-tin-tuc-lien-quan-den-cai-ten-tu-uyen-thanh.html.]
Hầu như cùng lúc Trần An xong, Vân Dung Thanh tay. Kiếm ý lạnh thấu xương theo kiếm vực xuất hiện, trong nháy mắt xé rách khuôn mặt Trần An.
Máu tươi từ vết thương tuôn , mang theo từng cơn đau nhói và ẩm ướt, thấm khuôn mặt của Trần An.
“Ngươi đang uy h.i.ế.p .”
Vân Dung Thanh giống như đang thuật một sự thật.
Trần An nhắc đến Từ Uyên Thanh, là nghĩ rằng y sẽ nể mặt Từ Uyên Thanh mà tay g.i.ế.c ?
Trần An lên tiếng: “Ta phương pháp trở thành ma chủng ở chợ đen trong Hoang Cảnh thành.”
Ở đó, nhiều giống như , vì danh lợi, vì tu vi mà lựa chọn trở thành ma chủng.
Sau khi trở thành ma chủng, bọn họ sẽ tu vi và sức mạnh vượt xa hiện tại.
Vân Dung Thanh chằm chằm Trần An.
Trần An khựng , cẩn thận và thận trọng : “Ở chợ đen trong Hoang Cảnh thành, những bí ẩn đó sẽ tìm đến các tử truyền của các tông môn.”
Bởi vì bất kể là ai, đều … Các tử truyền của các đại tông môn, thiếu danh, thiếu lợi, càng thiếu thiên phú tu luyện kinh .
Những bí ẩn đó tìm kiếm, đều là những tu sĩ như ý .
Ý của Trần An là, những bí ẩn đó sẽ tìm đến Từ Uyên Thanh, tìm đến Hoắc Trầm Thời, cũng sẽ tìm đến Tạ Thuật.
Bọn họ đều là những thiên chi kiêu tử, là những xuất sắc trong giới tu sĩ. Bọn họ cần gì nhiều, tương lai đều sẽ sáng lạn!
“Bây giờ, tin Tông chủ sẽ thu ngươi đồ sắp truyền ngoài , nếu…” Trần An dừng lời, nhanh tìm lý do để cầu sống: “Nếu ngươi trở thành tử truyền của Tông chủ, những bí ẩn càng sẽ tìm đến ngươi.”
Những lời Trần An , để thể uy h.i.ế.p Vân Dung Thanh, tiền đề là y thật sự sẽ quan tâm đến cái gọi là manh mối ma chủng.
Giọng Vân Dung Thanh bình thản, hỏi một nữa: “Ngươi nghĩ cần ?”
Y cần tin tức về ma chủng ?
Y cần vị trí tử truyền của Kỳ Việt Minh ?
Trần An nửa ngày, lập tức câu hỏi ngược của Vân Dung Thanh cho sững sờ.
Hắn chợt nhớ ngày đó thấy một đại ma đầu g.i.ế.c như ngóe, mặc dù khuôn mặt giống Từ sư , nhưng giống như một tu la địa ngục khát máu.
Một đại ma đầu như , sẽ vì tin tức ma chủng mà khuất phục ? Hay là sẽ quan tâm đến vị trí tử truyền của Tông chủ?
Vân Dung Thanh tay, cần gì lý do?
Tiểu huyễn cảnh truyền đến những gợn sóng nhỏ như gợn nước.
Trong lúc hoảng loạn, Trần An thấy Vân Dung Thanh khẽ , bình tĩnh : “Ta cần.”
“Trần đạo hữu.”
Vân Dung Thanh tìm lời hỏi: “Có cần… Ta đỡ ngươi dậy ?”
Trần An thái độ đột ngột đổi của Vân Dung Thanh cho sững sờ.
Khi Từ Uyên Thanh men theo đường núi lên núi, đến bên cạnh Vân Dung Thanh, Trần An lập tức lấy tinh thần.