Ta Và Bản Thân Ta Ở Bên Nhau - Chương 5.1: Hắn nên vĩnh viễn đứng trên cao, chào đón một tương lai sáng lạn

Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:05:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lần Tạ Thuật đến, ngoài việc xem thương thế của Vân Dung Thanh, việc còn là cùng bọn họ đến rừng hoa đào.

“Tuy rằng là một y tu, nhưng mà cũng khá giỏi trong việc đánh…?”

Đây là một câu Tạ Thuật thường xuyên treo ở bên miệng.

Đại khái là, khi là Trúc Cơ sơ kỳ nhưng đ.á.n.h Luyện Khí kỳ đại viên mãn, như là đường đường tu sĩ Nguyên Anh, khi mấy tên tiểu tu sĩ Kim Đan vây công, thể chạy đánh.

Hoặc như là, khổ luyện nhiều năm, chỉ để luyện bộ pháp đến cực hạn, lợi dụng nó để chạy trốn.

Sau khi nhớ một chút chuyện xưa, Vân Dung Thanh chân thành trả lời: “Nếu Tạ đạo hữu năng lực như , thế thì nhờ đạo hữu chiếu cố một chút.”

Phàm là những quen Tạ Thuật một thời gian dài, phần lớn sẽ những lời như .

Người bình thường cũng sẽ khiêm tốn một hai câu, đáp những lời tâng bốc như .

Cơ mà, Tạ Thuật là bình thường ư?

Tạ Thuật thích ăn thích chơi, ngày xưa lúc những lời đều Từ Uyên Thanh và Hoắc Trầm Thời lật tẩy.

Khi thấy Vân Dung Thanh , lập tức xua xua tay : “Đều là chuyện nhỏ .”

Từ Uyên Thanh thấy những lời dõng dạc, hổ của Tạ Thuật, đưa mắt thoáng qua .

Bị Từ Uyên Thanh như , Tạ Thuật tức khắc bình tĩnh , vội vàng “ha ha” hai tiếng.

Trong nháy mắt đối mặt với ánh mắt Vân Dung Thanh, đầu óc nóng lên, xúc động : "Ta thiện chiến như , đương nhiên dựa ."

Thật là…

Thật là tại vì gương mặt Vân Dung Thanh sức mê hoặc quá lớn, bao giờ thấy Từ Uyên Thanh biểu cảm như .

Cho dù trời sập xuống, Từ Uyên Thanh cũng sẽ cầu cứu.

Cùng một gương mặt, Từ Uyên Thanh lộ chút yếu ớt, khác gì đòi mạng.

Không đúng đúng, cũng tên rắn độc Hoắc .

Tạ Thuật ở trong lòng lẩm bẩm hai tiếng “Phi lễ chớ , phi lễ chớ ”, chân thành xoay chuyển ánh mắt, chằm chằm Từ Uyên Thanh thêm vài , trong lòng lập tức bình tĩnh trở .

Phi lễ chớ .

Tên Vân Dung Thanh quả nhiên độc.

Lúc ban đầu đoán quả nhiên sai, nhưng hẳn là quá độc.

Tạ Thuật hừm một tiếng.

Hắn nhất định giữ vững lập trường.

“Đi thôi.” Từ Uyên Thanh .

Khi dậy, Tạ Thuật theo , theo bản năng tránh xa Vân Dung Thanh.

Rất nhanh, Vân Dung Thanh mang theo vài phần tò mò hỏi: “Tạ đạo hữu là đằng ?”

Một lát , khi hai bọn họ mới khỏi phòng, Tạ Thuật chạy càng lúc càng nhanh, nhanh chạy đến cửa viện.

Tạ Thuật tiếng bước chân, lập tức đầu . Ánh mắt lướt qua bả vai hai đang cùng bước , hai tướng mạo giống , hình xấp xỉ, cùng , giống như một cặp song sinh . Nếu quen, chắc chắn sẽ nhầm Từ Uyên Thanh và Vân Dung Thanh.

Khi Tạ Thuật còn đang suy tư ngoài cửa viện, liền thấy những khác của Thiên Diễn Tông hô lên: “Từ sư .”

“Từ sư ?”

“Sao hai Từ sư thế ?” Các tử Thiên Diễn Tông bắt đầu thầm thì, , do dự : "Hẳn là... ?”

“Đến, đến, đến đây, và các đ.á.n.h cược một ván, xem xem vị nào mới là Từ sư , ?” Tạ Thuật vỗ tay , dáng vẻ nhiệt tình xem náo nhiệt, một chút cũng phiền: “Ta lấy một trăm linh thạch cùng các ngươi đ.á.n.h cược, các ngươi ai đoán đúng, một trăm linh thạch chính là của đó.”

Tạ Thuật hô: “Mau mau đến xem.”

Ngày thường Từ Uyên Thanh ở Thiên Diễn Tông đối xử với đều ôn hoà nhã nhặn, nhưng những tiểu tử ở đây cũng tuyệt đối dám mặt đ.á.n.h cược ván với Tạ Thuật, trong thời gian ngắn, khí đột nhiên yên tĩnh vô cùng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-5-1-han-nen-vinh-vien-dung-tren-cao-chao-don-mot-tuong-lai-sang-lan.html.]

Tạ Thuật lượn một vòng, kéo Trần An từ cùng .

Trần An lôi , sững một lúc, thần sắc chút nghi hoặc.

Nghe thấy Tạ Thuật , biểu tình của thực mau khôi phục bình thường, thật cẩn thận mà quan sát Từ Uyên Thanh và Vân Dung Thanh.

Sau một lúc lâu, hành lễ với Từ Uyên Thanh : “Từ sư .”

Những tử khác mắt trông mong , nhỏ giọng hỏi: “Cho nên, Trần An sư đoán đúng ?”

Ngay cả Trần An cũng về phía Từ Uyên Thanh.

Từ Uyên Thanh ôn hòa : “Đoán đúng .”

“Vị đạo hữu tên là Vân Dung Thanh, là…”

”Là khi theo đám ma tu sáng nay gặp .”

Trần An yên lặng lui về phía nửa bước, Tạ Thuật giữ , nhét tay một trăm linh thạch, hào phóng : "Một trăm khối linh thạch là của ngươi, Trần sư ."

Thiên Diễn Tông tò mò hỏi: ”Thế vì Vân đạo hữu và Từ sư lớn lên giống như ?”

“Có lẽ là kiếp duyên, mới khiến Từ đạo hữu nhặt .” Vân Dung Thanh cong môi, nhẹ giọng .

tử : “A, nhớ , Vân đạo hữu chính là buổi sáng thương Từ sư ôm trở về.”

Lúc quá mức vội vàng, nhiều đều thấy mặt Vân Dung Thanh, tự nhiên cũng sẽ y thế nhưng lớn lên giống Từ Uyên Thanh như thế.

“Vậy thương thế Vân đạo hữu…”

Tạ Thuật khẳng định : “Có ở đây, còn lo lắng cái gì? Nhất định là sẽ việc gì.”

Thiên Diễn Tông phái tử rèn luyện, nếu như gặp ma tu, bọn họ vốn nên rèn luyện thêm một đoạn thời gian nữa.

Bây giờ gặp ma tu, tu vi thấp nhất cũng là cảnh giới Kim Đan, một đám tử Trúc Cơ khả năng ngăn cản . Từ Uyên Thanh là dẫn đầu, truyền linh tấn cho trưởng lão tông môn, chỉ cần một thời gian ngắn nữa sẽ đến đón tử tông môn về.

Từ Uyên Thanh đến, đối diện Trần An : “Trần sư , các sư còn liền phiền ngươi chiếu cố họ, trưởng lão nhanh sẽ đến đây đón .”

Trần An về phía Từ Uyên Thanh. Do dự một chút, ánh mắt của lặng lẽ dời đến bên cạnh Từ Uyên Thanh, vặn bắt gặp một đôi mắt mang theo ý nhàn nhạt. Vân Dung Thanh mặc một bộ xiêm y tuyết trắng, đôi mắt trong suốt xinh như hắc diệu thạch, nhưng trong mắt Trần An, giống như Tu La g.i.ế.c nháy mắt địa ngục.

“Được… Từ sư , nhất định sẽ chăm sóc những khác.” Trần An đáp ứng.

Hắn theo ba Từ Uyên Thanh rời , bàn tay giấu trong tay áo khẩn trường nắm chặt mới từ từ buông , lòng bàn tay đồ đầy mồ hôi lạnh.

……

“Tông môn của Từ đạo hữu cách nơi xa ?” Trên đường, Vân Dung Thanh rõ mà cố tình hỏi.

Tạ Thuật thuận miệng đáp: “Đương nhiên, cưỡi Vân Chu một ngày thể trở về, Thiên Diễn tông cũng ? Huynh đến từ nơi nào…”

Y Càng đan, Thiên Diễn Tông cũng .

Có khả năng… Cả Từ gia y cũng .

Vân Dung Thanh nhẹ giọng : "Ta đúng là đến từ một thị trấn hẻo lánh. Ngoại trừ họ Vân, trong thị trấn họ khác."

“Họ Vân, họ Vân?” Tạ Thuật rốt cuộc nhớ tại thấy tên Vân Dung Thanh quen thuộc như , nhớ rõ Từ Uyên Thanh từng một dùng cái tên giả .

Nghĩ đến đây, Tạ Thuật đầu về phía Từ Uyên Thanh, đột nhiên nháy mắt một cái, ý tứ biểu đạt đều ở trong ánh mắt.

Trong thôn nhỏ tất cả đều họ Vân, còn Vân Dung Thanh dung mạo tương tự Từ Uyên Thanh…

Chỉ tiếc, Từ Uyên Thanh chỉ liếc mắt Tạ Thuật một cái, liền dời ánh mắt .

Vân Dung Thanh , hỏi: “Tạ đạo hữu, đôi mắt ?”

Tạ Thuật nháy mắt một hồi lâu, cũng thấy Từ Uyên Thanh bất kỳ phản ứng gì, chỉ thể bày vẻ mặt nghiêm túc, nhà hỏi: “Thật ?”

“Mẫu Từ Uyên Thanh họ Vân.”

Vân Dung Thanh : “Từ đạo hữu với .”

Trong lòng Tạ Thuật quỳ, tiếp tục lên tiếng hỏi: “Huynh qua cái tên Vân Thường bao giờ ?”

Loading...