Ta Và Bản Thân Ta Ở Bên Nhau - Chương 5.2: Hắn nên vĩnh viễn đứng trên cao, chào đón một tương lai sáng lạn
Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:05:59
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/20nO7NqoaW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tạ Thuật nhanh ý thức bản đến thất thần, trong lòng ảo não.
Vân Dung Thanh liền hỏi: “Vân Thường là tên của mẫu Từ đạo hữu, bởi vì họ của bà là Vân, họ của cũng là Vân, thấy rằng đến từ một thị trấn nhỏ hoang vắng, ở đó tất cả đều họ Vân, vì đoán rằng thể liên quan gì đó với mẫu của Từ đạo hữu ?”
Năm đó, Vân Thường xuất cô nhi gả Từ gia, trở thành Từ gia gia chủ phu nhân, chuyện đó ở Đông Hoang cũng coi là một giai thoại nổi tiếng.
Đây là ngoài truyền .
Hơn nữa Tạ gia và Từ gia giao hảo nhiều năm, Tạ Thuật đương nhiên một ít bí mật bên trong.
Năm đó Vân Thường xuất hiện ở Đông Hoang, Từ gia chủ nhặt về, bà bản đến từ , định , mất trí nhớ, chỉ còn một miếng ngọc bội phẩm chất thượng thừa khắc chữ "Vân Thường" đó.
Bà liền lấy tên Vân Thường, lưu bên cạnh Từ gia chủ.
Tạ Thuật khi mẫu của Từ Uyên Thanh qua đời, bà vẫn luôn tìm ký ức và thế của bà, chỉ là vẫn luôn thành công.
“Suy đoán như vẻ khá hợp lý.” Vân Dung Thanh áy náy , thấp giọng : “Chỉ đáng tiếc, .”
Hắn vẫn luôn tìm bất cứ tin tức gì liên quan đến mẫu .
Từ Uyên Thanh về phía Vân Dung Thanh, lên tiếng : “Không .”
“Tương lai, sẽ sang bốn vực khác tìm manh mối, cần gấp.”
Tạ Thuật hỏi: “Vậy dự định khi nào ? Đến lúc đó dẫn .”
“Khi đến cảnh giới Hóa Thần.”
“Từ Kim Đan, đến Nguyên Anh, đến Hóa Thần, còn hai đại cảnh giới.” Tạ Thuật xòe tay tính: “Mười năm nhất định đủ.”
Từ Kim Đan đến Hóa Thần, ở giữa tổng cộng hai đại cảnh giới, sáu tiểu cảnh giới, đối với thiên phú của Từ Uyên Thanh, lẽ cần đến mười năm.
Từ Uyên Thanh chính là thiên phú nhất bộ Thiên Diễn Tông… Thậm chí là bộ Đông Hoang.
Tất cả đều cảm thấy thiên phú xuất chúng, tương lai đầy hứa hẹn.
Chẳng ai nghĩ rằng sẽ ngã xuống giữa chừng.
Sẽ.
Vân Dung Thanh thầm nghĩ.
Trung Châu, thể ; Tây Hải, thể ; Nam Vực, thể ; Bắc Lĩnh, cũng thể …
Không ai thể ngăn cản bước chân của .
Thiên chi kiêu tử nên vĩnh viễn cao, chào đón một tương lai sáng lạn, chứ rơi xuống vực sâu lầy lội.
Tất cả tâm nguyện của sẽ trở thành sự thật.
Ai ngăn trở , y liền g.i.ế.c đó.
---
Khi đến rừng hoa đào rậm rạp, kết giới mà Từ Uyên Thanh bố trí buổi sáng vẫn còn đó.
Hắn giơ tay chỉ, đồng thời mở một cánh cửa ở kết giới, để hai tiến lên.
Khi ba họ bước rừng hoa đào, hương đào ùa về phía họ, tràn ngập khoang mũi, bao bọc quanh họ.
Hương đào thơm nhẹ, Từ Nguyên Thanh nhớ đến hương hoa đào khi đầu tiên đến gần Vân Dung Thanh buổi sáng... Nó nồng mà ngọt ngấy.
Lông mi Từ Uyên Thanh run run, khẽ liếc mắt, ánh mắt rơi xuống Vân Dung Thanh đang nửa bước.
Tia nắng vàng nhạt khẽ chiếu, hòa quyện với hoa văn lam nhạt y phục, ánh nên một màu sắc xinh , gì sánh .
Tạ Thuật hồi lâu, hô: "Xem nguy hiểm.”
Hắn dứt lời liền đưa mắt về phía chỗ sâu trong rừng hoa đào, thấy tế đàn nhuốm máu, lập tức dừng .
"Máu, máu, máu!"
Tạ Thuật lắp bắp ba chữ "máu".
Vân Dung Thanh sang, thuận miệng một câu: "Tạ đạo hữu, sợ m.á.u ? Sợ m.á.u thể đánh..."
Tạ Thuật mạnh miệng : “Ta thiện chiến như , thể sợ máu?”
Vân Dung Thanh liếc mắt một cái, liền nhận tế đàn đó khác động qua.
Không y, Từ Uyên Thanh, cũng ma tu ở chỗ .
Trong đầu Vân Dung Thanh hiện lên một ánh mắt thận trọng và sợ hãi, trong lòng "chậc" một tiếng.
Thì là .
Năm đó, hóa còn một tên Trần An.
Đời Trần An cũng tiến rừng hoa đào , lẽ lúc những tên ma tu ngăn cản, Trần An may mắn chỗ sâu nhất, lẽ một ít bí mật, thu một ít đồ vật.
Vậy đời thì ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-5-2-han-nen-vinh-vien-dung-tren-cao-chao-don-mot-tuong-lai-sang-lan.html.]
Thêm một là y.
Từ Uyên Thanh và Trần An chẳng qua chỉ là quan hệ đồng môn bình thường, Trần An thể liếc mắt một cái liền nhận sự bất đồng giữa y và Từ Uyên Thanh, là bởi vì khi Trần An xông rừng hoa đào, trong bóng tối âm thầm thấy y.
Vân Dung Thanh nghĩ đến những tên ma tu y giải quyết.
Cho nên, lúc Trần An về phía y, sâu trong ánh mắt là sự kinh hoảng cùng sợ hãi.
Đời , y còn kịp điều tra, nơi hỏa hoạn thiêu rụi. bây giờ y dường như tìm thủ phạm gây điều đó.
Vân Dung Thanh lục trí nhớ một lúc lâu, và cuối cùng tìm kết cục của Trần An từ một góc trí nhớ của .
Trần An c.h.ế.t, c.h.ế.t khi Thiên Diễn Tông tiêu diệt.
Lúc , Tạ Thuật cuối cùng vượt qua nỗi sợ hãi, lặng lẽ theo Từ Uyên Thanh đến tế đàn, chú ý đến hai t.h.i t.h.ể cách tế đàn xa, liền hỏi: "Đây là hai tên ma tu g.i.ế.c ?"
“Bọn họ vì g.i.ế.c hại lẫn ?” Tạ Thuật hỏi một câu.
Khi Từ Uyên Thanh việc gì đó, thường quan tâm đến khác đang gì lắng họ đang gì.
Cuối cùng, vẫn là Vân Dung Thanh trả lời, : “Ma thần.”
Lời , Tạ Thuật liền đầu sang.
Từ Uyên Thanh ngước mắt, ánh mắt dừng Vân Dung Thanh.
“Ta , bọn họ dùng linh mạch tế ma thần.” Vân Dung Thanh nhẹ giọng giải thích : “Khi tỉnh , bọn họ đang thương lượng dùng một trăm linh mạch của tu sĩ Trúc Cơ để hiến tế triệu hồi ma thần.”
Tạ Thuật , cẩn thận những dấu vế của linh mạch lưu , kỳ quái : “Ta đếm qua, ở đây chỉ dấu vết của chín mươi chín linh mạch.”
Vân Dung Thanh rũ mắt, tế đàn, khoé môi khe khẽ nhếch.
Từ Uyên Thanh thời khắc đều chú ý y, nhanh bắt ý thoáng qua đó.
Rất nhanh, Từ Uyên Thanh lên tiếng : “Cho dù một trăm tu sĩ cũng vô dụng.”
Tạ Thuật “a” một tiếng, đuổi theo kịp suy nghĩ của Từ Uyên Thanh.
“Một trăm linh mạch tu sĩ Trúc Cơ thể gọi ma thần gì?”
Từ Uyên Thanh đáp .
Tạ Thuật suy nghĩ một chút, : “Không , chắc là thể gọi một ma thần cảnh giới Nguyên Anh? Nếu cao hơn… nếu tu vi cao hơn chắc là .”
Nếu như đủ nhiều linh mạch của tu sĩ Trúc Cơ thể gọi ma thần cấp bậc diệt thế, cũng quá nghịch thiên .
Không khả năng, tuyệt đối khả năng.
Vân Dung Thanh nâng mắt, trong mắt mang theo ý nhàn nhạt, hỏi: “Vì ?”
“Có lẽ bởi vì với tu vi của bọn họ nếu tìm một trăm vị tu sĩ Trúc Cơ cũng tính là khó, nhưng nếu tìm một trăm vị tu sĩ Kim Đan, một trăm vị vị tu sĩ Nguyên Anh… Thậm chí là một trăm vị tu sĩ Hoá Thần, là điều thể sảy .”
Trong nhóm ma tu lời truyền miệng , tên tu vi cao nhất chỉ là Nguyên Anh, cho nên bọn họ chỉ thể xử lí nhiều nhất một trăm vị tu sĩ Trúc Cơ.
Là loại nào, mới thể thiết lập một cái hố sâu như .
Ma tu dễ khiêu khích nhất.
Từ đến giờ, trong Hỗn Loạn thành, những kẻ đùa bỡn lòng và thủ đoạn mới là những ở vị địa cao.
Từ Uyên Thanh : “Nếu hôm nay là một ma tu Độ Kiếp kỳ, khi lời truyền , chắc chắn sẽ là g.i.ế.c tu sĩ của cả một toà thành, lấy linh mạch, huyết tế triệu hồi ma thần lệnh của .”
“Ta cũng đoán như .” Vân Dung Thanh .
Tạ Thuật hồi lâu mới phản ứng , khen một cách nhạt nhẽo: “Vậy các còn thông minh.”
Một thứ gì đó chắc chắn sẽ xuất hiện trong nghi thức huyết tế, về phần nó là gì, cần hỏi Trần An ở kiếp ... hoặc hỏi Trần An ở kiếp .
G.i.ế.c một trăm con cổ, một ngàn con cổ, bằng g.i.ế.c c.h.ế.t cổ vương khi dưỡng cổ.
Vân Dung Thanh thầm nghĩ.
Sau đó, y thấy Từ Uyên Thanh thấp giọng : "Không ai với họ những lời . Việc nên xảy xảy ."
Vân Dung Thanh vết m.á.u còn đông cứng tế đàn, Từ Nguyên Thanh một y phục tuyết trắng, một tia cảm xúc ẩn chứa trong đáy mắt nhất thời hóa thành trầm tĩnh.
Sau đó, y trả lời trong lòng.
Ồ.
Y sinh để g.i.ế.c , chứ để cứu .
Muốn cứu , y cũng sẽ chỉ cứu một mà thôi.
Một lúc lâu , Vân Dung Thanh chút uỷ khuất trong lòng —— Thật , cũng hẳn là thể.
Từ Uyên Thanh y cứu ai, y liền cứu đó.
Hành thiện tích đức.
Y hành thiện chính là vì Từ Uyên Thanh, tích đức cũng là vì Từ Uyên Thanh.