Ta Và Bản Thân Ta Ở Bên Nhau - Chương 6.1: Hơi thở ấm áp phả vào tai Từ Uyên Thanh

Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:06:13
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Lf9NukroY

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ở chỗ sâu trong rừng hoa đào, Vân Dung Thanh Từ Uyên Thanh đang bên tế đàn, ánh mắt d.a.o động trong nháy mắt, tựa hồ đang lâm trầm tư.

Một lúc , Tạ Thuật lên tiếng, phá vỡ sự im lặng ở đây.

“Nơi ! Nơi hình như khác động ?”

Tạ Thư vòng qua bên tế đàn, chỉ tế đàn : "Lần rốt cuộc đầu tiên phát hiện cơ quan."

Vân Dung Thanh và Từ Uyên Thanh đồng thời sang.

Nhìn thấy Tạ Thuật vươn tay, hai còn kịp lên tiếng ngăn cản, Tạ Thuật vươn tay đụng cơ quan giấu ở tế đàn—— “Rắc!”

Một tiếng nứt vỡ nhỏ vang lên, hoa đào bay trong gió như ngưng ! Cùng lúc đó, sát khí ẩn chứa trong tế đàn b.ắ.n : “Ầm” một tiếng, tế đàn bằng đá chia năm xẻ bảy.

Khói bụi bay mù mịt, cùng với những vết m.á.u vốn tế đàn, ở giữa trung hóa thành một màn sương m.á.u dày đặc, cho tầm mắt ba đều mơ hồ.

Trong gian hỗn độn, Vân Dung Thanh thấy Từ Nguyên Thanh vốn dĩ gần tế đàn nhất phi lướt lên, tuyết y như mây, nhẹ tựa tơ hồng.

Thanh trường kiếm vang lên, Vân Dung Thanh cây hoa đào, thầm nghĩ: Y nên cứu Tạ Thuật .

... Tạ Thuật bản thiện chiến, thể đánh… nhưng thật đ.á.n.h .

Sự hỗn loạn tạo thành một màn sương máu, hoà tan hương đào ban đầu.

Từ tế đàn, vài bóng đen bay , lao thẳng về phía .

Tạ Thuật bên phía khác của tế đàn, kinh ngạc thốt lên: “Cái quỷ gì ?”

Vân Dung Thanh ngước mắt , vài bóng đen hiện từ sâu trong sương mù.

Hình dáng giống , bao phủ bởi làn sương đen, đôi mắt xanh lục dữ tợn hung ác nhưng vô hồn.

Đây là ma vật cấp thấp nhất, thần trí, tư duy, ký ức, chỉ công kích sống. Kiếp , Kinh Hồng năm một trăm linh tám, ma vật mới phá vỡ phong ấn của cực uyên, từ bên trong bò .

Khi những con ma vật cấp thấp lao về phía y, Vân Dung Thanh nghiêm túc tự hỏi, hóa y bây giờ vẫn là một sống.

Trước khi ở cực uyên, những tên ma vật thần trí ầm ĩ, gào rống suốt đêm, quấy nhiễu thanh tịnh, y chán ngấy bọn chúng .

Vân Dung Thanh cụp mắt xuống, nơi sâu trong ánh mắt y còn y dịu dàng ôn hoà nữa, mà là sát khí lạnh lùng.

Y am hiểu cứu , nhưng g.i.ế.c là điều y am hiểu nhất.

Huống hồ, những ma vật đó sớm .

Gió thổi mất hương đào, bóng đen vọt đến gần y mang theo thở huyết tinh.

Khi Vân Dung Thanh giơ tay, hoa văn linh mạch mà y che giấu nữa hiện , nhanh chóng phiến hồng, giống như dấu vết khi bỏng, bỏng rát.

“Grào ——”

“Keng!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-va-ban-than-ta-o-ben-nhau/chuong-6-1-hoi-tho-am-ap-pha-vao-tai-tu-uyen-thanh.html.]

Tiếng gào rống dữ tợn của ma vật, cùng với thanh âm trong trẻo như nước của trường kiếm.

Kiếm ý thanh tuyệt, lạnh lùng ôn nhu.

Vân Dung Thanh ngẩn trong nháy mắt, thu bàn tay đang giơ lên để đón bông hoa đào rơi xuống mặt y.

Sau khi sương m.á.u tan hết, hiện bộ y phục tuyết trắng của Từ Uyên Thanh.

Ma tu kiếm ý, nháy mắt dập nát, hoá thành hư vô.

Vân Dung Thanh như cũ cây hoa đào, thu đầu ngón tay nắm hoa đào, giấu trong ống tay áo.

Trong linh mạch truyền vẫn đến cảm giác bỏng rát đau đớn, nhưng y vẫn phát hiện , đôi môi mím tạo một đường cong xinh .

Từ Uyên Thanh vẫn thu kiếm.

Tạ Thuật chạy tới , hét lên: “Tên ma ốm nhà , lúc nào còn nghĩ hứng hoa đào chơi?”

Hắn chú ý, buột miệng cái biệt danh mà tự đặt cho y ở trong lòng .

Khóe môi Vân Dung Thanh vẫn mang theo độ cong nhàn nhạt như cũ, ngước mắt Tạ Thuật.

Tạ Thuật lập tức sửng sốt, suýt chút nữa rõ ràng.

Hắn nên hình dung như thế nào cái liếc mắt đây?

Giống như mùa đông âm trầm lạnh lẽo, đột nhiên bừng lên sắc hoa, diễm lệ thoát tục.

Tạ Thuật càng nhày càng cảm thấy bản gì đó kỳ quái.

Phi lễ chớ , với tên rắn độc Hoắc .

Vân Dung Thanh Tạ Thuật, lên tiếng hỏi: “Ma ốm?”

“Còn đ.á.n.h hơn .” Tạ Thuật che giấu bản đang chột , thấp giọng .

“Ồ.” Vân Dung Thanh cũng phản bác, chỉ nhẹ nhàng đáp , ánh mắt Từ Uyên Thanh.

Những ma vật nhảy từ vết nứt tế đàn đều tiêu diệt gần hết, lúc Từ Uyên Thanh mới thu kiếm, xoay về phía Vân Dung Thanh, trong mắt hiện lên sự quan tâm hỏi: “Vân đạo hữu?”

Vân Dung Thanh lắc đầu, : “Ta việc gì.”

Tạ Thuật hỏi: “Vì tế đàn nhảy mấy quái vật đó?”

“Hình dáng giống nhưng lý trí, chỉ g.i.ế.c chóc.” Từ Uyên Thanh giải thích : “Đây là ma vật.”

“Ma vật?”

Thời đại Thần Hoang, nhiều vị thần.

Khi đó, chỉ thần, ma.

Loading...