Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 105

Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:05:45
Lượt xem: 127

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cận Thiệu Khang xuống bàn.

Tưởng Nhược Nam giới thiệu từng món ăn với : “Đây là nộm thịt vịt lạnh, thịt bò hầm, gà xé, canh đậu phụ, rau muống xào.” Nói múc cho một bát cháo màu xanh mướt, tươi đưa tới mặt : “Loại cháo là do viện tử của nấu, nhà bếp của phủ .”

Cận Thiệu Khang những lời giới thiệu chi tiết của nàng, sự kinh ngạc càng trong lòng lúc càng nhiều, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, “Đây là cháo gì, màu xanh?”

“Đây là cháo lá sen hạt sen, hương thơm mát vị thanh đạm, thanh nhiệt giải độc. Thời tiết oi bức thế , hàng ngày Hầu gia nhiều, nên ăn loại cháo kiểu , thể giảm bớt khí nóng từ bên trong. Hầu gia thử xem, nếu thích, sẽ dạy cho nhà bếp, họ sẽ thường xuyên nấu cho Hầu gia ăn.” Nói , đưa chiếc thừa sứ cho .

Cận Thiệu Khang nàng một cái, đón lấy chiếc thìa, cán thìa vẫn còn lưu ấm của cơ thể nàng, khiến lòng dậy lên một cảm giác khó tả.

Hắn múc một thìa nhỏ nếm thử, loại cháo những lòng vui mắt, mà còn hương thơm nức mũi, khiến cảm giác thèm ăn.

Cháo nấu mềm, nhuyễn, hạt sen trắng ngọt thơm, đưa miệng là tan , màu xanh của cháo dày, hương thơm xộc thẳng lên tâm phế, khiến ngây ngất hồi lâu.

“Cháo ngon.” Cận Thiệu Khang kìm cất tiếng khen, đó ăn thêm mấy miếng nữa.

“Hầu gia thích ăn thịt vịt, chi bằng thử nếm món nộm vịt xé lạnh xem , bảo nhà bếp bỏ da và mỡ , Hầu gia sẽ cảm thấy mỡ màng chán ngán , mời Hầu gia nếm thử.” Nói xong, gắp thức ăn bỏ bát .

Cận Thiệu Khang cầm đũa lên nếm một miếng, giống với món thịt vịt béo ngậy mà đó ăn, cách khiến món thịt vịt trở nên ngọt và mát, thêm chút vị cay, ăn cảm thấy vô cùng dễ chịu.

“Nếu Hầu gia thích thì ăn nhiều một chút.” Tưởng Nhược Nam cũng xuống cạnh , tự múc cho một bát cháo, chầm chậm ăn.

Trong giây phút cả hai đều im lặng, chỉ thấy tiếng đồ sứ va tạo những âm thanh trong trẻo.

Cận Thiệu Khang thi thoảng ngẩng đầu lên nàng một cái, Tưởng Nhược Nam thỉnh thoảng cũng gắp thức ăn cho bát .

Khi Tưởng Nhược Nam gắp một ít thịt bò cho , Cận Thiệu Khang đột nhiên buông đũa, ngẩng đầu lên nàng, : “Tưởng Nhược Lan, nàng đang gì thế?”

Tưởng Nhược Nam đáp: “Thiếp thấy mùi vị của thịt bò ngon, vì mới gắp cho Hầu gia, lẽ nào Hầu gia thích ăn thịt bò?” Nàng từng phục vụ khác ăn cơm như thế bao giờ, quả nhiên chút thích ứng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-105.html.]

Cận Thiệu Khang nàng chằm chằm, nghiêm túc : “Nhược Lan, nàng đột nhiên thế , rốt cuộc là vì cái gì?” nếu đổi , nhất định sẽ mừng, cho rằng đây là cách nàng yêu chiều . thái độ của nàng kiên quyết như , đột nhiên đổi thế , thật sự nghĩ thông, con gái mắt rốt cuộc đang gì? thế sự vẫn luôn như , việc càng mù mờ khó hiểu, thì càng sốt sắng tìm cách để hiểu.

Tưởng Nhược Nam hiểu ý của , thì đang thấy lạ sự bất thường của nàng. Tưởng Nhược Nam , chẳng qua chỉ mời ăn một bữa cơm mà khiến ngạc nhiên như thế. đó nàng chẳng quan tâm gì tới , cũng , nàng bao giờ bận lòng vì cả.

Chỉ là cuộc sống , nàng thể ích kỷ như , chịu cho , nàng cũng thể khiến thiệt thòi, đây gọi là hợp tác cùng lợi, cả hai bên đều thắng, như mới thể hợp tác lâu dài.

Tưởng Nhược Nam buông đũa trong tay xuống, Cận Thiệu Khang mỉm , : “Hầu gia, thực trong lòng Nhược Lan cảm tạ .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cận Thiệu Khang cụp mắt, trong ánh nến bập bùng, đôi lông mi cụp xuống tạo thành bóng đen mắt, khuôn mặt với những đường nét cương nghị của dần trở nên mềm mại dịu dàng hơn ánh nến.

“Cảm tạ vì cái gì?” Giọng khe khẽ của vang lên trong gian tĩnh mịch khiến cảm giác thật mạnh mẽ.

Tưởng Nhược Nam , “Đa tạ Hầu gia mà che giấu tất cả. Thiếp gì, ngoài việc thể giúp Hầu gia sinh con , những việc khác, nhất định sẽ tận lực để thành trách nhiệm của một vợ!”

Trái tim Cận Thiệu Khang dần trầm xuống, dùng thìa khuấy bát cháo mặt. Món cháo lá sen vẫn toả hương thơm thanh nhẹ, nhưng chẳng còn ăn nữa. Hắn ngước mắt nàng: “Ồ, bổn Hầu xem, nàng sẽ thế nào để tròn trách nhiệm của một vợ!”

Tưởng Nhược Nam : “Hầu gia, hiện giờ đang theo mẫu học cách quản gia, nhất định sẽ tận lực quản lý gia đình thật , khiến Hầu gia lo nghĩ gì. Sau cũng sẽ đối xử với con của Hầu gia, để chúng chịu ấm ức. Thiếp sẽ học lễ nghi, để Hầu gia mất mặt ngoài. Đương nhiên, Hầu gia đến chỗ , cũng sẽ tận lực để chăm sóc cho Hầu gia!” Cho đến ngày rời khỏi đây. Tưởng Nhược Nam thầm thêm một câu.

Cận Thiệu Khang nàng xong hồi lâu phản ứng gì, một lúc mới nhạt hai tiếng: “Xem , Cận Thiệu Khang đúng là lấy nhầm .”

Tưởng Nhược Nam đương nhiên nhận ý trào phúng trong câu đó của . Nàng cúi đầu, gì, nàng cố gắng hết sức , những gì nàng cũng , hơn nữa thì .

Nàng nhận bao nhiêu thì sẽ trả bấy nhiêu. Nàng thể tuỳ tiện chịu thiệt về .

Cận Thiệu Khang nàng, ánh nến chiếu hồng mặt nàng, khuôn mặt với những đường nét hết sức bình thường một vẻ khiến rung động. Giống như cảm nhận ánh mắt , nàng cũng ngẩng đầu lên , mặc dù miệng vẫn mỉm , nhưng ánh mắt vô cùng lạnh lẽo.

Chẳng hề chút ấm áp nào.

Lòng bỗng trào dâng cảm giác lo lắng, vươn qua bàn nắm lấy tay nàng.

“Nhược Lan, lẽ nào nàng thật sự sống như thế cả đời ư?”

Loading...