Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 106
Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:06:01
Lượt xem: 157
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tiếng nến nổ bép một tiếng, đột nhiên ngọn lửa bùng sáng, khiến đôi mắt thâm trầm của bỗng sáng như .
Bàn tay to ấm áp của đặt lên tay nàng, nắm chặt, để lộ ý cố chấp.
Tưởng Nhược Nam , nhẹ nhàng rút tay về. Cận Thiệu Khang bàn tay của , cảm giác trống rỗng nhanh chóng lan tim .
“Hầu gia, Nhược Lan quá tùy tiện, cũng quá ngây thơ, cho rằng trái tim yêu dành cho Hầu gia nhất định sẽ đón nhận. ngờ, Hầu gia cùng lúc đón Vu Thu Nguyệt về, đến đêm động phòng hoa chúc cũng ở phòng cô … Nỗi buồn của Nhược Lan khi , Hầu gia hiểu .”
Vì Tưởng Nhược Lan mới phớt lờ tất cả cầm roi xông phòng Vu Thu Nguyệt, náo loạn kinh thiên động địa, khi nàng vốn coi nhẹ sự sống cái c.h.ế.t của bản .
Thấy nàng nhắc chuyện , Cận Thiệu Khang bỗng thấy chút hối hận, “Nhược Lan, lúc đó do quá tức giận… Còn Vu Thu Nguyệt, mẫu vốn định đón nàng về chính thất…” Hắn nhưng thế nào để nàng hiểu. Hắn trầm mặc một lúc, cuối cùng bất lực tiếp: “Ta thế nào…” Hắn giải thích thế nào. Khi vốn chẳng quan tâm tới nàng, ai ngờ rằng, cục diện đổi? Tưởng Nhược Nam : “Hầu gia cần giải thích, tất cả đều do của Nhược Lan, Nhược Lan tùy tiện ép Hầu gia lấy Nhược Lan mà quan tâm tới suy nghĩ của , đương nhiên Hầu gia giận . Hầu gia thế, Nhược Lan cũng thể hiểu…”
Câu của nàng khiến bỗng thấy chút hi vọng, nàng: “Nhược Lan, do , , nhất định sẽ bù đắp cho nàng.”
“Đời con gái chỉ một động phòng hoa chúc, Hầu gia bù đắp thế nào đây?” Tưởng Nhược Nam thẳng mắt , giống như thấu trái tim .
Cận Thiệu Khang á khẩu.
“Thôi.” Tưởng Nhược Nam khẽ , “Bắt đầu từ ngày hôm đó, Nhược Lan sai lầm quá mất , đồng thời Nhược Lan hiểu, Hầu gia là trong lòng Nhược Lan mong . lầm xảy , chỉ thế mới thể khiến Nhược Lan cảm thấy đau buồn nữa, vì Hầu gia cũng cần lo lắng cho Nhược Lan, đây đều là quả đắng do Nhược Lan tự trồng…” Nói tới đây, Tưởng Nhược Nam khẽ thở dài, quả đắng do Nhược Lan tự trồng, nhưng bắt Nhược Nam hái.
Thôi thôi. Cũng nhờ Nhược Lan mà tính mạng của Nhược Nam mới bảo , coi như công bằng.
Nghe nàng nhận hết trách nhiệm về , Cận Thiệu Khang cảm giác tức mà thể xả, đồng thời sự mất mát nặng nề tới mức khiến chịu đựng .
“Hầu gia ăn xong ư?” Tưởng Nhược Nam thấy khí bỗng trở nên nặng nề, bèn chuyển đề tài.
Cận Thiệu Khang gật đầu. Tưởng Nhược Nam cửa gọi bọn Hồng Hạnh thu dọn. Bọn Hồng Hạnh thu dọn xong lui , mang lên. Trong khoảnh khắc , Hồng Hạnh để ý sắc mặt của Cận Thiệu Khang, khi lui mới lên tiếng hỏi Liên Kiều: “Ngươi để ý ? Sắc mặt Hầu gia khó coi.”
Liên Kiều trái ngó , thấy xung quanh ai, kìm lòng thì thầm: “Sắc mặt Hầu gia bao giờ dễ coi cả! Xem mặc dù Hầu gia nhận lời với Thái phu nhân, nhưng trong lòng…” Nói tới đây dám tiếp nữa.
Hồng Hạnh tiếp lời, nhưng thầm lẩm bẩm trong lòng, tiểu thư cũng thật là, bản tiểu thư sủng ái, tại cho cô một cơ hội thử xem. Ngộ nhỡ cô khiến Hầu gia thích, đối với tiểu thư đó chẳng cũng là một việc ư?
Nghĩ đến đây, cô bỗng thấy tức giận vô cớ.
Trong phòng, Cận Thiệu Khang ghế, tay cầm ly , thì vẻ bình tĩnh, nhưng tay cầm nắp chén cứ gạt qua gạt , động tác nhỏ nhưng lặp quy luật để lộ tâm trạng lo lắng của .
Trong lòng đúng là thể bình tĩnh , nghĩ thế nào cũng thông. Rõ ràng nàng thích , nếu nàng lấy và từ chối cung phi. đột nhiên, nàng là “ đó”. Trong lòng nàng, nàng nguyện suốt đời quả phụ chứ nhất quyết sinh con cho . Chính là vì phụ nữ khác ư? Nực , những kẻ chút quyền thế trong tay, kẻ nào chẳng tam thê tứ . Ngay tứ của thôi cũng tới ba ! Chẳng qua mới chỉ Vu Thu Nguyệt, chỉ sủng ái nàng , gì sai chứ?
Phụ nàng, Uy vũ tướng quân, lúc nào nàng cũng mang phụ để so sánh với !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-106.html.]
Nếu Uy vũ tướng quân thường xuyên xuất chinh, liệu ông thật sự tục huyền? Ông khiến nổi một con trai, con gái chẳng ai quản giáo, đến phủ tướng quân cũng vì kế thừa mà triều đình thu hồi. Lẽ nào như mới đúng?
Thật đúng là sự thiển cận của phụ nữ!
Đương nhiên, sự kiêu ngạo của dễ dàng cho phép tranh luận việc với phụ nữ, lẽ nào cầu xin nàng chắc? Đâu ai chịu sinh con cho ? Hắn chờ xem, liệu nàng thể kiên trì cả đời như nàng .
Vân Mộng Hạ Vũ
Đâu dễ dàng như thế, … …
Trong đầu bất giác hiện lên cảnh ôm chặt nàng trong lòng. Không ngờ nàng một làn da mịn màng căng hồng như thế, trong miệng nơi lưỡi dường như vẫn còn vấn vương mùi hương mềm mại thơm ngát nơi da thịt nàng…
Hôm đó, nàng ngất ngây như thế…
Cận Thiệu Khang nghĩ đến đây, cơ thể bắt đầu nóng lên. Hắn vội vàng vận khí nén dục niệm trong lòng xuống. Nàng , lẽ nào cưỡng ép nàng? Thân là nam nhi, thế e thật quá bỉ ổi!
Hắn cảm thấy nên lập tức phất tay áo mà bỏ , nhân cơ hội lạnh nhạt với nàng một thời gian, lẽ nàng sẽ trở nên dễ bảo hơn. như thì nàng sẽ rơi cảnh khó xử. Hơn nữa, quan trọng là như , thực … thực mong đến ngày Rằm và mùng Một…
Nghĩ tới đây bất lực thở dài, rốt cuộc chuyện là thế nào?
Ánh mắt bất giác đưa tìm bóng dáng Tưởng Nhược Nam. Haiz… Đi ? Hắn thẳng dậy, ngó quanh tìm kiếm. Một lúc , thấy nàng bưng một bàn cờ bước từ ngoài .
Hôm nay nàng mặc một chiếc áo lụa màu xanh nhạt thêu hoa văn bách diệp, trong lúc bước tay áo và vạt áo khẽ lay động, khiến nàng giống như tiên nữ giáng trần.
Thấy nàng đến, Cận Thiệu Khang vội vàng xuống ghế. Thu ánh mắt về, vờ như đang chăm chú uống , nhưng khóe mắt thỉnh thoảng liếc về phía nàng.
Thấy nàng xuống chiếc ghế đối diện, đặt bàn cờ tay xuống kỉ, đó nàng : “Hầu gia, chi bằng chúng chơi cờ nhé?”
“Chơi cờ?” Cận Thiệu Khang kinh ngạc, nhất thời kìm , đầu hỏi: “Nàng còn chơi cờ?”
Tưởng Nhược Nam đáp: “Hầu gia, hôm nay chúng chơi cờ vây, cờ vây nhàm chán lắm, chúng chơi một loại cờ khác!” Thực tế là nàng chơi cờ vây, nhưng che khoe chứ, đúng ?
Trước khi Cận Thiệu Khang đến, Tưởng Nhược Nam nghĩ , nếu mỗi ngày Rằm mùng Một đều đến thì nàng và thể chỉ , trải qua hai ngày trong khí gượng gạo buồn chán , tìm việc gì đó mà . Như thế những cảm thấy thời gian nhanh hơn mà cũng dễ phân tán… sự chú ý của cả nàng và .
Không thể phủ nhận, “con khỉ” một khi thi triển ma lực, nếu thật sự chặn , cần một ý chí lớn…
Tìm chuyện gì đó để , đừng suy nghĩ lung tung.
“Dùng quân cờ vây nhưng chơi cờ vây, thì còn thể chơi cờ gì?” Cận Thiệu Khang chẳng khách khí, hỏi thẳng luôn.
Tưởng Nhược Nam gạt những quân cờ trắng về phía , “Chúng thể dùng quân cờ vây để chơi cờ Ngũ Tử, đơn giản, bọn a ở chỗ đều chơi cả, đảm bảo Hầu gia sẽ học nhanh thôi!” Sau đó tả sơ qua về nguyên tắc một .
Bọn a trong viện từ đều đối thủ của nàng, chơi mãi chơi mãi thấy chán, hi vọng “con khỉ” chút năng lực.