Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 120
Cập nhật lúc: 2024-11-22 12:51:36
Lượt xem: 140
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cũng may đúng lúc , Cận Yên Nhiên bỗng lên tiếng: “ , cả chiều nay thấy cô , cô tới Ngự hoa viên ư?”
Tưởng Sính Đình đáp: “Mẹ đau đầu nên buổi chiều nghỉ ngơi, ở bên cạnh bà.”
Lưu phu nhân xong bèn : “ là một cô bé hiếu thuận!”
Lúc một vài mệnh phụ thấy Tưởng Nhược Nam đến, vội vàng nở nụ lấy lòng. Tưởng Nhược Nam nhân cơ hội thoát khỏi bàn tay đang khoác tay của Tưởng Sính Đình, đối với đường , nàng liên quan.
Tưởng Sính Đình thấy Tưởng Nhược Nam định bỏ , vội vàng bước lên phía một bước, kéo tay nàng , nhanh nhẹn : “Đường tỷ, tối nay khi xem kịch, sẽ tới tìm tỷ!”
Tưởng Nhược Nam đáp qua loa: “Để !” Rồi đó kéo mất.
Tưởng Sính Đình theo bóng của Tưởng Nhược Nam, trong lòng trào dâng cảm giác lạ lẫm, đường tỷ hình như còn giống với nữa. Trước đường tỷ lạnh lùng với cô thế , tại chứ? Lẽ nào vì lâu ngày gặp gỡ ư? Không , chuyện cần sự giúp đỡ của đường tỷ, xem còn tìm cách thiết với đường tỷ hơn nữa.
Cô thấy Cận Yên Nhiên và Lưu Tử Đồng đang rì rầm chuyện, bèn về phía họ. Ba chào hỏi một hồi, đó bắt đầu tán chuyện.
Tưởng Sính Đình hỏi họ: “Kỳ tuyển tú nữ năm nay hai tham gia ?”
Lưu Tử Đồng đáp: “Đương nhiên, những nữ tử con quan mười ba mười bảy đều phép tham gia dự tuyển mà!” Rồi đó , “ ốm một trận, lẽ sẽ trúng tuyển .”
Tưởng Sính Đình , Cận Yên Nhiên, chăm chú ngắm kĩ khuôn mặt xinh của nàng, trong lòng bỗng nảy sinh cảm giác đề phòng, nhưng nụ môi vẫn tắt: “Cận tiểu thư dung mạo như hoa như nguyệt, nhất định sẽ chọn.”
Cận Yên Nhiên mỉm đáp: “Nếu đến như hoa như nguyệt thì là Tưởng tiểu thư mới đúng.”
Câu khiến Tưởng Sính Đình vui, khen Cận Yên Nhiên mấy câu nữa. Đang trò chuyện thì cung nữ tới tìm, mẫu Tưởng Sính Đình đang tìm cô , Tưởng Sính Đình bèn cáo từ, theo cung nữ .
Sau khi Tưởng Sính Đình , một thiếu nữ bên cạnh bước , hỏi bọn Cận Yên Nhiên: “Vừa Tưởng tiểu thư hỏi hai về việc tuyển tú nữ ?”
Lưu Tử Đồng đáp: “Sao cô ?”
Thiếu nữ nọ nhạt: “Suốt buổi chiều nay cô chỉ tới việc . Cũng là cô !”
Cận Yên Nhiên tò mò hỏi: “Như thế nghĩa là ?”
Thiếu nự nọ đáp: “Quy định của triều đình chắc hai cũng , mỗi gia tộc mỗi đời chỉ một cung phi. Đường tỷ của cô chính là Hầu phu nhân hiện nay, vốn cung, nếu cô sẽ tham gia dự tuyển tú nữ nữa. ngờ đó đường tỷ của cô gả cho An Viễn Hầu, vì suất cung phi của Tưởng gia lọt tay cô . Có điều, với tướng mạo tài năng của cô thì chẳng chút hi vọng nào cả. cô còn Hầu phu nhân chống lưng, chỉ cần Hầu phu nhân với Thái hậu một tiếng, thì việc chọn cũng dễ dàng hơn nhiều!” Nói xong, bỏ với bộ dạng ghen tị ngưỡng mộ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-120.html.]
Sau khi thiếu nữ , Lưu Tử Đồng mới nhỏ với Cận Yên Nhiên: “Vào cung thích lắm ư? Tại ai cũng cung thế? “ , cả đời sống trong cung, gặp mặt cũng khó, điều...” Cận Yên Nhiên ghé tai Lưu Tử Đồng thì thầm: “Mẫu , tuyển tú nữ cung, trong cung sẽ giúp chọn một mối hôn sự . Vì , chẳng vội gì.”
Kỳ tuyển tú nữ tổ chức ba năm một , chỉ để tuyển phi cho Hoàng đế, mà khi Hoàng đế chọn xong, những cô gái loại sẽ chỉ hôn cho các nam tử thích hợp thuộc hoàng quốc thích, vương công đại thần.
Lưu Tử Đồng đáp: “Vậy thì , điều cũng chẳng lo lắng, bệnh sử nên nhất định sẽ loại thôi!”
Cận Yên Nhiên xong thấy chút lo lắng: “ bệnh sử của cô liệu ảnh hưởng tới hôn sự ?”
Lưu Tử Đồng lắc đầu: “Mẫu .”
“Vậy thì .” Cận Yên Nhiên yên tâm hơn, Lưu Tử Đồng thấy cô thực sự lo lắng cho thì trong lòng vô cùng cảm động, bắt đầu tâm sự với Cận Yên Nhiên.
Phía bên Tưởng Nhược Nam một đám mệnh phụ vây , một hồi trò chuyện sôi nổi nàng mới hiểu dụng ý của họ. Thì họ đều mời nàng tới phủ của hoặc để trị bệnh hoặc điều dưỡng thể, điều vì còn ngại phận của nàng nên tiện mở miệng hỏi thẳng.
Tưởng Nhược Nam cũng thoáng động lòng. Trước , khi giúp Lưu phu nhân trị bệnh, Lưu phu nhân hậu tạ nàng ít... Nói thế nào nhỉ, bản nàng một năm chẳng bao nhiêu thu nhập, mỗi tháng hai mươi lượng bạc tiêu vặt do Hầu phủ phát, tiền thu từ ba trang trại hàng năm quá ba, bốn trăm lượng, một năm để dành bao nhiêu. Sau nàng còn li hôn với “con khỉ” , những tự nuôi sống bản mà còn nuôi những a bồi giá theo , ngộ nhỡ nàng tìm cách “kiếm tiền” ở thế giới thì nàng thế nào? Không thể cứ để Thái hậu nuôi mãi .
nếu nàng nhận lời bọn họ, họ chắc chắn sẽ bạc đãi nàng, như thế chẳng những thể kiếm ít tiền mà còn quen với đủ loại bệnh, tích lũy kinh nghiệm, gây dựng quan hệ, chừng còn phát triển thành “công việc”” của riêng cũng nên...
Nghĩ tới đây, Tưởng Nhược Nam đưa quyết định, phần còn là thế nào để thuyết phục Thái phu nhân nữa thôi. Dù nếu nàng cứ chạy ngoài suốt, Thái phu nhân chắc chắn sẽ vui.
Tưởng Nhược Nam từ chối họ, chỉ về bàn bạc với trong nhà, đám mệnh phụ thấy hi vọng càng thêm mừng, họ đối đãi với Tưởng Nhược Nam thêm thiết.
Bữa tối vẫn diễn ở điện Phụng Thiên, nhưng còn nhiều nghi lễ chi tiết như bữa trưa nữa, thể dùng bữa trong yên tĩnh.
Sau bữa tối, nghỉ ngơi một lát đến Sướng Xuân viên xem kịch.
Cận Yên Nhiên và Lưu Tử Đồng dùng xong bữa tối qua đó, Tưởng Nhược Nam tới Từ Ninh cung thăm Thái hậu, vốn định cùng với Thái hậu, nhưng bà sẽ tới muộn hơn một chút nên nàng đành tự qua đó .
Tưởng Nhược Nam từ Từ Ninh cung , nhằm hướng Sướng Xuân viên mà .
Vân Mộng Hạ Vũ
Ráng chiều đỏ rực như một bó lửa nơi chân trời, tự do thể hiện sự diễm lệ của nó. Tưởng Nhược Nam thong thả bước, thưởng thức cảnh hoàng cung trong ánh hoàng hôn.
Khi rẽ một hành lang dài, đột nhiên nàng thấy Lưu Tử Căng ở ngay mặt.
Tưởng Nhược Nam gặp quen, vô thức cất tiếng chào: “Lưu thái y.”
Lưu Tử Căng phía thấy gọi thì dừng bước, đầu , khi rõ là Tưởng Nhược Nam, cũng tươi, tự nhiên, hành lễ với nàng: “Thì là Hầu phu nhân.”