Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 184

Cập nhật lúc: 2024-11-23 08:02:11
Lượt xem: 105

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thái phu nhân kìm nước mắt, bà xoa đầu con gái khe khẽ gật đầu.

Lúc Tưởng Nhược Nam mới cùng Liễu Nguyệt tiến đến y phục cho Thái phu nhân. Tưởng Nhược Nam bôi dầu thuốc lên bà, xoa hai tay cho lòng bàn tay nóng lên, bắt đầu xoa bóp cho Thái phu nhân. Liễu Nguyệt bên cạnh : “Nô tỳ cũng vẫn thường cho Thái phu nhân nhưng chẳng tác dụng.”

Tưởng Nhược Nam đáp: “Đầu tiên xác định chính xác huyệt vị, nếu đúng thì đương nhiên sẽ tác dụng. Tiếp đến, lực thích hợp, mạnh quá cũng mà nhẹ quá cũng . Có điều, cơn đau của Thái phu nhân khá nghiêm trọng, chỉ riêng xoa bóp thôi chắc khó khỏi, cũng thể trách ngươi.”

Nghe tới đây, Thái phu nhân lạnh lùng hừ một tiếng, “Để xem xem ngươi còn bản lĩnh gì nữa!”

***

Cận Thiệu Khang vì lo lắng cho mẫu , cũng vì Tưởng Nhược Nam nên bỏ ngay. Hắn ngoài cửa, từng đợt gió lạnh quất , nhưng như còn cảm giác, im lặng bất động.

Trong phòng, lửa lò sưởi càng lúc càng cháy mạnh, nhiệt độ cũng ngày một cao hơn.

Tưởng Nhược Nam massage cho Thái phu nhân liền một canh giờ, đến mức đầu nàng mướt mồ hôi.

Thủ pháp của Tưởng Nhược Nam, Liễu Nguyệt thể so bì, Thái phu nhân dễ chịu hơn nhiều. cho dù là thế, nỗi oán hận của bà dành cho Tưởng Nhược Nam cũng mà giảm bớt.

Cận Yên Nhiên thấy sắc mặt mẫu khá hơn cũng dần dần ngừng , lẳng lặng một bên .

Massage xong, Tưởng Nhược Nam thẳng , cảm thấy lưng và tay mỏi vô cùng, nàng thở hắt một dài.

Liễu Nguyệt bên cạnh đưa cho nàng một chiếc khăn mặt: “Phu nhân lau mồ hôi !”

Tưởng Nhược Nam đón lấy, lau lau mồ hôi, Cận Yên Nhiên bên thấy, bước lên khẽ : “Tẩu tẩu, thật vất vả cho tẩu quá.”

Thái phu nhân lạnh lùng hừ một tiếng đầu , đang định thốt mấy câu chế giễu nhưng thấy hai bên trán Tưởng Nhược Nam mồ hôi bết tóc, sắc mặt trắng nhợt, khẽ mở miệng để thở. Rõ ràng việc massage tiêu hao ít sức lực của nàng, môi bà khẽ mấp máy nhưng gì cả, đầu trở .

Liễu Nguyệt hỏi: “Phu nhân, bây giờ thể mặc y phục cho Thái phu nhân ?”

Tưởng Nhược Nam lắc đầu: “Nếu xoa bóp thôi thì cũng chỉ đỡ đau một lúc, tối nay e rằng vẫn thể ngủ ngon!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-184.html.]

Cận Yên Nhiên bèn hỏi: “Vậy thế nào? Có cạo gió ?” Trong mắt nàng , cạo gió là món mà Tưởng Nhược Nam giỏi nhất.

Tưởng Nhược Nam nhịn , “Bệnh phong hàn, giác hơn cạo gió nhiều.”

“Giác ?” Cận Yên Nhiên hiểu. Thái phu nhân cũng tò mò đầu .

Tưởng Nhược Nam , cầm chiếc hộp gỗ bên cạnh lên, lấy từ đó mấy chiếc ống giác bằng trúc mà nàng nhờ Phương ma ma đó.

Cận Yên Nhiên và Thái phu nhân đều tò mò nàng.

Tưởng Nhược Nam bảo Thái phu nhân sấp, một tay cầm ống giác, một tay cầm mồi lửa, ném mồi lửa trong ống giác, nhanh chóng úp ống giác lưng, vai, eo Thái phu nhân, liên tiếp tám ống giác như thế.

Lửa trong ống giác tắt, ống giác hút chặt da thịt Thái phu nhân, khiến Thái phu nhân cảm giác da kẹp chặt. Bà từng thấy giác bao giờ nên cũng chút hoảng hốt, lập tức kêu lên: “Đau quá, Nhược Lan, ngươi cố ý như , ngươi hành hạ bà chồng già ?”

Cận Thiệu Khang ngoài cửa thấy tiếng hét của mẫu vốn định chạy , nhưng lập tức dừng bước, bởi Tưởng Nhược Nam quyết loại . Mặc dù trong quá khứ nàng nhiều nhược điểm, nhưng hiện tại, nàng tuyệt đối sẽ những việc như thế.

Trong phòng, Cận Yên Nhiên thấy tiếng kêu của mẫu thì cũng lo lắng, nàng sờ sờ ống giác, cảm thấy những ống giác đó như đang bám chặt lên da mẫu , chạm cũng thấy động đậy, bất giác hốt hoảng.

“Tẩu tẩu, tẩu đang gì thế, những cái rốt cuộc là gì, mẫu tại kêu đau?”

Tưởng Nhược Nam thấy con Thái phu nhân lo lắng, nàng khẽ đáp: “Mẫu , Yên Nhiên, con thời gian trong lòng hai ghét con, nhưng thử nghĩ xem, con phủ lâu như , từng thật sự tổn thương đến ai ? Tưởng Nhược Lan con dù ngang tàng bướng bỉnh thế nào cũng quyết những việc bất hiếu như hành hạ giày vò mẫu !” Nàng dừng tiếp: “Lực hút chính là nét đặc sắc của việc giác , như thế mới hút hết hàn khí trong cơ thể . Mẫu hãy tin con, tối nay sẽ nhận thấy ngay hiệu quả của nó.”

Những lời khiến Cận Yên Nhiên ngượng ngùng cúi đầu, nhưng một lúc ngẩng đầu lên Tưởng Nhược Nam, “Tẩu tẩu, lẽ nào tẩu cảm thấy tổn thương ca ca ư?”

Tưởng Nhược Nam im lặng, trong mắt họ đương nhiên là nàng sai. Ngay từ đầu nàng lựa chọn con đường , hậu quả của nó trong dự liệu của nàng, nên chẳng oán thán cả. Nàng xuống giường, vờ như chăm chú quan sát tình trạng giác của Thái phu nhân.

Có lẽ do sự đau đớn giảm bớt nhiều, mà cũng thể vì những lời mà Tưởng Nhược Nam , tâm trạng của Thái phu nhân cũng bình tĩnh trở . Bà sấp giường, đầu nàng, chỉ khẽ hỏi: “Nhược Lan, con còn định tùy tiện tới khi nào nữa?

Ta cũng là phụ nữ, hiểu suy nghĩ của con. chúng là phụ nữ, phụ nữ thì chấp nhận. Ta thể nhận Hầu gia quan tâm tới con, mà đối với một phụ nữ thì còn yêu cầu gì hơn thế nữa? Con Thiệu Đường , Quế Cầm[1] còn chiều theo mà cung phụng nó hơn bảo bối. Hầu gia chỉ hơn Thiệu Đường một vài điểm, đúng ?

Con xem, Hầu gia từng đầu mày cuối mắt với a trong phủ , Thanh Hoa và Nhược Lâm đều là sắp xếp. Nhược Lan, con cứ tiếp tục thế sẽ khiến Hầu gia nguội lạnh thôi. Tính cách của Hầu gia hiểu, một khi lòng lạnh thì con thể tìm sự quan tâm của nó. Đến khi , con hối hận thì muộn!”

Vân Mộng Hạ Vũ

[1] Quế Cầm: Tên của Vương thị.

Loading...