Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 221

Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:10:43
Lượt xem: 98

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc , Triệu di thái thái mới lên tiếng: “Là của chúng , phu nhân yên tâm, chúng sẽ đối xử tử tế với Hồng Hạnh, sẽ bao giờ để chuyện như thế xảy nữa!” Ngữ khí cả sự ấm ức tủi hờn vô hạn.

Sắc mặt Thái phu nhân càng lúc càng khó coi, xử lý như thế, thì chỉ khiến bàn tán mà thôi. Nhược Lan giải quyết chuyện chu đáo cho lắm.

Thái phu nhân thầm thở dài trong lòng.

Vu Thu Nguyệt vẫn để ý sắc mặt Thái phu nhân, cô bắt đầu vui sướng. Có lẽ đây là cơ hội của cô , mặc dù Hầu gia sủng ái, nhưng cũng nghĩa là thể quyền cai quản Hầu phủ. Dù gì thì phận của cô cũng là đích nữ, hơn nữa cô còn con trai! Chỉ cần chịu khó thể hiện khả năng của mặt Thái phu nhân thì dù giao quyền cũng giao một phần.

Nhất thời, đắc ý, oán hận, thở dài, chính lúc đều cho rằng sự việc giải quyết xong, Tưởng Nhược Nam mới đột nhiên lên tiếng: “Triệu di nương, còn xong, di nương cần tỏ thái độ sớm như .”

Tất cả đều sững .

Tưởng Nhược Nam đến bên cạnh Hồng Hạnh, Hồng Hạnh ngẩng đầu nàng, vẻ mặt thắc mắc.

Tưởng Nhược Nam lạnh lùng Hồng Hạnh, chầm chậm : “Hồng Hạnh, ngươi chịu bất công ấm ức ở nhị phòng, nhưng vì cách xử sự của ngươi đúng, thì ngươi từ biến thành vô lý. Gặp những chuyện thế , ngươi thể tới Thái phu nhân hoặc với , nhưng ngươi chọn cách tố cáo như thế . Cho dù thế nào, ngươi vẫn là kẻ hầu, còn nhị phu nhân mới là chủ nhân. Trước mặt bao nhiêu , ngươi khiến chủ nhân mất mặt là ngươi sai. Hồng Hạnh, như thế, ngươi phục ?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Hồng Hạnh nàng, lẽ tìm kiếm chút manh mối nào đó qua sắc mặt của Tưởng Nhược Nam, nhưng vẻ mặt nàng hết sức điềm đạm, chẳng để lộ bất kỳ tâm tư gì, Hồng Hạnh do dự đáp: “Phu nhân đúng, nô tỳ… nô tỳ tâm phục khẩu phục…”

Vương thị và Triệu di thái thái thấy Tưởng Nhược Nam bỗng dưng ngoắt như , nàng định giở trò gì. đều chăm chú nàng rời mắt.

Sắc mặt Thái phu nhân để lộ vài phần kinh ngạc. Còn Vu Thu Nguyệt thoáng vẻ nghi ngờ, ánh mắt long lên, những còn thì đều chăm chú lắng .

Tưởng Nhược Nam Hồng Hạnh, tiếp: “Hồng Hạnh, đầu tiên tội kinh động tới khách quý, là tội bất kính với phu nhân. Mặc dù ngươi là a bồi giá của , nhưng cũng thể thiên vị ngươi .” Nói xong, nàng , hành lễ với Thái phu nhân: “Mẫu , chuyện giao cho con xử lý, con thể đưa hình phạt cho Hồng Hạnh và Nhị phu nhân ?”

Làm gì âm mưu quỷ kế gì? Tất cả đều thưởng phạt công bằng, thiên vị bất kỳ ai, đấy là cách giải quyết nhất.

Thái phu nhân mỉm , đáp: “Chuyện giao cho con, đương nhiên con quyền xử lý.” Trong ánh mắt bà thoáng hiện lên vẻ kỳ vọng.

Tưởng Nhược Nam cũng . “Vâng, con nhất định sẽ khiến mẫu thất vọng.

Nói xong xuống , ánh mắt lướt qua từng từng một, cuối cùng dừng ở chỗ Phương ma ma, thấy vẻ mặt lo lắng của bà, ánh mắt ma ma nàng đầy khẩn cầu.

Tưởng Nhược Nam thu ánh mắt về.

Sự chú ý của đều tập trung nàng, nàng sẽ xử lý việc thế nào. Đặc biệt là hai vị tiểu thư , đang nhân cơ hội chứng kiến thủ đoạn của chủ mẫu Hầu phủ tương lai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-221.html.]

“Hồng Hạnh,” Tưởng Nhược Nam lớn tiếng, “Ngươi bất kính với phu nhân, kinh động tới khách quý, hai tội gộp một, niệm tình ngươi cơ thể suy nhược, nên trừng phạt về mặt thể chất nữa, nhưng kẻ hầu mà hiểu quy tắc như ngươi, thể giữ trong Hầu phủ…”

Còn xong, Hồng Hạnh bèn thảng thốt kêu lên: “Phu nhân, đừng đuổi nô tỳ !”

Phương ma ma đó cũng kìm mà bật kêu thành tiếng.

Tưởng Nhược Nam bà thở dài: “Hồng Hạnh, còn xong, ngươi dám cắt ngang, thật vô lễ. Ta sớm với ngươi rằng, Hầu phủ thì tuân thủ quy tắc lễ nghi, đáng tiếc ngươi chẳng bao giờ để tâm tới lời của , nên mới rơi tình cảnh …”

Vương thị và Triệu di thái thái sang , Tưởng Nhược Nam định giở trò gì?

Sắc mặt Hồng Hạnh trắng bệch như giấy, cô ôm chân Tưởng Nhược Nam, nước mắt ròng ròng: “Phu nhân, nô tỳ nô tỳ , nhưng giờ nô tỳ của nhị gia , đừng đuổi nô tỳ . Nếu , nô tỳ chỉ còn đường c.h.ế.t mà thôi!” Nói xong òa nức nở.

Phương ma ma chịu đựng thêm nữa cũng quỳ xuống, thành tiếng: “Phu nhân, cầu xin …”

Trên mặt đám lộ vẻ thương xót, nỡ.

Cũng là kẻ hầu hạ, mệnh trong tay chủ nhân, sống c.h.ế.t vinh nhục chỉ cần một lời của chủ nhân quyết định. Giờ thấy Hồng Hạnh sắp đuổi khỏi phủ còn đường sống, trong lòng họ cũng thấy xót xa.

Nói cho cùng, nô tài là nô tài, dù thế nào cũng vẫn là nô tài sai! Chuyện , rõ ràng nhị phu nhân ngược đãi Hồng Hạnh, nhưng tội thì một Hồng Hạnh chịu, giờ giúp nhị phu nhân bận lòng, còn định đuổi Hồng Hạnh ! Những chủ nhân chỉ nghĩ đến thể diện của bản , chẳng coi tính mạng của nô tài gì!

Rất nhiều đều cúi đầu xuống.

Thái phu nhân chau mày.

Tưởng Nhược Nam cúi , khẽ đẩy Hồng Hạnh , trầm giọng tiếp: “Hồng Hạnh, ngươi lo, sẽ đuổi ngươi !”

Hồng Hạnh ngừng , nước mắt ầng ậc nàng, “Vậy phu nhân ý gì?”

“Ngươi lễ nghi quy củ như thế, thể giữ ngươi ở Hầu phủ. Sáng sớm ngày mai, sẽ cho đưa ngươi về biệt viện. Mọi chế độ vẫn áp dụng cho thông phòng, hy vọng ngươi hãy chịu khó ở biệt viện tu tâm dưỡng tính, bao giờ học cách giữ phép tắc lễ nghi thì sẽ cho ngươi .”

Vương thị thì mắt sáng lên, đuổi Hồng Hạnh thì cô còn cảm thấy chướng mắt nữa , thật quá ! Quay ? Bên cạnh nhị gia bao nhiêu là phụ nữ như thế, chỉ cần rời khỏi đây một thời gian, nhị gia thể nhớ Hồng Hạnh mày ngang mũi dọc thế nào nữa? Hồng Hạnh là của nhị phòng, chỉ cần nhị phòng lên tiếng thì đừng mong ngày .

Cứ để cô cả đời biệt viện mà hối hận !

Đạo lí đó đương nhiên Hồng Hạnh cũng hiểu, mặt cô biến sắc, lập tức dập đầu cồm cộp Tưởng Nhược Nam: “Phu nhân, đừng đuổi nô tỳ ! Phu nhân hãy nể tình nô tỳ từng hầu hạ , đừng đưa nô tỳ !” Rời khỏi Hầu phủ thì bao nhiêu nỗ lực đó của cô chẳng đổ sông đổ biển ? Lẽ nào sống cả đời ở một nơi hẻo lánh như biệt viện mà chờ chết? Biết thì cô đồng ý gả cho tên quản sự họ Trương !

Loading...