Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 222

Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:10:45
Lượt xem: 103

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nhược Nam nhiều, nàng thẳng dậy, tiếp: “Lôi Hồng Hạnh ngoài, giam , sáng sớm ngày mai đưa tới biệt viện.”

Lập tức gia đinh tiến lên kéo Hồng Hạnh ngoài, Hồng Hạnh gào, bất chấp tất cả mà lớn tiếng thét: “Tiểu thư, lẽ nào tuyệt tình như ?”

Phương ma ma vội nhào tới bịt chặt miệng Hồng Hạnh , lóc : “Hồng Hạnh, , phu nhân đủ vì con ! Con đừng như thế!” Nói xong vội vàng gọi gia đinh mau kéo cô .

Trên mặt Thái phu nhân và các phu nhân trong phòng đều lộ rõ vẻ chán ghét.

Vu Thu Nguyệt theo hướng Hồng Hạnh kéo , thầm nghiến răng trèo trẹo.

Đợi Hồng Hạnh lôi ngoài, Vương thị Tưởng Nhược Nam , “Phu nhân xử lý việc , cũng gọi là phần công bằng.”

Tưởng Nhược Nam cũng , điềm đạm đáp: “Công bằng , đợi xử lý xong hẵng .”

Vương thị kinh ngạc: “Còn xử lý xong? Chẳng quyết định đưa Hồng Hạnh tới biệt viện ư?”

Tưởng Nhược Nam : “Đấy là hình phạt dành cho Hồng Hạnh, còn hình phạt dành cho nhị phu nhân, vẫn .”

“Ta?” Vương thị đột nhiên biến sắc, thất kinh. Triệu di thái thái vội vàng ấn cô xuống.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thái phu nhân hứng thú nàng, “Nhược Lan, tiếp .”

Thái phu nhân lên tiếng, Vương thị dám nhiều lời, đầu , vẻ mặt tức giận.

“Nhị phu nhân bất công với Hồng Hạnh, đấy là sự thật, chuyện tổn hại tới thanh danh của Hầu phủ , thể xử lý. Ta đề nghị phạt hai tháng tiền tiêu vặt của nhị phu nhân.” Hình phạt nghiêm trọng, nhưng cũng coi như là lời nhắc nhở đối với những a trèo lên giường chủ nhân.

Thái phu nhân gật gật đầu: “Nhược Lan lý.”

Vương thị chút xót xa, nhưng nghĩ hành vi của đó cũng thật quá to gan chướng mắt, khiến Thái phu nhân vui, nên cô đành chấp nhận, thêm gì nữa.

Sắc mặt đám lúc mới giãn , cũng coi như là cho Hồng Hạnh một con đường sống. Trong lòng họ đều nghĩ, xem chủ mẫu tương lai của Hầu phủ thưởng phạt phân minh, loại lòng lang sói, bất giác họ thấy nhẹ nhõm hơn nhiều.

Thái phu nhân dậy, : “Được , ồn ào lâu như , chuyện vui cũng qua!” Sau đó Tưởng Nhược Nam, cất lời khen ngợi: “Nhược Lan, chuyện con xử lý ! Ta hài lòng, thể yên tâm giao Hầu phủ cho con .”

Mọi , trong lòng tự tính toán.

Tưởng Nhược Nam đáp: “Nhược Lan còn nhiều điều cần nhờ mẫu chỉ dạy.”

Lúc , tên hầu tới bẩm bảo: “Hầu gia cho mời phu nhân, đến giờ cung , phu nhân về viện tử chuẩn .”

Thái phu nhân với Tưởng Nhược Nam: “Đây là chuyện chính, Nhược Lan mau .”

Tưởng Nhược Nam hành lễ với Thái phu nhân, chào tạm biệt hai vị tiểu thư, đó rời khỏi Tùng Hương viện.

Tưởng Nhược Nam , Cận Yên Vân tươi níu tay Thái phu nhân, “Mẫu , chúc mừng một nàng dâu đầy bản lĩnh.”

Cận Yên Hồng cùng , tiếp: “Không những bản lĩnh, mà còn chu đáo tận tình, con xe ngựa mệt mỏi, còn đặc biệt chuẩn dược .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-222.html.]

Cận Yên Vân che miệng : “Đại tỷ tỷ như trách Thái phu nhân chu đáo bằng phu nhân ư?”

Cận Yên Hồng mặt biến sắc, quên mất rằng những chuyện đều do Thái phu nhân lo liệu.

Thái phu nhân khẽ vỗ nhẹ tay Cận Yên Vân, đáp: “Được , đừng bắt nạt tỷ tỷ thật thà của con nữa, đều do Trương ma ma chuẩn , bà nhiều việc nên quên cũng là bình thường.”

“Phải, .” Cận Yên Hồng vội .

Thái phu nhân , nhớ thời gian đầu khi tiếp nhận thánh chỉ, trong lòng bà cảm thấy vô cùng chán ghét Tưởng Nhược Nam. Nào ngờ hôm nay một nàng dâu đắc lực và giỏi giang như thế.

là thế sự khó lường.

Mọi lục tục kéo cửa, tiếp tục đến Hậu hoa viên dạo.

Vương thị cố ý tụt cùng, song song với Vu Thu Nguyệt, hạ giọng với cô : “Xem chúng hiểu lầm phu nhân , nếu phu nhân rắp tâm gài Hồng Hạnh viện tử của thì dễ dàng đưa cô tới biệt viện như thế?”

Vu Thu Nguyệt thấy chuyện tính toán bao lâu bỗng dưng biến thành mây khói, trong lòng vô cùng căm hận, giờ những lời của Vương thị, đành khan hai tiếng: “Phải, .”

thể thừa nhận, Tưởng Nhược Nam xử lý việc . Cũng chính vì thế, khiến cô càng hận, hai tay suýt thì xé nát chiếc khăn.

Con đường phía còn dài, cô sẽ còn cơ hội. Cô tin Tưởng Nhược Nam sẽ luôn may mắn như thế.

***

Tưởng Nhược Nam về Thu Đường viện, phòng, Phương ma ma theo , thụp một tiếng quỳ xuống, liên tục dập đầu nàng ba cái.

“Đa tạ tiểu thư tha cho Hồng Hạnh, đa tạ đại ân đại đức của tiểu thư!”

Thật đáng thương cho tấm lòng cha , nếu nàng cha , nàng tuyệt đối sẽ để cha phiền lòng vì . Tưởng Nhược Nam thầm thở dài một tiếng, cúi , đỡ Phương ma ma dậy.

“Ma ma, Hồng Hạnh rời khỏi nhị phòng chắc là chuyện dở, nhị phu nhân là ghen tuông, Hồng Hạnh tính cách tùy tiện, sớm muộn gì cũng chuyện. Rời khỏi Hầu phủ, lẽ Hồng Hạnh sẽ sống bình an.”

Phương ma ma hai mắt đỏ hoe, : “Lão nô hiểu tấm lòng của tiểu thư, là Hồng Hạnh hiểu chuyện nên mới hiểu lầm tiểu thư. Đều tại ma ma quản giáo nghiêm. Nay lão nô chuyện khẩn cầu tiểu thư, mong tiểu thư cho phép lão nô cùng đến biệt viện để lão nô trông nom Hồng Hạnh, tránh nó tìm cách gây họa.”

Tưởng Nhược Nam suy tư một lúc, đồng ý, “Chuyện sẽ thương lượng với Thái phu nhân.” Phương ma ma vội vàng dập đầu tạ ơn.

Tưởng Nhược Nam gọi Liên Kiều, Ánh Tuyết chải tóc trang điểm cho , khoác triều phục lên .

Không lâu , Cận Thiệu Khang đến.

Cận Thiệu Khang ăn mặc chỉnh tề, bộ triều phục màu đen khoác càng nổi bật vẻ vũ bất phàm.

Ánh Tuyết và Liên Kiều ý lui .

Cận Thiệu Khang bước tới ôm eo nàng, thấy nàng chỉ đánh phấn nhạt, ăn mặc đơn giản, trông càng kiều diễm thanh tao, kìm mà đặt một nụ hôn lên môi nàng, : “Nhược Lan, nàng thật !”

Tưởng Nhược Nam : “Cẩn thận, đừng hỏng tóc của , mất nhiều thời gian đấy.” bộ dạng tuấn của , chính nàng kìm mà vòng tay níu cổ , nhón chân, hôn lên môi một cái.

Cận Thiệu Khang xa, cúi đầu say đắm hôn nàng, hai cứ quấn quýt lấy mãi rời .

Loading...