Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 235
Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:11:09
Lượt xem: 71
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bên , Vu Thu Nguyệt thấy Thanh Đại hoang mang, bèn : “Nếu chê lắm lời, thì tỷ tỷ cũng chẳng ngại nhiều hơn một chút.”
Dứt lời, cô nhích gần hơn về phía Thanh Đại, hạ giọng: “Muội , tỷ tỷ ý chê bai gì , nhưng cũng chẳng chịu quan sát gì cả. Với cách hiện giờ của , bao lâu nữa sẽ chẳng ai coi gì, đến khi thì sẽ hiểu thế nào là khổ.”
Ánh mắt Thanh Đại thoáng lay động: “Muội thật hiểu những lời của tỷ tỷ, chịu quan sát gì cơ?”
Vu Thu Nguyệt , thể hiện sự thâm sâu khó dò, hạ giọng tiếp: “Muội , những lời đây của tỷ tỷ lẽ sẽ đắc tội với , nhưng tỷ tỷ coi như của , cho nên mới như thế. Có gì , đừng trách nhé.”
Thanh Đại cũng khẽ đáp : “Muội hiểu tấm lòng của tỷ tỷ, gì xin tỷ thẳng.”
Lúc , hai họ đang ở trong một rừng cây, phía giả thạch che chắn, xung quanh ai qua , họ khẽ, vì Vu Thu Nguyệt sợ nội dung cuộc chuyện sẽ ngoài thấy.
Vu Thu Nguyệt nữa, nghiêm giọng: “Nếu như thế, tỷ tỷ sẽ thẳng thắn. Muội , phán xét gì , nhưng thật chẳng nghĩ cho bản . Thân phận hiện nay của thế nào chứ? Muội là một Việt nữ, ở nơi thích, nương tựa, một câu khó thì là chẳng gì, tay phủ. Đến hầu cận cũng , đại a trong viện tử còn là do Thái phu nhân ban cho. Bọn kẻ trong phủ đều thực dụng, thấy như thế, trong lòng coi thường . Lúc thấy xinh yêu kiều, đàn múa giỏi, cho rằng nhất định sẽ giành sự sủng ái của Hầu gia nên mới kính trọng coi như chủ nhân. Còn thì ? Muội xem thời gian rốt cuộc là những gì …”
Nói đến đây, Vu Thu Nguyệt lắc đầu quầy quậy, bộ dạng thất vọng.
“Nói thực, trong Hầu phủ thể trông cậy ai? Chỉ thể trông cậy Hầu gia. Chỉ khi Hầu gia sủng ái thương yêu, mới thể vững trong phủ. luôn cách Hầu gia xa. Ta sớm nhắc rằng, Hầu gia thích đàn, đàn hát , tìm cơ hội hát cho Hầu gia , múa cho Hầu gia xem. Muội tìm cách để xuất hiện mặt Hầu gia chứ, đằng đến ngẩng đầu lên Hầu gia còn gan. Chỉ e đến bây giờ hình dạng dung mạo Hầu gia cũng rõ thôi. Như thế thể giành sự sủng ái của Hầu gia, trái tim của Hầu gia?” Vu Thu Nguyệt kích động tới mức đỏ bừng cả mặt.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thanh Đại cúi đầu, khuôn mặt nàng cũng đỏ ửng: “… nhưng… cũng là kẻ ngốc, Hầu gia yêu là phu nhân. Hơn nữa phu nhân, Thái phu nhân đều với …”
Vu Thu Nguyệt “ha” lên tiếng một, nhạt liên hồi, tiếp tục hạ giọng: “Muội nghĩ thế nào? Muội trông cậy Hầu gia mà định trông cậy Thái phu nhân? Trông cậy phu nhân? Nói tới Thái phu nhân , Thái phu nhân tại với ? Vì bà cho rằng thể hầu hạ Hầu gia thật , thể giúp Cận gia sinh con đẻ cái nối dõi tông đường. nếu sự sủng ái của Hầu gia, thể sinh con trai con gái, đến khi xem bà đối xử với thế nào. Còn về phu nhân…”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-235.html.]
Vu Thu Nguyệt ánh mắt thoáng hiện vẻ oán hận, giọng cũng âm trầm vô cùng: “Muội ngốc nghếch của , mặt lòng, khuyên đừng nên quá tin tưởng phu nhân. Muội tìm cách lấy lòng phu nhân, nhưng phu nhân cho cái gì ? Phu nhân để gặp Hầu gia ? Con phu nhân thế nào, hiểu hơn . Có lẽ chuyện của cũng đôi chút , vì thành như thế ? Giờ đang mang thai, nhưng Hầu gia chẳng quan tâm hỏi han thì thủ đoạn của phu nhân cao siêu thế nào đấy. Ta cho , lúc đừng để phu nhân dối gạt, phủ, phu nhân lẽ còn nể mặt Hoàng thượng, tiện thể hiện thái độ gì. những ngày còn dài, phu nhân thấy xinh , tài nghệ, mà phu nhân là ghen tuông đố kị, lẽ nào phu nhân thể dung nạp ? Ta chính là một ví dụ sống, gì còn đứa con lá chắn, nhưng chẳng gì, đến khi kêu trời thưa, gọi đất linh, đến hầu trong phủ cũng đè đầu cưỡi cổ , lẽ nào sống những ngày như thế?”
Thanh Đại vốn đang cúi đầu, giống như đang nghiêm túc nghiền ngẫm những lời cô , nhưng đột nhiên nàng phắt dậy, cao giọng đáp : “Tỷ tỷ, tỷ một lòng cho , nhưng cho phép tỷ phu nhân như thế.”
Tiếng hét sắc lẹm như thế, khiến chim trong rừng cây cũng kinh hãi vỗ cánh bay .
Vu Thu Nguyệt nàng cho giật nảy , ngẩng đầu Thanh Đại, vỗ vỗ n.g.ự.c tức giận : “Muốn c.h.ế.t ? Sao đột nhiên quát lên như thế? Ta chẳng qua là ý …”
Còn xong, Thanh Đại quyết đoán ngắt lời cô , vẫn lớn tiếng như thế: “Tỷ tỷ, tỷ những lời với dụng ý gì, nhưng cho tỷ : Muội tin con phu nhân. Từ khi phủ cho tới nay, phu nhân lúc nào cũng quan tâm chăm sóc cho . Tỷ hãy đến viện tử của mà xem, nhiều đồ đều do đích phu nhân chuẩn cho , phu nhân tuyệt đối là tâm tư khó dò như tỷ . Không cần tỷ nhắc, cũng , phận thấp kém, nơi nương tựa, cũng sự sủng ái của Hầu gia sẽ thể vững trong phủ. tình cảm Hầu gia dành cho phu nhân cũng thấy, Hầu gia thích , vì tìm cách lấy lòng Hầu gia mà vì Hầu gia dành tình cảm sâu sắc cho phu nhân . Muội ngưỡng mộ, cũng phá hoại tình cảm giữa họ. Từ nhỏ mệnh của , bao giờ nghĩ rằng còn thể sống những ngày yên thanh thản như bây giờ. Muội hài lòng, trân trọng, chỉ yên sống tiếp thôi. Còn Hầu gia, Hầu gia thích , đương nhiên sẽ cảm kích; nhưng nếu Hầu gia thích , cũng chẳng lấy phiền lòng. Muội tin phu nhân, phu nhân nhất định sẽ hại . Tỷ tỷ, vì nếu tỷ còn dám phu nhân mặt , những lời khiêu khích như thế nữa, sẽ chơi với tỷ nữa.”
Vu Thu Nguyệt tức tới mức tím cả mặt, cô phắt dậy, chỉ thẳng mũi Thanh Đại, gào lên mà rủa: “Được lắm, đồ xướng phụ ngu xuẩn phân biệt …”
khi ánh mắt về phía Thanh Đại, khuôn mặt vốn đang đỏ phừng phừng, lập tức trắng bệch như tờ giấy.
Toàn cô bất giác run lên bần bật: “Hầu… Hầu gia…”
Thanh Đại , cơ thể run lên, đầu , thấy Cận Thiệu Khang và Tưởng Nhược Nam đang cách chỗ họ xa.
Lúc , vẻ mặt Tưởng Nhược Nam lạnh lùng, còn hai mắt Cận Thiệu Khang thì như dính chặt lấy Vu Thu Nguyệt, sắc mặt đanh .
Vu Thu Nguyệt vẫn đang run rẩy, Thanh Đại quỳ sụp xuống, dập đầu liên tục, hoảng sợ : “Thanh Đại năng bừa bãi, Hầu gia tha mạng, Hầu gia tha mạng.”
Tưởng Nhược Nam Thanh Đại, cảm thấy càng ngày càng thể thấu nàng , những lời là thật lòng cố ý cho họ ?