Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 245

Cập nhật lúc: 2024-11-23 15:20:58
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cận Yên Nhiên ở với Thái phu nhân, đợi cả mới hỏi Thái phu nhân: “Mẫu , thấy Thanh Đại thật sự giống như những gì cô thể hiện ?”

Thái phu nhân , vẻ mặt hài lòng: “Con thể hỏi câu đó, chứng tỏ bao năm nay dạy dỗ con uổng công.”

Cận Yên Nhiên ngượng ngùng cúi đầu: “Từ khi con gái tin nhầm Vu di nương, giờ còn dám dễ dàng tin ai nữa.”

Thái phu nhân trầm mặc hồi lâu, mới đáp: “Từ nhỏ nuôi dạy thành ca kỹ, tâm kế thì tin. , con Thanh Đại nặng nhẹ, giống loại tùy tiện ngang ngược như Vu Thu Nguyệt. Cho dù nàng đắc sủng, lẽ cũng sẽ chẳng gây chuyện gì lớn .” Nói xong thở dài, phần lo lắng Cận Yên Nhiên: “Con , luôn gả con một gia đình bình thường, cầu nhà cao cửa rộng, cầu vinh hoa phú quý, chỉ mong con rể sống tình cảm, những thứ khác đủ dùng là . ngờ Hoàng thượng chỉ hôn con cho Ninh Vương. Phủ Ninh Vương đông nhiều việc, giờ thật hối hận vì đó bảo vệ con quá kỹ nên mới khiến con hiểu sự đời, lo lắng.”

Cận Yên Nhiên dựa lòng Thái phu nhân, “Mẹ cần lo cho con. Con gái cũng sẽ kiên cường đối mặt với chuyện, giống tẩu tẩu . Cho dù chỗ hiểu, về hỏi mẫu mà.”

Thái phu nhân : “Làm gì con gái nhà ai xuất giá còn thường xuyên về nhà đẻ. … tẩu tẩu con thật là hiếm thấy, cục diện khó xoay sở như thế mà từng bước từng bước trụ vững.”

Vu Thu Nguyệt ôm một cục tức về Cẩm Tú viện.

Lệ Châu thấy sắc mặt đen như đáy nồi của cô , thận trọng dâng nước nóng lên, hỏi: “Di nương, nô tỳ còn theo Thanh di nương nữa ?”

Vu Thu Nguyệt ném chiếc bát nước bằng sứ trắng vẽ hoa văn tay xuống đất, quát: “Theo dõi vẫn theo dõi! Ta tin cô ả sẽ để lộ điều gì đó.” Người như cô thua trong tay một vũ nữ, nỗi hận nuốt cho nổi.

Lệ Châu chớp chớp mắt, hạ giọng khuyên nhủ: “Di nương… Nô tỳ thấy nên thôi … Hôm nay Thái phu nhân giận như , hơn nữa thái độ cũng rõ ràng. Cho dù bắt gặp cô và Hầu gia ở bên , chúng thể chứ?”

Vu Thu Nguyệt tức tối: “Hôm nay quá sơ suất, chuyện căn bản nên mặt Thái phu nhân. Tưởng Nhược Nam ghen tuông như , chuyện chỉ cần để cô . Sau , ngươi phát hiện bất kỳ điều gì cũng đừng lên tiếng vội, chỉ cần báo cho , đó sẽ đưa phu nhân tới xem màn biểu diễn tinh xảo đó. Ta tin với tính cách của phu nhân mà vẫn dung túng Thanh Đại. Đến khi để cho bọn họ tự đấu đá , còn ngư ông đắc lợi.”

Nghĩ đến đây cứ như thấy thắng lợi ở ngay mắt, cô đắc ý .

Lệ Châu nụ của cô , trong lòng đồng tình, hai đó những chủ tử yếu đuối, thể để Vu di nương tùy ý thao túng ? Nhắc mới nhớ, từ khi Vu di nương mang thai, tính cách đổi nhiều. Dễ cáu, dễ giận, việc cũng manh động hơn nhiều…

Lệ Châu là kẻ , ngoài lệnh chủ nhân còn cách gì chứ?

***

Tưởng Nhược Nam về Thu Đường viện, nhớ đến việc Cận Thiệu Khang gặp mặt Thanh Đại mấy nhưng gì với nàng, trong lòng cũng thấy nổi giận. Thầm nghĩ, giờ thì giấu gặp mặt, một thời gian nữa sẽ giấu những gì đây?

khi thời gian dần trôi , nàng cũng bình tâm trở .

Kể thì cũng thể trách Cận Thiệu Khang. Thanh Đại đợi đường về, ? Gặp , Thanh Đại lễ phép hành lễ với , lẽ nào còn thể nàng ? Việc cho nàng , lẽ cho rằng cần thiết và chắc cũng sợ nàng thêm suy nghĩ.

Hắn từ phủ nha về vốn mệt , nếu nàng còn vì việc mà gây sự với , bắt giải thích dỗ dành nàng, thì cho dù tình cảm dành cho nàng sâu đậm tới cũng sẽ lúc thấy chán ghét. Như thế chẳng hợp ý của Hoàng đế ư? Nói cho cùng, Hoàng đế đưa Thanh Đại đến, mục đích chính là khiến nàng và Cận Thiệu Khang sống yên vui bên mà thôi.

Nghĩ đến đây, Tưởng Nhược Nam quyết định, tạm thời nhắc tới chuyện .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-245.html.]

, khi Cận Thiệu Khang về, Tưởng Nhược Nam vẫn đối đãi với như thường, thăm hỏi ân cần, rót dâng nước, giúp rũ bỏ mệt mỏi ưu phiền của cả một ngày dài, và cũng để cảm nhận sự dịu dàng chu đáo của nàng.

đó, lúc tới Tùng Hương viện thỉnh an Thái phu nhân, Cận Yên Nhiên nhân lúc mặt Cận Thiệu Khang trêu Thanh di nương: “Thanh di nương, giờ ca ca của ở đây, di nương hãy ngắm cho kỹ , đừng đợi tới lúc trong gió lạnh chờ ca ca.”

Thấy Cận Thiệu Khang vẻ hiểu, Thái phu nhân giải thích: “Hầu gia lẽ , mấy hôm nay nha đầu ngốc nghếch Thanh Đại ngày nào cũng trong gió lạnh chờ Hầu gia về, là vì Hầu gia một cái thôi.”

Thanh Đại lí nhí: “Thái phu nhân, đừng nữa.” Nàng hổ đỏ bừng cả mặt, hai mắt lén liếc về phía Cận Thiệu Khang.

Cận Thiệu Khang vội vàng sắc mặt Tưởng Nhược Nam. Hành động khiến Thái phu nhân vui, bắt đầu từ bao giờ, con trai sắc mặt con dâu chứ? Nếu cứ tiếp tục thế , con trai bà chẳng sẽ con dâu nắm thóp ?

Thái phu nhân sầm mặt, gì nữa, một lúc thì kêu mệt, bảo lui cả .

Về Thu Đường viện, Cận Thiệu Khang bèn giải thích với nàng, Tưởng Nhược Nam vội vàng lên tiếng ngăn : “Thiệu Khang, cần , tin . Thanh Đại dù cũng là thất do Hoàng thượng ngự ban. Chúng thể đuổi nàng , nàng sẽ mãi mãi ở đây, thể nào chuyện cũng tức giận với , cho dù mệt cũng sẽ mệt. , chỉ với một câu, thích ở riêng với nàng , chuyện tự giải quyết. Thiếp tin , tin tuyệt đối sẽ khiến đau lòng.”

Tưởng Nhược Nam dựa lòng , ngẩng đầu , ánh mắt dịu dàng như đốt cháy .

Hắn ôm nàng thật chặt, khẽ : “Nhược Lan, nhất định sẽ khiến nàng thất vọng.”

Tưởng Nhược Nam mỉm , vùi đầu khuôn n.g.ự.c rộng của , chỉ cần bình an trải qua sáu tháng, họ sẽ gặp sóng gió gì nữa.

Nghĩ tới đây, Tưởng Nhược Nam nhớ một việc, nàng kéo Cận Thiệu Khang xuống giường, “Thiệu Khang, bàn với một chuyện.”

Cận Thiệu Khang thấy nàng trịnh trọng như thế, cũng nghiêm túc hỏi: “Chuyện gì ?”

“Từ khi gả về Hầu phủ tới nay nửa năm , thấy chẳng bao lâu nữa, mẫu sẽ cất nhắc Hoa Thanh và Nhược Lâm, Hầu gia nghĩ thế nào?”

“Mẫu chính thức nạp họ thì cứ để . Hai nha đầu theo nhiều năm, cho họ phận thất để họ sống cuộc sống tử tế, cũng sẽ tới viện tử của họ nữa.”

Lại thêm hai nữa? Chẳng sẽ khiến nàng thêm đau đầu ư? Thiếp thất giống thông phòng. Nếu hai chịu an phận thì nàng thêm phiền.

Đương nhiên, những lời như thế nàng thể .

“Thiệu Khang, vì nghĩ tới việc họ theo nhiều năm nên họ sống hơn. Đã , cách để giải quyết việc song .”

Vân Mộng Hạ Vũ

Cận Thiệu Khang vội vàng hỏi: “Cách gì?”

“Họ vẫn còn nhỏ tuổi, chi bằng tìm cho họ một đàn ông thật thà gả , Hầu phủ chúng sẽ chuẩn hồi môn, cho dù lấy một đàn ông nghèo khổ họ vẫn thể sống . Hơn nữa còn thể sinh con đẻ cái, hưởng thụ niềm vui con cái đầy nhà. Như giúp họ sống vui vẻ, cũng khiến họ cả đời cô độc chờ đợi. Chẳng một công đôi việc ư?”

Thông phòng mà gả thực là chuyện vô cùng thê thảm, bởi vì trong xã hội đàn ông coi trọng trinh tiết của phụ nữ. Phàm những chút năng lực đều sẽ cần những phụ nữ thất . Vì thông thường, nếu tìm để gả những nô tỳ thông phòng thì sẽ là những gia cảnh bần hàn, thậm chí là những đàn ông thuộc tầng lớp tận cùng của xã hội. Cuộc sống sẽ vô cùng vất vả.

Loading...