Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 261
Cập nhật lúc: 2024-11-24 14:35:55
Lượt xem: 79
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Nhược Nam ấp a ấp úng, thực nếu ở thời hiện đại thì sẽ tới phòng khám phụ khoa. khuôn mặt ngày càng đỏ rực lên của y, Tưởng Nhược Nam cũng thấy ngại, càng càng lắp bắp.
Trong thời đại bác sỹ nữ ít tới đáng thương, bản nàng khám bệnh yêu cầu gì quá đáng . Muốn tìm một bác sỹ mà quen cũng quá đáng chứ? Y là đại phu, chẳng từng khám bệnh cho phụ nữ, da mặt mỏng toẹt thế nhỉ? Cảm giác như nàng đang trêu ghẹo … Ông trời soi xét, nàng chỉ là một phụ nữ hiền lành, chẳng tâm tư thế .
“Hạ quan… Ngày mai khi hạ quan tới bắt mạch cho Công chúa sẽ xem giúp phu nhân. Hạ quan xin cáo lui .” Nói xong hành lễ, khi , một chùm nắng ấm áp từ chiếu thẳng y, khiến khuôn mặt đỏ bừng của y trở nên trong suốt như ngọc, đường nét càng thêm dịu dàng tuấn tú. Trong khoảnh khắc , Tưởng Nhược Nam chỉ máy ảnh để chụp .
Tưởng Nhược Nam y rời , thầm thở dài. Con , tướng mạo , tính cách , là một nhân sĩ chuyên nghiệp. Nếu ở thời hiện đại chắc chắn sẽ tôn trọng, đàn bà con gái si mê. Đáng tiếc sinh nhầm thời, cứ rúm ró ở đây, ngày nào cũng lo lắng phập phồng, hễ cẩn thận là mắc họa rơi đầu, đáng tiếc, đáng tiếc…
Tưởng Nhược Nam thở dài thườn thượt nội điện.
Trường Lạc Công chúa châm cứu và uống thuốc xong bắt đầu hạ sốt nhưng cứ đến đêm nóng rực lên.
Châm cứu liên tục đối với trẻ con là , Lý thái y nhất thời chẳng nghĩ cách gì, đành bảo bọn cung nữ dùng khăn lạnh chườm đầu. Nhiệt độ trán giảm, nhưng thì nóng như quả cầu lửa.
Tưởng Nhược Nam thức cùng thái y, nghĩ cách để hạ sốt cho Công chúa. Nàng , bệnh tình ở thời cổ đại, một nửa phụ thuộc cách chữa trị, một nửa dựa ý chí của chính bệnh. Nếu gắng gượng thì dần dần sẽ khỏi; nếu gắng , kéo dài một thời gian sẽ chết.
Thái y dám châm cứu, Tưởng Nhược Nam sai cung nữ thỉnh thoảng bón nước trắng cho Công chúa, còn nàng rửa sạch tay, bắt đầu massage cho Trường Lạc.
Tưởng Nhược Nam một cách massage giúp hạ sốt, chẳng tác dụng đối với Công chúa . giờ cũng còn cách nào khác, đành “ bệnh thì vái tứ phương” .
Tưởng Nhược Nam bấm huyệt Thiên Đột tới Kiếm Đột cùng hai bên, đó ấn huyệt Đại Chùy đến đốt sống lưng một và hai bên sườn. Lặp lặp cho tới khi lớp da dấu hiệu tụ máu, xong thao tác massage giảm sốt, massage trị liệu bệnh viêm phổi, xoa bóp lòng bàn tay, huyệt Thanh Phế Kinh, Thanh Can Kinh, nhằm nghịch chuyển những huyệt đạo trong đó.
Làm xong, cho uống nước, uống thuốc, chườm khăn ấm, bận rộn tới tận khi trời gần sáng, cuối cùng Công chúa cũng hạ sốt.
Tưởng Nhược Nam và những trong nội điện đều thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thở của Công chúa dần dần bình thường trở , sắc mặt cũng dần hồng hào như thường, Tưởng Nhược Nam nắm bàn tay nhỏ bé của Công chúa, khẽ mỉm .
Lý thái y với nàng, “Tình hình tối qua vô cùng nguy cấp, cũng may phu nhân ở đó nên mới hóa nguy thành an.” Nếu , ngộ nhỡ Công chúa mệnh hệ gì, là đại phu chủ trị, chẳng cần bồi táng nhưng chắc chắn sẽ chịu trừng phạt.
Tưởng Nhược Nam đáp, “Cũng may Lý thái y bên chỉ bảo, công lao của một .” Rồi hỏi: “Lý thái y xem, bệnh của Công chúa ?” Thực nàng thích đứa trẻ đáng yêu , thật nó mệnh hệ gì.
Lý thái y thấy nàng chẳng cầu lập công, trong lòng bỗng dưng thiện cảm, lập tức đáp: “Tối qua nguy hiểm như thế mà Công chúa cũng chống đỡ , nghĩ chỉ cần tiếp tục uống thuốc và tĩnh dưỡng là sẽ trở ngại gì lớn nữa.”
“Vậy thì quá!” Tưởng Nhược Nam bỗng dưng thấy vui.
Sau buổi chầu sáng, Cảnh Tuyên Đế cùng Hoàng hậu, Thái hậu đến thăm Công chúa. Công chúa tỉnh, uống xong thuốc trong sự khuyên bảo của Tưởng Nhược Nam, Tưởng Nhược Nam kể chuyện, ăn cháo do nàng đút.
Hoàng hậu thấy tinh thần con gái tỉnh táo, còn thể ăn cháo, vui mừng tới với Công chúa vài câu, cảm ơn Tưởng Nhược Nam hết lời. Tưởng Nhược Nam dám nhận công một , nàng nhắc tới Lý thái y, Hoàng đế vui, lập tức thưởng cho Lý thái y một trăm lượng bạc.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Về phần Hầu phu nhân, sẽ thưởng.”
Bổn phận của thái y là chữa bệnh, nhưng Tưởng Nhược Nam là Nhất phẩm phu nhân, nên phần thưởng đương nhiên cũng thể giống với thái y . Tưởng Nhược Nam bỗng nghĩ, gì cũng cứu mạng Công chúa, coi là đại công lao ?
Thái hậu đến chuyện một lúc với Công chúa, bát cháo trong tay Tưởng Nhược Nam, hỏi: “Cháo loại cháo bình thường đúng ?”
“Thái hậu quả là tinh mắt, đây là cháo hạnh nhân, nếu thường xuyên ăn trong một thời gian dài sẽ cho sức khỏe của Công chúa.”
Thái hậu Hoàng hậu : “Ta ngay mà, chỉ cần nha đầu Nhược Lan tay, nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho Trường Lạc.”
Hiện giờ Hoàng hậu vô cùng cảm kích tấm lòng của Tưởng Nhược Nam, sớm coi nàng như thần y, đương nhiên là cũng vội lên tiếng phụ họa. Thực Tưởng Nhược Nam , chuyện nàng cũng gặp may thôi, bệnh của Công chúa là viêm phổi thời kỳ đầu, hơn nữa bình thường ăn uống dinh dưỡng phong phú, thể chất khá , mà cũng là mệnh của Công chúa đến lúc tận.
Buổi chiều, Lưu Tử Căng theo phụ tới bắt mạch cho Công chúa, Tưởng Nhược Nam tìm cơ hội mời Lưu Tử Căng chỗ vắng để hỏi chuyện chiếc túi thơm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-261.html.]
Lưu Tử Căng : “Ta xem xét kỹ , trong túi thơm chẳng loại hương liệu nào dùng để tránh thai cả. Những cánh hoa đó là hoa lan, còn đặc biệt hỏi qua đồng liêu ở Việt quốc. Ở Việt quốc, hoa chi lan là loài hoa phổ biến, Việt quốc thích dùng những cánh hoa nơi phơi khô cho túi thơm, chẳng chỗ nào đáng nghi cả.”
Tưởng Nhược Nam xong, thầm nghĩ, lẽ nào đúng là đa nghi ? Không thai là vấn đề ở ư?
Tưởng Nhược Nam vội giơ tay , để Lưu thái y bắt mạch giúp, “Vậy thái y hãy xem giúp , sức khỏe của vấn đề gì ?”
Lưu Tử Căng tay nàng, mặt đỏ hồng, nhưng vẫn vẻ trấn tĩnh bắt mạch giúp nàng.
“Mạch tượng của phu nhân vấn đề gì.” Lưu Tử Căng ho khan một tiếng, “Phu nhân còn trẻ, những việc cần vội…”
Cũng đúng, mới hai tháng, nàng hình như nóng vội quá. Tưởng Nhược Nam ngượng ngùng .
“Nói thì, túi thơm mang bên cũng chứ?”
Lưu Tử Căng trầm mặc hồi lâu, mới đáp: “Sự vật thế gian luôn thiên biến vạn hóa, hạ quan thể hết , điều gì đó mà hạ quan phát hiện . Xin thứ cho hạ quan thẳng, nếu phu nhân yên tâm thì đừng mang theo bên nữa.” Lưu Tử Căng thấy nàng lo lắng về cái túi thơm như , đương nhiên nguồn gốc của cái túi thơm chính là nỗi nhức nhối trong lòng nàng.
“Lưu thái y lý.” Không thể giữ cái túi thơm bên . Chỉ thật tiếc, nó thể trở thành chứng cứ.
“Muội của nhờ chuyển lời hỏi thăm tới phu nhân.” Lưu Tử Căng .
“Hôn sự của lệnh định ngày ?”
“Đã định , đợi Tử Đồng cập kê sẽ tiến hành hôn.” Khi nhắc đến những việc , thần thái của Lưu Tử Căng khôi phục vẻ dịu dàng hòa nhã như thường, “Phu nhân gần đây khỏe ?” Lưu Tử Căng nàng, thấy nàng xong câu hỏi của y thì nụ môi như cứng , mặc dù nhanh khôi phục vẻ tự nhiên, nhưng sự bối rối đó qua mắt y.
Chuyện Hoàng thượng ban cho Hầu gia đương nhiên y cũng , mà việc Tưởng Nhược Nam ghen cũng , lúc tâm trạng của nàng chắc chắn tệ.
“Ta vẫn khỏe… , bao giờ thì Lưu thái y hôn?” Cho dù nàng gì đó , cũng sẽ với y.
Lưu Tử Căng mắt tối , “Tháng Hai năm hạ quan sẽ hôn.”
***
Suốt cả ngày hôm nay, tinh thần của Công chúa coi là khá , ăn một chút, còn sốt nữa, nhưng vẫn ho. Tưởng Nhược Nam cho Công chúa uống nhiều nước, trong phòng đốt lò sưởi nên khí khô nóng, Tưởng Nhược Nam bèn sai mang những chậu nước lớn để ở bên giường, duy trì độ ẩm trong phòng, giúp Công chúa dễ chịu hơn.
Ngoài ngủ , những khi Công chúa tỉnh đều đòi nàng kể chuyện, Tưởng Nhược Nam thích sự hào phóng đáng yêu của cô bé . Công chúa cũng thích sự thẳng thắn lưu loát của nàng, đương nhiên càng thích những câu chuyện nàng kể hơn, giống những khác, đến thừa một câu cũng dám. Giữa hai bắt đầu nảy sinh tình bạn thiết.
Buổi tối, Tưởng Nhược Nam massage cho Công chúa, sợ đến đêm Công chúa sốt nên massage xong bèn dỗ dành Công chúa ngủ. Lúc thái giám , thì thầm bên tai nàng câu gì đó.
Sắc mặt Tưởng Nhược Nam biến đổi, nhưng tiện thể hiện mặt bao nhiêu nô tài thế , sẽ khiến nảy sinh nghi ngờ, ngẫm nghĩ, đành theo thái giám ngoài.
Đi tới cửa, Tưởng Nhược Nam hạ giọng với thái giám: “Ngươi bẩm với Hoàng thượng, cứ rằng đêm khuya, đến .” Nàng gặp riêng .
thái giám như đoán nàng sẽ như thế, chẳng hề kinh ngạc, chỉ bình tĩnh đáp: “Hoàng thượng , nếu phu nhân tới, sẽ giữ phu nhân thêm vài ngày nữa.”
Tưởng Nhược Nam vô cùng tức giận, vốn nàng thấy bệnh tình của Công chúa dần chuyển biến , ngày mai định xin Hoàng thượng cho về nhà, nhưng tên vô đó định giữ nàng ở thêm vài ngày, nàng gì lý do để phản đối?
Đã hai đêm ở nhà, nàng lo là dối.
Cái tên biến thái đáng c.h.ế.t , chuyện gì cũng tính toán chi li.
“Phu nhân, hãy mau theo nô tài qua bên .”