Trái tim Tưởng Nhược Nam như ai bóp chặt, “Hoàng thượng quả nhiên là cố ý giữ thần phụ trong cung.” Nàng trừng mắt lườm , ánh mắt sắc lẹm như một lưỡi dao.
“Thiệu Khang gì cũng là thần tử của , vì sinh tử, bình định phản loạn, tâm ý trung thành với , tin tưởng . còn Hoàng thượng thì , giờ đang gì thế , tìm cách để phá hoại gia đình của . Hoàng thượng, sợ thần phụ sẽ kể chuyện cho , sợ hành động của sẽ khiến trái tim lạnh giá, sợ sẽ mất một thần tử luôn trung thành với ư?”
“Nhược Lan, nàng sẽ cho …” Cảnh Tuyên Đế khẽ , lắc lắc đầu, đó rời khỏi chỗ cái đèn, từ từ bước tới bên nàng, “Bởi vì nàng , lúc nếu để thì còn tổn thương trầm trọng hơn trẫm. Hắn thể phản kháng trẫm, nếu còn giữ tất cả những gì lúc , chỉ còn cách nhẫn nhịn, dám gì, còn tìm cách để giấu giếm cho khác . Nếu thật sự yêu nàng, sẽ buồn, sẽ bắt đầu nghi ngờ tất cả, nghi ngờ những lúc ở bên, nàng và sẽ gì? Giống như bây giờ nàng đang nghi ngờ .”
Cảnh Tuyên Đế cúi đầu nàng, đầy tự tin và cao ngạo, “Nhược Lan, vì cho dù nàng tận mắt chứng kiến con gái từng bước từng bước chiếm trọn trái tim , nàng cũng dám . Bởi vì nàng rằng, cho dù tình hình cũng chẳng khá khẩm hơn là bao.”
Tưởng Nhược Nam chòng chọc, tức tới mức phát run: “Bỉ ổi!” Nghiến răng nghiến lợi thốt hai từ.
Cảnh Tuyên Đế tiếp tục , “Nhược Lan, đừng tức giận, phạm mười tội ác thể tha thứ . Chẳng qua cũng giống như những quân vương khác mà thôi, ban một con gái cho thần tử mà yêu mến, đây là sự ân sủng của trẫm dành cho chứ bảo phá hoại gia đình ? Ta chỉ cái việc ban cô gái đó cho , còn thích là ở , việc quản , đừng đẩy hết trách nhiệm lên đầu .”
“Hơn nữa, bệnh tình của Trường Lạc là việc thể khống chế, thích nàng tới cũng sẽ mang tính mạng con gái đùa, chỉ thể là…” Hắn nàng, vô cùng đắc ý, “Chỉ thể là, đến ông trời cũng giúp nàng mà thôi.”
Tưởng Nhược Nam cắn chặt răng, nắm chặt nắm đấm, cố gắng lắm mới khiến bản xúc động mà cho một cái bạt tai.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-264.html.]
“Hoàng thượng, thời gian của đều dùng việc tìm cách để cướp thê tử của thần tử? Thần phụ nên cảm thấy vinh hạnh? Người đường đường là Hoàng đế Đại Lương mà chịu hao tâm tổn trí vì một con gái bình thường như thần phụ. Người cũng còn nhỏ tuổi nữa, định tùy tiện tới khi nào đây?”
“Tới khi còn nàng nữa. Đến khi còn mơ thấy nàng nữa. Đến khi thấy nàng ở bên cạnh đàn ông khác mà cảm thấy buốn nữa, đến khi còn tìm cách để cơ hội gặp mặt nàng nữa.” Hắn ôm chặt nàng lòng, ép sát nàng n.g.ự.c , “Trước lúc , trẫm tuyệt đối buông tay.”
“Người thể dựa phận của để thao túng tất cả, nhưng thể thao túng trái tim của thần phụ. Người sẽ như ý .” Tưởng Nhược Nam đón ánh mắt , từng từ một.
Vân Mộng Hạ Vũ
“Chúng hãy cứ đợi mà xem.” Hắn cũng nàng đắm đuối, sóng mắt cuồn cuộn, đó đột nhiên buông nàng , bỏ thẳng. “Tin là khi gặp mặt, thắng thua phân định rõ ràng, khi , xem nàng còn thể những lời như nữa .”
Hắn khỏi đình, bên ngoài vang lên giọng uy phong lẫm liệt của .
“Hoàng Quý, cho đưa Hầu phu nhân về Trường Xuân cung.”
Tưởng Nhược Nam theo bóng dáng biến mất dần trong bóng tối, mím chặt môi, sống lưng thẳng .
Ngày hôm , khi Lưu viện sử, Lý thái y cùng hai vị thái y khác hội chẩn, cuối cùng cũng xác định rằng bệnh tình của Công chúa định, thời gian chỉ cần nghỉ ngơi tĩnh dưỡng là sẽ khỏi.
Cảnh Tuyên Đế, Hoàng hậu và Thái hậu vui, Cảnh Tuyên Đế thưởng cho các thái y ngay tại chỗ, đó với Tưởng Nhược Nam: “Hầu phu nhân, công của ngươi lớn, trẫm nên thưởng ngươi cái gì cho đây?”