Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 299

Cập nhật lúc: 2024-11-24 14:48:02
Lượt xem: 78

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tử San gật đầu, đưa hai đứa trẻ về phòng.

Kiều phu nhân theo tiểu nhị của quán trọ lên lầu hai, tiểu nhị đẩy cửa, với bên trong: “Bạch đại nhân, Kiều phu nhân tới .”

Sau đó vang lên một giọng : “Mau mời mau mời.” Giọng đó nhiệt tình mà còn phần gấp gáp.

Tiểu nhị nghiêng , quan lão gia béo bụng to bước , thoáng nhún Kiều phu nhân, “Kiều phu nhân, tìm thấy phu nhân là . Bổn quan việc mong phu nhân giúp đỡ, cho phép bổn quan giới thiệu với phu nhân một .” Nói xong động tác mời.

Kiều phu nhân ngẩn , đờ tại chỗ.

Vị quan khi thấy , vội vàng dậy đối phương, khi rõ diện mạo của đối phương , vẻ kinh ngạc mặt còn rõ ràng hơn, buột miệng gọi: “Phu nhân.”

Sắc mặt Kiều phu nhân thoáng biến, nhưng đó bình tĩnh ngay, nàng đối phương : “Lâu quá gặp, Lưu thái y.”

Bạch đại nhân đang đợi để giới thiệu hai với , thấy liền : “Thì hai , nếu , mời Lưu thái y hãy kể chuyện cho phu nhân , hạ quan còn việc khác , xin cáo từ .” Những việc chốn quan trường ít nhiều cũng nhạy cảm, thấy tình hình của hai họ lẽ là nhân duyên trùng phùng, nhất định nhiều chuyện để , thêm sẽ bất tiện, nên tìm cớ rời .

Lưu thái y khum tay với Bạch đại nhân: “Bạch đại nhân xin cứ tự nhiên.”

Bạch đại nhân , Kiều phu nhân và Lưu thái y xuống bên bàn, Lưu thái y rót cho Kiều phu nhân, nhưng vì quá kích động, nên tay cứ run lên bần bật, nước rót cả ngoài.

Kiều phu nhân , đón lấy ấm trong tay y, “Để .” Nàng ung dung rót cho cả hai.

“Hầu phu nhân, bao nhiêu năm , phu nhân ?” Lưu thái y nàng khẽ hỏi.

Nàng ngẩng đầu lên , so với năm năm , bây giờ trưởng thành hơn nhiều. Nàng cảm giác vui mừng như lâu ngày mới gặp cố nhân, “Nếu Lưu thái y chê, thì thể gọi là Nhược Lan, trong lòng Nhược Lan, Lưu thái y là một bạn đáng tin cậy.”

Lưu Tử Căng thấy lòng chua xót, “Nhược Lan…”

Y nàng, năm tháng chẳng hề lưu dấu vết phụ nữ , nếu bắt buộc tìm một điểm đổi, thì chỉ thể rằng khí chất của nàng trầm tĩnh hơn xưa, còn vẻ ngang tàng cứng nhắc. Do năm tháng luyện nàng điềm đạm hơn, giống như một ly rượu ngon để lâu ngày, toả một mùi hương vô cùng đượm, khiến say trong đó, thể cưỡng .

“Lưu thái y, việc trong kinh ? Thái hậu khỏe ? Mấy năm nay ngài thế nào? Mọi ?” Tưởng Nhược Nam hỏi.

Năm năm nay, nàng tin tức của bất kỳ ai.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-299.html.]

Lưu Tử Căng cố nén sự kích động , chậm rãi đáp: “Mọi việc trong kinh đều , sức khỏe của Thái hậu hai năm gần đây lắm…”

Tưởng Nhược Nam kinh ngạc, “Thái hậu khoẻ? Thái hậu thế nào ?”

Lưu Tử Căng vội đáp: “Phu nhân đừng quá lo lắng, bệnh tình của Thái hậu phu nhân cũng đấy, bệnh tiêu khát thể trị dứt điểm, chỉ thể điều dưỡng. Hai năm nay, bệnh phần tái phát, nhưng cũng trở ngại gì nhiều…”

Tưởng Nhược Nam cúi đầu, trong lòng buồn bã, hai năm nay, nàng chữa bệnh cho bao nhiêu , nhưng ngay đến nàng quan tâm nhất sức khỏe nàng cũng , nàng quá ích kỷ ?

“Phu nhân lâu thì thành , thời gian bận hôn sự, nên khi tin phu nhân huỷ hôn, phu nhân biến mất khỏi kinh thành , chẳng giúp gì cho phu nhân…” Nói đến đây, Lưu Tử Căng thấy phần hổ thẹn.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Xem ngài kìa, đương nhiên hôn sự của ngài quan trọng hơn chứ.” Tưởng Nhược Nam , “Mặc dù giờ chúc mừng thì muộn, nhưng vẫn một tiếng, chúc mừng.”

Lưu Tử Căng nụ rạng rỡ của nàng, đột nhiên cảm thấy hoang mang, cứ như thời gian trở năm năm . Trong phòng khách nhà y, nàng cầm tay y, dạy y cạo gió, thỉnh thoảng nàng ngẩng đầu lên, cũng là nụ như thế .

“Giờ ngài mấy đứa con ?” Tưởng Nhược Nam hào hứng hỏi.

Lưu Tử Căng ngẩn , mới đáp: “Có bốn đứa , hai trai hai gái.”

“Nam nữ song , thật hạnh phúc.” Tưởng Nhược Nam bày tỏ sự ngưỡng mộ. Bản nàng mong một đứa con gái, nhưng xem ước nguyện đó cả đời thể thực hiện.

Nhắc đến các con, Lưu Tử Căng bỗng bộc lộ niềm tự hào của cha, “Hai đứa con trai bướng, con gái ngoan ngoãn hơn, phu nhân …”

Đột nhiên Lưu Tử Căng ngẩn , y nhắc đến thê tử của mặt nàng hết sức tự nhiên thế ?

Tưởng Nhược Nam y nghĩ gì, giục: “Nói gì?”

“Nàng … nàng …” Lưu Tử Căng đột nhiên , “Nàng nhất định sinh con trai nữa, nhất định sinh con gái, nàng ghép thành hai chữ ‘Hảo’[1] ”

[1]: Chữ 好 Hảo (Tốt) ghép bởi hai chữ 女 (Nữ, con gái) và chữ 子(Nam, con trai).

Thì bao nhiêu năm, nhiều chuyện cũng dần dần đổi…

Tưởng Nhược Nam , “Thê tử ngài thật đáng yêu. Hả? Chẳng hai chữ ‘hảo’ ?”

Loading...