Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 326
Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:26:17
Lượt xem: 93
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lần , Nữ Y viện xây dựng, nên ít qua . Tưởng Nhược Nam sớm cho đám a lui , để họ bên ngoài chờ gọi hầu, nên cần lo lắng nội dung cuộc chuyện của hai thấy.
Cận Yên Nhiên khi Tưởng Nhược Nam hỏi , ban đầu chút hổ, nhưng nghĩ tới cảnh hiện nay của , chẳng còn màng tới việc hổ nữa, nàng cúi đầu, mặt đỏ bừng bừng, giọng lí nhí như muỗi kêu: “Thời gian đầu, một tháng Ninh Vương cũng đến chỗ mấy ngày. từ khi sảy thai…” Nói đến đây, vẻ đỏ bừng mặt Cận Yên Nhiên dần dần tan biến, đó chuyển sang trắng bệch, “Sau khi sảy thai, tâm trạng , thường xuyên lóc. Ban đầu, Vương gia còn an ủi mấy , nhưng lẽ là chán nên cũng chẳng tới phòng nữa. Gần hai năm nay, Vương gia nạp thêm một thị mới, thị chính là họ hàng xa của trắc phi Tĩnh Nhàn, khi tới Vương phủ tìm trắc phi Tĩnh Nhàn, do trẻ trung xinh nên Vương gia chọn. Trắc phi Tĩnh Nhàn cũng tìm cách bố trí đưa cô Vương phủ, từ đó về , Vương gia ít khi tới phòng của . Đừng là một tháng, mà cả ba tháng Vương gia cũng chẳng đoái hoài…”
Nói mãi mãi, Cận Yên Nhiên bắt đầu .
Tưởng Nhược Nam đoán phần nào sự tình qua lời kể của nàng .
Sau khi sảy thai, lẽ Cận Yên Nhiên mắc chứng trầm cảm, lúc cần an ủi yêu thương nhất , mẫu và trưởng ở bên, chồng thì hờ hững hắt hủi. Có thể mắng chửi Ninh Vương là tên khốn ? Có thể nếu ở thời hiện đại thì đúng là tên khốn. là Vương gia, từ nhỏ lớn lên trong sự o bế của , nghĩ cho khác? Hắn an ủi Cận Yên Nhiên vài là lắm , nhưng bảo Cận Yên Nhiên ủ rũ lóc trong thời gian dài, đương nhiên sẽ chán. Hậu viện nhiều phụ nữ như thế, hà tất mặt ngày ngày tới chỗ Cận Yên Nhiên mặt ủ mày chau.
Trắc phi Tĩnh Nhàn cũng thật lợi hại, thấy Ninh Vương còn kiên nhẫn với Cận Yên Nhiên nữa, lập tức bố trí một thị cho . Đàn ông đều kích thích bởi sự mới mẻ, Ninh Vương vốn phiền chán với Yên Nhiên, lúc sẽ lập tức vứt Yên Nhiên lên tận chín tầng mây. Mà thế của thị quá cao quý, dẫu cũng thể trở thành trở ngại của trắc phi Tĩnh Nhàn, nhưng chỉ thế thôi cũng đủ để Ninh Vương quên Cận Yên Nhiên. Chỉ cần lạnh nhạt với Cận Yên Nhiên vài năm, Cận Yên Nhiên héo úa già nua, thêm tâm trạng u uất, lúc sẽ càng khiến Ninh Vương chán ghét.
Một khi còn Ninh Vương yêu thương, Yên Nhiên thể sinh con? Vị trí thế tử sẽ là của con trai Tĩnh Nhàn. Con trai là thế tử, nàng nắm quyền hành trong Vương phủ, việc trở thành nữ chủ nhân thật sự của Vương phủ chỉ còn là vấn đề thời gian.
Tâm tư của trắc phi Tĩnh Nhàn thâm sâu, tính toán đấy, một ngây thơ thật thà như Cận Yên Nhiên là đối thủ của nàng .
Tưởng Nhược Nam trầm ngâm hồi lâu, thực nếu Yên Nhiên lật ngược tình thế cũng đơn giản…
“Yên Nhiên, thua ở ?” Tưởng Nhược Nam khẽ hỏi.
Cận Yên Nhiên thút thít đáp: “Ta , quá yếu đuối, khí thế của Vương phi…”
Tưởng Nhược Nam , thầm nghĩ, xem những lời nàng hôm , đúng là Yên Nhiên suy ngẫm thật.
“Đấy chỉ là một vấn đề thôi, còn vấn đề khác nữa.”
“Vấn đề khác nữa?” Cận Yên Nhiên ngẩng đầu lên, đôi mắt ầng ậng nước nàng.
Tưởng Nhược Nam gật đầu: “, mà vấn đề quan trọng.Thậm chí còn quan trọng hơn cả những gì từng . Đấy chính là, mất sự sủng ái của Vương gia trong Vương phủ. Chủ Vương phủ là Vương gia, mà mất sự sủng ái của Vương gia, đồng thời cũng mất luôn sự ủng hộ của ngài . Không Vương gia ủng hộ, thua cho ?”
Cận Yên Nhiên tiếp tục lau nước mắt, “Muội cũng mất sự sủng ái của Vương gia, nhưng Vương gia thích nữa, thế nào?”
Tưởng Nhược Nam nàng liên tục lau nước mắt mà đau đầu, kìm tiếp: “Yên Nhiên, nước mắt phụ nữ lợi hại, nhưng thứ nên là vũ khí bí mật, dùng thời khắc quan trọng mới phát huy công dụng tối đa của nó. Muội thường xuyên mang thứ vũ khí bí mật dùng, khiến nó chẳng còn chút uy lực nào nữa, chỉ thế, nhiều sẽ chán ngán. Tự nghĩ xem, bao lâu với Ninh Vương, bao lâu thì thầm với Ninh Vương, bao lâu dạo một với Ninh Vương? Tình cảm vợ chồng vô duyên vô cớ mà . Trước thể dựa nhan sắc của , nhưng một khi thể ngài vui nữa, ngài sẽ hết kiên nhẫn với . Sẽ phụ nữ xinh khác nhanh chóng thế .”
Cận Yên Nhiên cuống lên: “Vậy gì để lấy tình cảm của Vương gia?”
“Đầu tiên, đừng động tí là nữa, cho dù cũng trang điểm thật xinh và cũng thật . Cố gắng thật nhiều, đặc biệt là khi gặp Ninh Vương. Ngay cũng thích thấy bộ dạng vui vẻ tươi tắn của khác, cả ngày mặt ủ mày chau, thấy là chẳng còn tâm trạng vui vẻ nữa, như thế ai còn gặp? Thứ hai, hàng ngày hãy bỏ thời gian mà trang điểm cho thật xinh , lộng lẫy.”
Nói tới đây, Tưởng Nhược Nam y phục Cận Yên Nhiên, chau mày: “Tuổi còn trẻ, mặc màu trầm như thé, hơn nữa kiểu dáng cũng thời . Ta nhớ cách trang điểm ăn mặc cơ mà.”
Cận Yên Nhiên ủ rũ đáp: “Giờ còn tâm trạng, Vương gia thích , trang điểm ăn mặc cũng chẳng ai , chi bằng tiết kiệm thời gian …”
Tưởng Nhược Nam khách khí, ngắt lời: “Muội như thế Vương gia càng gặp, vốn sắc mặt khó coi , trang điểm, càng chán.”
Cận Yên Nhiên nhất thời thể tiếp nhận những lời hà khắc đó của nàng, tức tới mức nước mắt tuôn rơi. Ngồi đó dùng khăn lau nước mắt liên tục, nhưng dám mở miệng đắc tội với nàng.
Tưởng Nhược Nam mềm lòng, cầm tay Cận Yên Nhiên, “Được , nặng lời với . Ta cũng là vì lo lắng cho thôi…”
Cận Yên Nhiên gật gật đầu, hai vai vẫn ngừng rung lên, thút thít: “Ta , Công chúa là vì cho . Công chúa , thể chịu …”
“Cũng chẳng gì để nữa, hãy tìm mấy thợ may giỏi trong kinh thành mà may thêm cho vài bộ quần áo hợp thời, màu sắc tươi sáng hơn. Mua thêm trang sức, những thứ đeo lúc , tôn quý thừa nhưng trẻ trung lắm, hợp với .”
Cận Yên Nhiên ngẩng đầu nàng, kinh ngạc hỏi: “Chỉ thế thôi là giành sự sủng ái của Vương gia ư?”
“Như thế thôi thì đương nhiên đủ, nếu như khi vương phủ, với diện mạo xinh của , chỉ thế thôi cũng đủ hớp hồn Vương gia . Có điều giờ lấy Vương gia năm năm, từng đắc sủng, từng sảy thai, cũng thất sủng, nếu chỉ thế thôi thì đủ.” Nói đến đây, Tưởng Nhược Nam đột nhiên ghé sát Cận Yên Nhiên, hai mắt sáng lấp lánh, ánh mắt nhanh nhẹn tinh quái đó khiến Cận Yên Nhiên thấy sởn gai ốc.
Tưởng Nhược Nam hạ giọng, : “Hai hôm nữa, buổi tối hãy bớt chút thời gian đến chỗ một chuyến, đến khi sẽ với chi tiết hơn.”
“Buổi tối?” Cận Yên Nhiên thấy bối rối, “Buổi tối tiện ngoài…”
Tưởng Nhược Nam : “Việc thì gì khó, sẽ gửi thiệp, mời đến nhà ăn tối là chứ gì?”
Hai hôm , Cận Yên Nhiên đúng hẹn tới tìm nàng.
A đưa Cận Yên Nhiên phòng Tưởng Nhược Nam.
Hôm nay, nàng mặc một chiếc áo lụa màu vàng thêu hoa cúc, đầu cài trâm điểm hạt minh châu, trông vô cùng rực rỡ hoa lệ.
Tưởng Nhược Nam thấy bèn khen: “Hôm nay ăn mặc trang điểm khá hơn đấy.”
Cận Yên Nhiên ngượng ngùng cúi đầu: “Hôm nay gặp Vương gia, Vương gia còn mấy .” Mặt nàng đỏ ửng.
Tưởng Nhược Nam thầm cảm khái trong lòng, chỉ vì phu quân chịu vài mà nàng vui tới thế ?
Mặc dù giúp Cận Yên Nhiên bày mưu tính kế, nhưng trong lòng nàng coi thường vị Vương gia . Nếu là nàng thì cái loại đàn ông đó càng cút xa càng , đừng hòng chạm cọng lông mao của nàng.
Có điều nàng thể yêu cầu Cận Yên Nhiên suy nghĩ giống . Đối với Cận Yên Nhiên mà , tìm cách để giành sự sủng ái của Vương gia, giúp nàng vững trong Vương phủ, đấy mới là thứ nàng cần.
Tưởng Nhược Nam mời nàng , a dâng .
Cận Yên Nhiên khi xong thì với Tưởng Nhược Nam: “Phủ Công chúa nhỏ, kém gì so với Hầu phủ, Thái hậu đối với Công chúa thật .”
Tưởng Nhược Nam xuống chiếc ghế đối diện, đáp: “Thái hậu đúng là với , thể , nếu Thái hậu sẽ Tưởng Nhược Lan ngày hôm nay.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-326.html.]
Cận Yên Nhiên cửa: “Hai đứa cháu trai của ? Sao thấy chúng?”
“Ta giao chúng cho của chăm sóc , vì sợ chúng quấy rầy chúng .”
Cận Yên Nhiên : “Lần khi về Hầu phủ, gặp hai thằng bé, vui, cả ngày chỉ ở lì bên chúng, còn nhờ Công chúa nên bà mới hai đứa cháu trai ngoan ngoãn lời như thế, đều là công lao của Công chủa cả.”
Tưởng Nhược Nam nhướng mày, Thái phu nhân những lời thật ư?
Cận Yên Nhiên tiếp: “Lần về nhà, thấy Hầu phủ lạnh lẽo, nhiều viện tử bỏ trống, đến nữ chủ nhân cũng . Trước lấy vợ cho ca ca, nhưng ca ca đồng ý, nay bao nhiêu năm , một đầu ấp tay gối bên cạnh cũng , cứ tiếp tục thế thì …” Nói , nàng ngước mắt sắc mặt của Tưởng Nhược Nam.
Tưởng Nhược Nam hiểu ý của nàng , nhưng nàng định thảo luận vấn đề với Cận Yên Nhiên, bèn đáp: “Muội thể ngoài lâu quá, ? Lại còn thời gian mà chuyện phiếm nữa, chúng hãy việc chính .”
Cận Yên Nhiên thấy tới nước , nàng vốn chỉ định giúp ca ca vài câu, nhưng thái độ của Tưởng Nhược Nam hình như là hứng thú tiếp, đành nhắc nữa.
“Công chúa , Công chúa gọi tới, còn điều gì nhắc nhở?”
Tưởng Nhược Nam dậy, bí mật, “Lần tới, đúng là việc nhắc nhở chỉ bảo, điều , tư cách . Ta mời một đủ tư cách việc tới cho .”
Cận Yên Nhiên cũng dậy, mở to hai mắt, tò mò: “Ai ?”
Tưởng Nhược Nam bước tới, cầm tay nàng ngoài: “Đi theo .”
Ra ngoài, Tưởng Nhược Nam cho hai a lui, một nàng cùng Cận Yên Nhiên về hướng Nam, qua một hành lang dài, đến một tiểu viện tử khá khuất. Tưởng Nhược Nam kéo nàng viện tử, đó chỉ căn phòng : “Người đó ở trong đợi , . Đừng sợ, ngoài .”
Cận Yên Nhiên Tưởng Nhược Nam, căn phòng vẻ mặt hiểu. Tháy Tưởng Nhược Nam cổ vũ, nàng mới lấy hết can đảm trong phòng.
Tưởng Nhược Nam ngoài đợi, thầm đếm: “Một, hai, ba…” Vừa đếm đến năm, thấy Cận Yên Nhiên mặt đỏ tưng bừng, loạng choạng kinh hãi chạy .
Nàng chạy thẳng tới chỗ Tưởng Nhược Nam, tức giận hét lên với nàng: “Công chúa, Công chúa ai ở bên trong ? Sao Công chúa bảo gặp loại ?”
Tưởng Nhược Nam hiệu cho Cận Yên Nhiên nhỏ, nàng kéo Cận Yên Nhiên góc, hạ giọng: “Người mời tới, đương nhiên là chứ.”
Cận Yên Nhiên càng cuống hơn: “Công chúa, Công chúa mà còn thế? Nếu để khác Công chúa mời loại phủ, họ sẽ khó tới thế nào?” Nói kiên quyết lắc đầu: “Không , chuyện với loại , về nhà .”
Nói xong Cận Yên Nhiên xách váy lên định bỏ . Tưởng Nhược Nam kéo nàng , “Yên Nhiên, tưởng những chuyện ? Ta chẳng là vì ?”
Cận Yên Nhiên đầu , căn phòng một cái, khinh miệt : “Loại thì ích gì cho ?”
“Yên Nhiên, , với phận của đương nhiên sẽ coi thường . dù sang hèn giàu nghèo, mỗi đều sở trường của riêng . Hiện tại, những lời khuyên của cô chắc chắn ích với .”
Cận Yên Nhiên hừ mũi: “Loại tiện nhân ngoài dụ dỗ đàn ông thì gì…” Nói đến đây, như ngộ điều gì, nàng ngoắt đầu , kinh ngạc Tưởng Nhược Nam: “Công chúa, là …” Rồi nàng chỉ phòng.
Vân Mộng Hạ Vũ
Tưởng Nhược Nam nghiêm túc đáp: “ thế, Yên Nhiên. Với tình hình hiện nay của , cho dù trang điểm ăn mặc đến , hao tâm tốn sức đến , cũng chỉ thể thu hút một phần chú ý của Vương gia thôi. Muốn sự sủng ái triệt để của ngài thì chỉ đổi bề ngoài đủ, khiến Vương gia với con mắt khác, nghiêng hẳn về . Muội lật ngược tình thế, thì khiến Vương gia mê , một lòng một với , như thế ngài mới thể về phía . Cho dù gì gì cũng hề do dự mà ủng hộ , tin tưởng . Muội tự tin như thế ?”
Nói trắng thì, Vương gia còn cảm giác mới mẻ gì với Yên Nhiên nữa, giành sự sủng ái của khó, trừ phi dùng thủ đoạn đặc biệt. Các nữ tử danh môn bảo thủ, trong chuyện nam nữ cũng thụ động, Ninh Vương là Vương gia, trắc phi thị đều là con nhà lành, chắc hẳn ai dám phóng túng trong chuyện . Nếu Yên Nhiên thể khiến cảm thấy khác biệt…
Giờ Tưởng Nhược Nam còn là cô gái nhỏ hiểu chuyện nữa, thêm ở thế giới , mạng tạp chí đầy rẫy những đề tài về tình dục. Rất nhiều từng rằng: “Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa .”, “Phụ nữ yêu mới nghĩ đến tình dục, nhưng đàn ông t.ì.n.h d.ụ.c mới yêu.”
Loại như Ninh Vương, nếu khiến cảm giác khác lạ ở giường, chẳng nâng niu Yên Nhiên như báu vật?
Mặc dù tìm cách phối hợp, nịnh nọt một kẻ như khiến Tưởng Nhược Nam cảm thấy phụ nữ thật bi ai, nhưng ngoài con đường , Yên Nhiên còn cách nào khác ?
Dù Yên Nhiên trắc phi Tĩnh Nhàn là bất kỳ con gái nào khác, ai thể tới phút cuối cùng mới là chiến thắng. Còn trong quá trình họ dùng thủ đoạn gì, ai quan tâm? Thua thắng đúng sai, mà xem thủ đoạn của ai cao minh hơn.
Bì về thủ đoạn, tâm cơ, Cận Yên Nhiên là đối thủ của trắc phi Tĩnh Nhàn, thì bỏ phắt lòng vòng nữa mà đánh thẳng trọng tâm, túm chặt lấy Ninh Vương. Có sự ủng hộ chống lưng của đại BOSS, đang ở vị trí của chính thê mà còn đè bẹp đám trắc phi thị nhỏ mọn thì đành trách Yên Nhiên khả năng chiến đấu thôi.
Cận Yên Nhiên nàng xong thì lắc đầu, vẻ mặt ngượng ngùng: “Nếu thể như thế, thì hôm nay thê thảm tới mức …”
Tưởng Nhược Nam cầm tay nàng , kéo nàng phòng: “Vậy thì vứt bỏ trở ngại tâm lí trong lòng , hãy trò chuyện với cô . Cô sẽ dạy cho cách mê hoặc trái tim Ninh Vương.”
Cận Yên Nhiên nghi hoặc, bất an theo Tưởng Nhược Nam. Khi sắp bước qua cửa, Cận Yên Nhiên túm c.h.ặ.t t.a.y Tưởng Nhược Nam chịu buông, “Công chúa bụng, hãy cùng trong . Một ngượng lắm…”
Tưởng Nhược Nam bàn tay đang túm chặt vạt áo của Cận Yên Nhiên, đành bất lực đáp: “Được, buông tay , sẽ gọi canh cửa, tránh nhòm ngó.”
Tưởng Nhược Nam dặn dò chu đáo bọn xong, lấy thêm một tấm khăn che mặt, hai đeo khăn, Tưởng Nhược Nam cầm tay Cận Yên Nhiên dắt trong phòng.
Trong phòng, một phụ nữ tầm hơn ba mươi tuổi, trang điểm đậm, lúng la lúng liếng đang ghế. Thấy hai , đó vội vàng dậy, quỳ mặt họ, “Nô gia thỉnh an hai vị phu nhân.”
Mặc dù mang khăn che mặt, nhưng Tưởng Nhược Nam thể cảm nhận sự khinh miệt toát từ Cận Yên Nhiên.
Hai xuống ghế. Tưởng Nhược Nam với phụ nữ : “Ngồi .”
Người phụ nữ đó xuống ghế đối diện, tươi họ. Cơ thể cô lả lơi, sự mê hoặc của nụ thuộc về bản tính.
Cận Yên Nhiên khẽ hừ một tiếng. Sự khinh miệt vô cùng rõ rằng, phụ nữ đó để tâm.
Tưởng Nhược Nam giới thiệu cô với Yên Nhiên: “Thanh nương từng là nổi tiếng một thời ở Bách Hoa lâu, giờ đang là ma ma dạy dỗ các cô nương trong đó. Những cô nương nổi tiếng của Bách Hoa lâu hiện nay đều do một tay Thanh nương bồi dưỡng, thể Thanh nương là nhân vật cũng tiếng tăm trong ngành .”
Bách Hoa lâu là thanh lâu đắt khách nhất kinh thành, các cô nương trong xinh mỹ miều, hiểu , lòng các quan quý nhân.
Tưởng Nhược Nam cho mời cô tới nhưng cho cô phận của , dọc đường bịt mắt cô . Sau khi phủ, quản nghiêm ngặt hơn, để bất kỳ ai thấy cô . Vì , Thanh nương nơi là nơi nào và hai mặt là ai.
Thanh nương Tưởng Nhược Nam thì yêu kiều: “Phu nhân quá khen , thật vinh dự khi phu nhân xem trọng” Sau đó Cận Yên Nhiên : “Vị phu nhân , nô gia phu nhân coi thường nô gia, mặc dù nô gia phận thấp kém, nhưng dễ dàng nắm thóp đàn ông. Nô gia từng gặp vô , chỉ cần một cái đó đang nghĩ gì, cũng thế nào mới khiến mê . Có cầu tất cung, phu nhân, thể coi thường nô gia, nhưng bản lĩnh của nô gia, thể coi thường .”
Cận Yên Nhiên thể nhịn nữa, sang với Tưởng Nhược Nam: “Chính là học những thủ đoạn hạ lưu… Ta là ai chứ, thể học những thứ ? Vương… Phu quân chẳng sẽ coi thường ?”