Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 330

Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:27:16
Lượt xem: 107

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay, nàng đang dạy các nữ tử trong Nữ Y viện, đột nhiên, Thái hậu cho đến mời nàng cung.

Tưởng Nhược Nam ngạc nhiên, ngày nào nàng cũng Từ Ninh cung thỉnh an Thái hậu, chuyện gì mà Thái hậu vội vàng triệu kiến nàng như thế? Không tại , nàng bỗng dự cảm .

Đến Từ Ninh cung, thấy Hoàng hậu đang trò chuyện cùng Thái hậu. Tưởng Nhược Nam bước , thỉnh an Thái hậu và Hoàng hậu.

Hoàng hậu , : “Thái hậu sốt ruột, cũng đợi đến mai hẵng với chuyện cũng muộn, nhưng Thái hậu trong lòng vui vẻ, đợi nên mới gọi cung giờ .”

Thái hậu cũng : “Hỉ sự thì mà đợi .” Nói vẫy tay gọi Tưởng Nhược Nam, bảo nàng xuống bên cạnh .

Tưởng Nhược Nam mặt biến sắc, xuống bên cạnh Thái hậu, hỏi: “Hỉ sự, hỉ sự gì ? Có liên quan tới con ư?”

Lúc , Diệp cô cô cũng dâng , đáp: “Đương nhiên là liên quan tới Công chúa. Vừa , Định quốc công phu nhân đến Từ Ninh cung thăm Thái hậu, nhắc tới một việc…” Nói xong Thái hậu .

Thái hậu cũng tươi, tâm trạng vui vẻ, cầm tay Tưởng Nhược Nam, tiếp: “Định quốc công phu nhân , Tả đô đốc nhờ phu nhân đây mai, cầu với con.”

Tưởng Nhược Nam thấy tim thắt , ngay lập tức cơn giận xộc thẳng lên não.

Tên Tả Bá Xương , đúng là dám Từ Ninh cung cầu thèm quan tâm tới suy nghĩ của nàng.

Hoàng hậu cũng vui, bên cạnh tươi : “Đây đúng là một việc đại hỉ, Tả đô đốc mặc dù xuất áo vải, nhưng tuổi trẻ tài cao, dũng thiện chiến, sớm quyền chức, phong tước, Hoàng thượng coi trọng, xứng với công chúa. Thái hậu, xem ?”

Thái hậu gật đầu liền mấy cái, “Quan trọng hơn cả là Tả đô đốc già, trẻ. Định quốc công phu nhân còn , Nhược Lan thích phu quân nạp , còn đảm bảo cả đời chỉ lấy một Nhược Lan, tuyệt đối phụ nữ nào khác. Một đàn ông trọng tình trọng nghĩa như thế giờ tìm đây? Ai gia mừng thầm nghĩ, đây chẳng là một lang quân như ý chuẩn riêng cho Nhược Lan ?”

Tưởng Nhược Nam Thái hậu thế hoảng, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Thái hậu, cuống quýt : “Thái hậu, nhận lời chứ?”

Thái hậu thấy bộ dạng lo lắng của nàng, nụ môi dần tắt, Tưởng Nhược Nam hỏi: “Đây là việc chung đại sự của con, hỏi ý kiến con, ai gia đương nhiên sẽ nhận lời.” Người dừng một lát hỏi: “Sao thế, con ?”

Hoàng hậu bên cạnh sắc mặt cũng lạnh dần.

“Thái hậu, Nhược Lan quen Tả đô đốc từ , con thô lỗ, bá đạo, nham hiểm, hơn nữa coi thường phụ nữ. Hắn nạp chê họ phiền phức, nhõng nhẽo. Hắn chỉ cần một phụ nữ sinh con, quản gia cho . Nạp nhiều thấy phiền…” Tưởng Nhược Nam nhất thời thế nào.

Thái hậu tỏ vẻ hiểu: “Cho dù xuất phát từ nguyên nhân nào, chỉ cần một lòng một với con là . Trước , con hủy hôn với An Viễn Hầu, chẳng chính vì An Viễn Hầu phụ nữ khác ư?”

Thái hậu thấy Tưởng Nhược Nam tới đây thì sắc mặt thoáng biến đổi, bèn tiếp nữa. Hoàng hậu bên cạnh điềm đạm tiếp lời: “Tả đô đốc xuất áo vải, nên tính tình hành động cử chỉ thể bằng xuất danh giá như An Viễn Hầu. chính vì như thế mới để ý quá nhiều nghĩ lễ phép tắc, đối với đây cũng là việc . Nhân vô thập , thể việc gì cũng như ý .”

Tưởng Nhược Nam cúi đầu, “Nhược Lan bao giờ nghĩ đến việc tìm một thập thập mĩ, chỉ là Nhược Lan thật sự lấy Tả đô đốc , Nhược Lan… lấy chồng.”

Hoàng hậu Thái hậu một cái, đó mới lên tiếng: “Công chúa lấy chồng, nhưng Công chúa là Công chúa, thể cứ sống cả đời thế , sẽ khiến đời bàn tán. Công chúa nghĩ cho , thì cũng nghĩ cho Thái hậu cho Hoàng thượng. Kẻ hiểu chuyện thì là Công chúa lấy chồng, nhưng những kẻ tưởng Hoàng thượng và Thái hậu quan tâm tới Công chúa.”

Tưởng Nhược Nam mặt trắng bệch.

Thái hậu chau mày, với Hoàng hậu: “Hoàng hậu nghiêm trọng quá …”

Hoàng hậu đáp: “Thần cũng vì lo lắng, sợ Nhược Lan lỡ mất mối nhân duyên .”

Thái hậu : “Thời gian Hoàng hậu bận rộn với việc tuyển tú nữ, chắc là mệt lắm, chi bằng về cung nghỉ ngơi .”

Hoàng hậu bèn dậy, đáp: “Đa tạ Thái hậu quan tâm. Thái hậu nhắc, thần mới nhớ còn nhiều việc xong, thần xin cáo lui .” Nói xong, nàng hành lễ với Thái hậu, chậm rãi rời khỏi Từ Ninh cung.

Tưởng Nhược Nam theo bóng Hoàng hậu, : “Lại bắt đầu tuyển tú nữ ư?”

Thái hậu thở dài: “ thế, ba năm qua .” Sau đó tiếp: “Những lời của Hoàng hậu con đừng để tâm. Không ai dám dị nghị tới cả ai gia và Hoàng thượng .”

Tưởng Nhược Nam cảm động, khẽ dựa Thái hậu.

Chỉ cần một ngày nàng lấy chồng thì Hoàng hậu vẫn thể yên tâm, nhưng nàng sai lầm một , thực sự nàng sai thêm nữa.

Rõ ràng hợp với , thể cam tâm tình nguyện gả cho ? , ai mỹ, nàng thể để tâm tới tính cách lỗ mãng, nham hiểm của nhưng nàng thể sống cả đời với một đàn ông tôn trọng phụ nữ.

“Chỉ là, ai gia thấy Tả đô đốc đó , mời Định quốc công phu nhân tới đây cầu với con, đủ thấy thành ý của .” Có những lời Thái hậu tiện , từ khi Tưởng Nhược Nam phong là công chúa, Tả đô đốc là đầu tiên ý với nàng. Người từng mời những phu nhân thích hợp với việc mai mối cung trò chuyện, ngấm ngầm truyền ngoài việc Tưởng Nhược Nam cầu , nhưng chẳng ai phản hồi. Cũng đúng, nàng chỉ là nghĩa nữ của , gia đình nhà đẻ , từng hủy hôn, con, lấy nàng về còn gượng nhẹ với nàng, nên đương nhiên chẳng ai thế cả. Thái hậu cũng cưỡng ép, dưa chín ép ngọt, nếu ép chỉ e khi trăm tuổi, Nhược Lan sẽ chịu khổ.

Tả đô đốc thì khác, chủ động tới cầu , chắc chắn vô cùng ý Nhược Lan. Điều kiện của như thế, còn hứa sẽ một lòng một với nàng, bỏ lỡ thì quả thật quá đáng tiếc.

Vân Mộng Hạ Vũ

“Thái hậu, thích con, chỉ là cảm thấy con dũng cảm, kiên cường, khi lấy con về con thể một cai quản gia đình, cần tới lo lắng mà thôi. Chính với con như thế.” Tưởng Nhược Nam khẽ lên tiếng.

Thái hậu : “Tả đô đốc đúng là thú vị, thể thẳng thắn như thế, thể thấy thật thà. Ta từ nhỏ sống khổ sở, từng học hành, tính cách hào sảng bộc trực, đương nhiên sẽ những lời ngọt ngào dễ . Nếu con chịu cho cơ hội, tin, sẽ từ từ đổi. Bao nhiêu ý với , đều nhận lời, nhưng để mắt tới con, thể thấy đánh giá khác về con.”

Tưởng Nhược Nam chỉ lắc đầu.

Thái hậu xoay nàng , đó khẽ hỏi: “Nhược Lan, con chịu cho An Viễn Hầu một cơ hội, động phòng cùng , ở Hầu phủ, thì nay tại con chịu cho Tả đô đốc một cơ hội? Sao con Tả đô đốc sẽ vì con mà đổi?”

Tưởng Nhược Nam lắc đầu, “Đây là một quá trình khổ sở, con chẳng còn sức lực để chịu đựng nữa. Cuộc sống hiện tại của con , con định đổi gì cả.”

Thái hậu trầm mặc hồi lâu, mới đáp; “Được, ai gia ép con, con hãy suy nghĩ thêm một thời gian nữa. Nếu con thật sự , ai gia sẽ với Định quốc công phu nhân.”

Tưởng Nhược Nam thấy Thái hậu quan tâm lo lắng cho như , thì bối rối: “Thái hậu, Nhược Lan khiến thất vọng …”

Thái hậu đáp: “Chỉ cần con vui vẻ, ai gia sẽ thất vọng. Ai gia thích nhất là con sống vui vẻ.”

Tưởng Nhược Nam quá cảm động, nàng ôm chầm lấy Thái hậu, Thái hậu sững mất một lúc cũng ôm nàng, vỗ vỗ lưng nàng, đầy chiều chuộng, “Con bé …”

Sau khi Tưởng Nhược Nam rời khỏi Từ Ninh cung, Thái hậu và Diêp cô cô nhắc đến chuyện .

Thái hậu hỏi Diệp cô cô: “A Diệp, ngươi thấy việc thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-330.html.]

Diệp cô cô bóp vai giúp Thái hậu đáp: “A Diệp cảm thấy, nếu Công chúa ý lấy chồng thì Tả đô đốc chính là lựa chọn nhất, Công chúa thể từ chối như thế.”

“Ý của ngươi là…”

A Diệp thở dài: “Chỉ sợ cho dù là hơn nữa tới cầu , Công chúa cũng sẽ tìm lý do để từ chối. Nô tỳ cảm thấy Công chúa từng nghĩ đến việc sẽ lấy khác.”

Thái hậu gật đầu: “Trước , Nhược Lan và An Viễn Hầu sống , thời gian vui vẻ, mỗi cung thỉnh an , hễ nhắc đến An Viễn Hầu là hai mắt nó sáng rực…” Cảm giác khi Thái hậu còn trẻ cũng từng , cho dù mẫu nghi thiên hạ cũng bao giờ còn nếm trải cảm xúc đó nữa, nhưng nó ăn sâu m.á.u thịt xương cốt , cho dù bao nhiêu năm trôi qua cũng thể quên.

“Chỉ là với tính cách của Nhược Lan, nó hủy hôn thì sẽ . Đều tại Hoàng thượng tạo nghiệt…” Thái hậu buồn phiền.

Mặc dù Thái hậu và Định quốc công phu nhân công bố rộng rãi việc , nhưng cũng tại , việc Tả Bá Xương ý lấy Hòa Thuận công chúa nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành, chẳng mấy chốc trở thành đề tài trong lúc dư tửu hậu của trong kinh.

Đám đàn ông hiểu, lén lút bàn luận với .

“Hòa Thuận công chúa mặc dù là công chúa, nhưng nàng chỉ là nghĩa nữ của Thái hậu, ngoài Thái hậu , chẳng chỗ dựa nào khác. Hơn nữ Công chúa dung mạo như hoa như ngọc, quốc sắc thiên hương gì, còn từng lấy chồng sinh con , Tả đô đốc một phụ nữ thế nào mà chẳng , tại nhắm trúng Công chúa chứ? Thật khó hiểu.”

, mưu đồ gì? Cho dù y thuật của Công chúa giỏi, cũng cần lấy Công chúa về vợ mà? Thật sự nhờ Công chúa khám bệnh thì đường vòng kiểu gì chẳng . Quả thật, con mắt của Tả đô đốc đặc biệt.”

Đám phụ nữ thì càng hiểu hơn, đặc biệt là những từng ý lấy Tả đô đốc nhưng từ chối.

“Tả đô đốc thật nực , bao nhiêu hoàng hoa quế nữ thì chọn, lấy một phụ nữ ly hôn, cha dượng của con .”

“Đấy phụ nữ bình thường, đấy là Công chúa.”

m.á.u thịt thật sự của hoàng gia , mà nàng dựa dẫm chỉ Thái hậu, đến khi Thái hậu… Lúc ai còn quan tâm tới nàng nữa, tin Tả đô đốc hiểu điểm .”

“Cả An Viễn Hầu cũng thật là, khi khỏi bệnh ít kết với , nhưng đều từ chối. Ai mà vẫn mơ tưởng tới phụ nữ , hai đàn ông thế ? Người phụ nữ đó điểm nào chứ?”

hiểu thì hiểu, đố kị thì đố kị, họ chỉ dám thậm thụt bàn tán, mặt đương sự dám để lộ bất kỳ biểu hiện khác lạ nào. Bởi vì Thái hậu từ chối mối nhân duyên ngay nên tạm thời trả lời, thì coi việc chắc như đinh đóng cột. Dù thì một phụ nữ từng hủy hôn còn lựa chọn nào hơn nữa chứ?

Tin tức truyền đến Hầu phủ, đầu tiên lo lắng là Thái phu nhân, bà cho gọi Cận Thiệu Khang về phủ ngay.

“Hầu gia, con , Tả đô đốc lấy Nhược Lan.” Thái phu nhân thấy bực bội, phụ nữ từng hủy hôn mà còn một đàn ông như thế tới cầu .

Cận Thiệu Khang sớm đến chuyện từ lâu, cũng đang phiền não, gặp Tưởng Nhược Nam. từ buổi dã ngoại ở ngoại thành về, nàng chịu gặp nữa.

“Hầu gia, nếu Nhược Lan đồng ý thì thế nào? Nhược Lan là của bọn trẻ, thể lấy đàn ông khác? Lẽ nào để bọn trẻ gọi là cha ư? Hầu gia vì cô bao nhiêu việc như thế, cô thấy, còn định lấy khác, cô quả thật quá vô tình.” Hễ nghĩ đến việc Tưởng Nhược Nam lấy khác, Thái phu nhân bất giác nhớ tới những ưu điểm của nàng, nước mắt vô thức tuôn rơi.

Cận Thiệu Khang an ủi mẫu vài câu, thầm nghĩ dù bằng cách nào cũng gặp mặt Tưởng Nhược Nam một .

Hôm nay, Tưởng Nhược Nam nhận thiệp mời của Cận Yên Nhiên, mời nàng tới Vương phủ khách.

Thời gian , Tưởng Nhược Nam bận dạy các nữ tử, hơn nữa Cận Yên Nhiên cũng bận rộn tìm cách vững trong Vương phủ, nên hai lâu liên lạc. Lần nhận thiệp mời của Cận Yên Nhiên, nàng cũng Cận Yên Nhiên gần đây sống thế nào, nên đúng ngày hẹn, nàng chuẩn lễ vật đến Vương phủ.

Cận Yên Nhiên cùng mấy phụ nữ nữa ngoài cửa đợi nàng.

Tưởng Nhược Nam thấy nàng , nàng sống .

Cận Yên Nhiên mập lên ít, da mặt căng hồng giống như một cánh hoa đào. Tưởng Nhược Nam cầm tay nàng : “Thấy sống thế , thật sự vui.”

Những lời chân thành đó khiến Cận Yên Nhiên cảm động tới nhất thời gì.

Những nữ tử bên cạnh Cận Yên Nhiên lượt hành lễ với nàng, qua lời giới thiệu của Cận Yên Nhiên, nàng mới bốn nữ tử là trắc phi của Ninh Vương, nhưng thị . Tưởng Nhược Nam cố tình trắc phi Tĩnh Nhàn kĩ hơn, thấy nàng lớn tuổi hơn Cận Yên Nhiên một chút, mặt mày thanh thú, dịu dàng yên lặng, chẳng giống một tâm địa thâm sâu, chẳng trách khi xưa gạt Cận Yên Nhiên.

Cận Yên Nhiên mật khoác tay Tưởng Nhược Nam, đón nàng trong, : “Công chúa đầu tiên đến Vương phủ ? Lát nữa sẽ đưa Công chúa dạo một vòng.”

Tưởng Nhược Nam chỉ đáp, theo nàng đại sảnh.

Dùng xong, trò chuyện một lát, Cận Yên Nhiên bèn cho bốn lui xuống, nàng kéo Tưởng Nhược Nam dạo.

Dọc đường ngắm phong cảnh trong Vương phủ trò chuyện.

“Đừng trắc phi Tĩnh Nhàn ngoài mặt vẻ thuần phục ngoan ngoãn, thực trong lòng nàng bất bình. Thời gian gây ít phiền phức cho .” Cận Yên Nhiên khẽ hừ một tiếng, “Nàng còn tưởng dễ bắt nạt giống như , giờ hết những cho nàng , kẻ nào bán thì bán, đuổi là đuổi, khiến nàng trở thành con hổ nanh, để xem nàng định hung hăng tới bao giờ. Nàng tới chỗ Vương gia lóc kể khổ, nhưng Vương gia giờ về phía , còn nàng nữa. Ngài chỉ một câu, chuyện trong phủ vốn do quyết định, giờ trong phủ cũng ai mới là nữ chủ nhân thật sự, coi như trải qua những tháng ngày khó khăn nhất.” Nói đến đây, Cận Yên Nhiên mắt đỏ hoe.

Tưởng Nhược Nam thật lòng thấy lo lắng cho Cận Yên Nhiên, vỗ vỗ tay nàng an ủi.

“Công chúa…” Cận Yên Nhiên đột nhiên dừng bước, mặt thoáng ửng hồng, tay trái nàng đặt lên bụng, “Ta thai .”

Tưởng Nhược Nam vội vàng chúc mừng Cận Yên Nhiên, đây đúng là một chuyện đáng mừng. Hiện tại, mặc dù Cận Yên Nhiên tạm thời giành sự sủng ái của Vương gia, nhưng khó cảm giác mới mẻ sẽ kéo dài bao lâu. Chỉ cần Cận Yên Nhiên sinh con trai, lúc địa vị của nàng mới thực sự vững vàng.

Nay trong thời gian đắc sủng Cận Yên Nhiên mang thai, củng cố nhiều cho địa vị của nàng trong Vương phủ.

Tưởng Nhược Nam bắt mạch cho Cận Yên Nhiên, thấy mạch đập bình , nàng dặn nàng những việc mà thai phụ bình thường cần chú ý.

Cận Yên Nhiên đều ghi nhớ trong lòng.

Nói xong những chyện , Tưởng Nhược Nam kìm hỏi Cận Yên Nhiên, “Muội mang thai là việc , nhưng mới đắc sủng mang thai…” Những ngày sẽ thể hầu hạ Vương gia, chỉ e bỏ qua cơ hội . Nói cho cùng, hiện giờ thứ duy nhất mà Cận Yên Nhiên thể dựa dẫm chính là sự sủng ái của Vương gia, ngộ nhỡ bỏ bẵng Vương gia một thời gian dài như thế, tâm địa trong phủ nhiều, chỉ e tình cảm của hai sẽ ảnh hưởng.

Cận Yên Nhiên trầm mặc hồi lâu, điềm đạm đáp: “Ta tặng một a của cho Vương gia . A đó diện mạo xinh , vốn là mẫu bố trí cho . Vương gia thích cô , nhưng nghĩ thông, chịu buông tay, chắc Vương gia cũng vì việc mà thầm giận . Giờ tặng cho Vương gia, Vương gia sẽ thấy mới mẻ một thời gian. Chỉ cần thể giữ Vương gia ở viện tử của , khác sẽ cơ hội.”

Tưởng Nhược Nam ngẩn , đó nàng một cái, đột nhiên cảm thấy Cận Yên Nhiên mặt giờ còn là Cận Yên Nhiên vô tư ngây thơ ngày xưa nữa. Cận Yên Nhiên bây giờ tính toán cho bản .

Cận Yên Nhiên thấy ánh mắt của Tưởng Nhược Nam, thì khổ: “Công chúa, Công chúa ngờ việc ? Ta cũng ngờ ngày đưa con gái khác lên giường của chồng , nhưng đưa sẽ khác đưa. So với việc để khác trục lợi, chi bằng hãy trục lợi cho . Nếu sớm nghĩ thông việc , thì cũng tới mức lạnh nhạt bao năm như thế…” Nàng đưa tay lên sờ bụng, giọng kiên định: “Nay vì và đứa con trong bụng, những việc khinh miệt , chịu , giờ nếu cần, đều sẽ cả.”

Tưởng Nhược Nam cầm tay nàng , khẽ : “Hãy theo những gì cho là đúng. Muội vì , vì con, ai thể sai cả.” Sống trong Vương phủ thể ngây thơ hồn nhiên mãi, bên cạnh Vương gia cũng thể cứ ngây thơ thật thà mãi, cho dù là trắc phi Tĩnh Nhàn, Cận Yên Nhiên gì, họ cũng đều sai.

Loading...