Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 335
Cập nhật lúc: 2024-11-25 13:29:01
Lượt xem: 253
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Nhược Nam kìm mà ngắt lời nàng : “Yêu Hồ gian khách, quả nhiên đơn giản, tâm lý của từng trong Hầu phủ, ngươi đều nắm rõ…”
Thanh Đại : “Công chúa cần khâm phục Thanh Đại, từ nhỏ thứ mà Thanh Đại học nhiều nhất chính là thứ . Hoàn cảnh buộc Thanh Đại hao tâm tổn trí để phán đoán trúng tâm lý của đủ loại . Chỉ cần nắm rõ tâm lý của khác mới thể tùy cơ hành động. Đầu tiên, khơi dậy lòng đố kị của Vu Thu Nguyệt với Thanh Đại, Thái phu nhân vì bất mãn với Công chúa nên càng yêu thương Thanh Đại hơn. Cảm giác và sự kháng cự của Hầu gia cùng sự cảnh giác và bất lực của Công chúa đối với Thanh Đại, nếu Thanh Đại nắm những điều , Thanh Đại thể thành nhiệm vụ một cách như thế?”
Tưởng Nhược Nam khẽ một tiếng, “Thua trong tay ngươi, cũng oan.”
Sự đắc ý nét mặt Thanh Đại dần biến mất, ngay đó, khóe miệng nàng nhếch lên khổ: “Công chúa, thực thua, bao giờ thua. Thanh Đại từng nhận vô nhiệm vụ, chỉ , bề ngoài thì như thành công, nhưng chỉ Thanh Đại , Thanh Đại thất bại. Thất bại . Chẳng trách Hoàng thượng phái Thanh Đại tới nhiệm vụ , thì nhiệm vụ đúng là khó khăn.”
“Thanh Đại, ngươi thế, xem tối hôm , giữa hai chẳng xảy chuyện gì. Ta thấy chỉ là hiện trường giả mà thôi.”
Thanh Đại đáp: “Điểm thì Công chúa đúng . Không sai, giữa Thanh Đại và Hầu gia chẳng xảy chuyện gì hết. Công chúa tin thứ mà mắt thấy, tin lời giải thích của Hầu gia, khiến rời bỏ Hầu gia năm năm uổng phí.”
Tưởng Nhược Nam lắc lắc đầu: “Ta cũng từng nghĩ, lẽ Hầu gia ngươi bỏ thuốc, lẽ giữa hai chẳng xảy chuyện gì cả. đối với , điều bao giờ quan trọng…” Nàng khuôn mặt thanh tú của Thanh Đại, “Điều quan tâm là Hầu gia thích ngươi. Dù từng thề thốt với , dù thừa nhận điều , nhưng khi đó, thể phủ nhận, động lòng với ngươi. Vì , tối hôm đó, mới thể từ chối yêu cầu của ngươi, cùng ngươi uống rượu, bởi vì khi đối mặt với ngươi, thể từ chối . Dù đấy là bẫy, nhưng cũng là vì nhẫn tâm, nên mới cho ngươi cơ hội.”
Thanh Đại ngẩn một lúc, cúi đầu, khẽ : “Thì Công chúa để tâm chuyện , thì Thanh Đại càng bi thảm hơn…”
Tưởng Nhược Nam hiểu, nghi hoặc nàng .
Thanh Đại : “Tối hôm đó Thanh Đại mời Hầu gia đến là vì Thanh Đại Hầu gia ngủ nghỉ suốt mười ngày nay, cơ thể vô cùng mệt mỏi, và chỉ khi ở trạng thái , Hầu gia mới khả năng trúng Tử La hương của Thanh Đại.”
“Tử La hương?” Tưởng Nhược Nam kinh ngạc.
“Tử La hương là một mê hương hỗn hợp. Đây là mê hương do Thanh Đại tự chế, trong thiên hạ chỉ Thanh Đại công thức. Nó pha trộn từ ba loại hương liệu, mà khi tách ba loại hương liệu đó thì loại nào cũng bình thường, khiến đề phòng.”
Tưởng Nhược Nam hiểu ngay: “Hoa lan chính là một trong những loại đó?”
“, hoa lan cũng là một loại quan trọng. Bởi vì cần ngửi mùi hoa từ ba tháng trở lên thì mới hiệu quả. Do đó bình thường Thanh Đại ít khi dùng loại hương , bởi vì nó quá phiền phức, trừ phi khó sự tin tưởng của đối phương, Thanh Đại mới phục kích lâu như , cuối cùng dùng loại hương để đạt tin tình báo. thế nguy hiểm nên Thanh Đại ít dùng. Hầu gia đối với Công chúa tình sâu nghĩa nặng, dù Thanh Đại dùng thủ đoạn nào cũng khiến Hầu gia thích , nên cuối cùng đành dùng tuyệt chiêu.”
“Ban đầu, Thanh Đại tặng Công chúa túi thơm, những khiến Công chúa thể mang thai, mà cũng là một bước chuẩn cho kế hoạch. Thanh Đại ngửi thấy mùi hương trong phòng , đành tặng thẳng cho một chậu lan. Mặc dù chuyển chậu hoa lan tiền viện, điều cũng chẳng ảnh hưởng đến hiệu quả của nó.”
“Còn hai loại hương liệu , một loại Thanh Đại đốt trong lư hương, một loại bôi . Vì , khi Hầu gia cửa viện của Thanh Đại trúng mê hương. Nếu là bình thường, cơ thể Hầu gia khỏe mạnh, cho dù Hầu gia nhận trúng mê hương, nhưng mê hương cũng thể hiệu quả nhanh như . Tối hôm đó Hầu gia quá mệt mỏi, sức đề kháng của cơ thể còn, nên cửa, vài câu hôn mê…”
Thanh Đại ngẩng đầu lên, nghĩ một lúc, mới : “Thanh Đại còn nhớ, tối hôm đó Hầu gia với Thanh Đại rằng: ‘Thanh Đại, chuyện xảy mấy ngày hôm nay nghĩ chắc nàng cũng , cần nhiều nữa. Ta với nàng, cũng nàng là một cô gái . Nhược Lan đau lòng nữa, đành lựa chọn điều với nàng. Ngày mai, sẽ cho đưa nàng đến biệt viện, tuyệt đối bạc đãi nàng, chỉ điều từ nay về , nàng bao giờ thể xuất hiện mặt chúng nữa.”
Thanh Đại Tưởng Nhược Nam : “Công chúa, xem, Hầu gia cũng là nhẫn tâm. Hầu gia rõ Thanh Đại thích Hầu gia, nhưng vì , Hầu gia khiến cho Thanh Đại mãi mãi bao giờ xuất hiện mặt hai nữa. Cũng may, Thanh Đại chỉ là một nhân vật ‘hư cấu’, nếu , cuộc sống bi thảm của ‘nàng ’ ai hiểu cho?”
Tưởng Nhược Nam lập tức đáp: “Ngươi cũng , Thanh Đại chỉ là nhân vật ‘hư cấu’ do ngươi tạo . Nếu là một ca nẽữcủa nước Việt thì thể những việc như ngươi ? Sao thể nghĩ những kế hoạch mỹ như thế? Vì ngươi bao giờ thích Hầu gia, cũng từng coi Hầu phủ là nhà . Mỗi trong Hầu phủ đối với ngươi chẳng qua chỉ là khách qua đường, ngươi đến Hầu phủ chỉ để diễn cho xong vai diễn của , nên đương nhiên ngươi mới sai sót. Đổi là khác thì chắc chắn sẽ nhiều cảm xúc tâm tư, ví dụ như đố kị, ví dụ như tham lam, ví dụ như lo lắng, tóm sẽ xảy sơ suất. Căn bản thể chen chân giữa và Hầu gia.”
Thanh Đại nghiêng đầu, ngẫm nghĩ, đó thẳng thắn thừa nhận: “Công chúa lí. Nói thẳng thì khi Hầu gia , Thanh Đại vốn cũng bỏ , nhưng mê hương tác dụng đúng lúc , mà một khi trúng mê hương, Hầu gia thể chủ , đành theo những gì Thanh Đại . Thanh Đại Hầu gia gì Hầu gia sẽ thế, bảo Hầu gia gì Hầu gia sẽ thế, mặc dù chỉ nửa canh giờ, nhưng như thế cũng đủ .”
“Ngay đó, Thanh Đại Hầu gia uống rượu cùng , tạo hiện trường giả ‘rượu say loạn’, khiến chuyện trở nên đáng tin hơn. Tiếp theo, Thanh Đại đưa Hầu gia lên giường, cởi bỏ y phục cho Hầu gia… Công chúa, đừng Thanh Đại như thế, năm mười một tuổi, khi Thanh Đại một đàn ông do Trương công công đưa đến cướp trinh tiết của , Thanh Đại hổ nữa . Chuyện đối với Thanh Đại đơn giản như ăn cơm, chỉ là một vũ khí, một công cụ của Thanh Đại mà thôi.”
“Ban đầu, Hầu gia vì thần trí mơ hồ nên sự dẫn dắt của Thanh Đại, Hầu gia nhập tâm. Thanh Đại ngờ một đàn ông cơ thể trong tình trạng mệt mỏi như thế mà còn sức lực , thật khiến Thanh Đại kinh ngạc. Công chúa, những vết hôn Thanh Đại mà Công chúa thấy là thật, là do Hầu gia để trong lúc tình mê ý loạn.”
“Đến lúc , Thanh Đại tưởng thành công . lúc quan trọng nhất, Hầu gia đột nhiên dừng , lẩm bẩm một câu, ‘ mùi hương , ngươi Nhược Lan…’ Sau đó, Hầu gia xuống bên cạnh Thanh Đại và ngủ mất. Thanh Đại gặp tình cảnh bao giờ, cũng đàn ông còn thể kiềm chế khi tới mức nên Thanh Đại phục, bèn sức kích thích Hầu gia, nhưng Hầu gia ngủ say, chẳng phản ứng gì. Cuối cùng, chẳng còn cách nào, đành tạo ‘hiện trường giả’ . Chưa bao giờ Thanh Đại thấy bê tha, thấy tức giận như khi , từng đàn ông nào kháng cự mê hương của Thanh Đại, kháng cự sức hấp dẫn của Thanh Đại…”
Nói đến đây, Thanh Đại dừng , Tưởng Nhược Nam chân thành : “Công chúa, mười một tuổi Thanh Đại cướp mất đời con gái, đó liền uống thứ thuốc để cả đời thể mang thai. Gian khách như Thanh Đại phép tình cảm, càng đừng gì đến tình yêu nam nữ. Sự tồn tại của gian khách chỉ để nhiệm vụ, lấy tin tình báo mà thôi. Trước , Thanh Đại thấy cuộc sống của gì bình thường. ngày hôm , Thanh đại thật sự ngưỡng mộ Công chúa, một đàn ông như yêu hết lòng, yêu tâm ý…”
Tưởng Nhược Nam sững sờ, ngờ sự việc là như thế, thế giới vẫn còn điều kỳ diệu. Còn nàng, từ đầu tới cuối trách lầm .
Nếu khi , nàng tin hơn một chút, nếu sự tin tưởng của nàng dành cho nhiều hơn một chút…
Một góc nào đó trong trái tim vỡ vụn, nước mắt vô thức tuôn rơi.
“Công chúa, khi Công chúa bỏ , mặc dù Hầu gia gì, nhưng ai cũng nhận Hầu gia đau lòng, buồn. Hầu gia còn thời gian mà nhớ tới Thanh Đại… Thanh Đại cũng từng nghĩ rằng, thể Thanh Đại sẽ ở , ở bên cạnh Hầu gia, nhưng Thanh Đại Trương công công triệu hồi, nhiệm vụ mới.” Thanh Đại khẽ, “Cũng đúng, triều đình bỏ bao tâm huyết cho Thanh Đại, thể để Thanh Đại sống nhàn nhã? Vì , Thanh Đại đành giả c.h.ế.t để rời , Thanh Đại , Hầu gia vẫn đợi Công chúa. Năm năm… Làm gì đàn ông nào như thế, ngay khi Công chúa vứt bỏ, cũng oán hận mà chờ đợi.”
Thanh Đại tới gần Tưởng Nhược Nam, cầm tay nàng khẽ : “Công chúa, đừng để Hầu gia đau lòng thêm nữa.”
Nói xong, Thanh Đại buông tay, cửa, khi rời , , Tưởng Nhược Nam : “Dù tới Thanh Đại cũng đều là kẻ thù của phụ nữ, hận ghét, nhưng chỉ Công chúa tôn trọng Thanh Đại. Đôi khi Thanh Đại nghĩ, Hầu gia chịu vì Công chúa mà hi sinh nhiều như thế, là lí.”
Nói xong, nàng đẩy cửa bước ngoài.
Hai chân Tưởng Nhược Nam mềm nhũn, nàng bệt đất, ôm mặt, nước mắt chảy qua các kẽ ngón tay.
Lúc , Hoàng Quý từ ngoài , đến bên Tưởng Nhược Nam.
“Công chúa, An Viễn Hầu sắp thả . Công chúa đón ngài ?”
Tưởng Nhược Nam ngẩng lên , ánh mắt hoang mang.
Hoàng Quý : “Công chúa, Hoàng thượng ngăn cho Công chúa cạo tóc, để Thanh Đại tất cả, lẽ nào Công chúa còn hiểu ý Hoàng thượng? Mau đến thiên lao , lúc thể đón An Viễn Hầu đấy.”
Tưởng Nhược Nam hai mắt rực sáng, nàng dậy, màng tới hình tượng của mà chạy như bay ngoài.
Cận Thiệu Khang từ thiên lao , thấy ngay Tưởng Nhược Nam cách đó xa. Nàng mặc áo dài, tóc thả tung, tắm ánh nắng mặt trời, xinh như một nàng tiên. Nàng , mặt đỏ hồng, hai mắt sáng rực, ánh mắt dịu dàng như hòa tan .
Cận Thiệu Khang lòng run rẩy, về phía nàng, khẽ gọi một tiếng: “Nhược Lan…” Ngay lập tức phát hiện bộ trang phục tăng ni màu xám nàng, mặt biến sắc. Hắn chỉ y phục của nàng, run rẩy hỏi: “Nhược Lan, nàng mặc y phục của xuất gia?”
Tưởng Nhược Nam cầm tay , kéo chạy, cho tới một góc khuất một giả thạch to nàng mới dừng .
Nàng , ánh mắt nóng bỏng như lửa.
Cận Thiệu Khang còn nhận sự dị thường của nàng, bộ tâm tư của đang đặt chuyện khác, cầm tay nàng, căng thẳng hỏi: “Nhược Lan, Hoàng thượng đột nhiên thu thánh chỉ, vì nàng hứa với Hoàng thượng điều gì ? Là xuất gia ư? Nhược Lan, nàng đừng tự ý quyết định chuyện , việc gì, chúng cùng gánh vác…”
Lời còn dứt, Tưởng Nhược Nam đột nhiên vòng tay ôm lấy cổ , kéo đầu xuống, đó nàng nhắm mắt, nhón chân hôn lên môi .
Cận Thiệu Khang choáng váng mở to hai mắt Tưởng Nhược Nam trong lòng , nên phản ứng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-335.html.]
Tưởng Nhược Nam chỉ khẽ hôn một cái, buông , dựa vòm n.g.ự.c rộng mà rắn chắc của , ngẩng đầu , ánh mắt dịu dàng như nước, vẻ mặt ngẩn của , nàng giơ một ngón tay , khẽ chạm mũi , : “Ngốc ạ…”
Khóe miệng Cận Thiệu Khang cong lên, lúm đồng tiền má lấp ló. Hắn nàng chăm chăm, đôi đồng tử màu nâu lấp lánh, sáng như bảo thạch, đó dang tay, đột nhiên ôm nàng thật chặt, cúi đầu xuống, rịn chặt môi nàng, hôn nàng say đắm như dùng hết sức lực của , như đốt cháy bộ nhiệt tình của cả hai.
Hắn ôm xoay nàng, áp nàng giả thạch, ngừng hôn nàng, tưởng chừng nuốt nàng trong, giống như hút cạn nàng, nhiệt tình như lửa, thiêu rụi họ.
Cũng bao lâu , cho đến khi nàng thở nổi, mềm nhũn, mới lưu luyến buông nàng . Cơ thể như thép, nóng bức . Nàng dựa lòng , cảm nhận tiếng tim đập như trống trận của , lòng sung sướng ngọt ngào.
“Nhược Lan, chuyện là thế nào?” Giọng vì sự kích động nên vẫn run.
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu , : “Chúng về nhà , .”
Nói xong nàng tách , cầm tay , kéo .
“Về nhà?” Cận Thiệu Khang ngẩn .
Tưởng Nhược Nam đầu , lườm một cái, mặt đỏ bừng: “Ngoài Hầu phủ , chúng còn nhà nào nữa?”
Cận Thiệu Khang nàng ngây ngốc, tất cả xảy quá đột ngột, giống như miếng bánh rơi từ trời xuống trúng đầu . Không, miếng bánh sánh với hạnh phúc mà hưởng lúc …
Cận Thiệu Khang nhanh chân bước lên, sánh vai cùng nàng, ngửi thấy mùi hương quen thuộc, đột nhiên cảm thấy vô cùng thỏa mãn.
Hắn hỏi cho rõ ràng, nhưng dám giục. Hắn , nàng sẽ , mặc dù sốt ruột, nhưng đành nhẫn nhịn chờ đợi.
Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y , chầm chậm bước, hai mắt thẳng, khẽ : “Thiệu Khang, xin , từng thử tin …”
Một câu đầu cuối khiến Cận Thiệu Khang càng mơ hồ, nhưng vẫn im lặng.
“Giữa và Thanh Đại từng xảy chuyện gì, năm đó hiểu lầm .”
“Sao nàng , tới tận bây giờ vẫn nhớ gì.”
Tưởng Nhược Nam đầu sang , “Thiệu Khang, chuyện gì khác hỏi ? Chỉ cẩn hỏi, nhất định sẽ cho .” Hôm , cả nàng và Hoàng thượng tâm trạng đều quá kích động, Cận Thiệu Khang thể nghi ngờ.
Cận Thiệu Khang trầm mặc hồi lâu, quãng thời gian ở nhà lao, nghĩ nhiều, sự khác thường của Hoàng thượng và Nhược Lan ngày hôm đó đều thấy cả, bắt đầu kết nối những chuyện khó hiểu với , dần dần sáng tỏ.
Tại Hoàng thượng cùng thương với Nhược Lan? Tại Hoàng thượng đột nhiên cho phép bỏ vợ? Tại khi động phòng Hoàng thượng ban ca kĩ cho , tại Hoàng thượng đột nhiên ban hôn cho và Tả đô đốc? Mà đột nhiên, nàng chân tướng của việc , về bên . Tất cả những thắc mắc , dần sáng tỏ…
, hiểu Nhược Lan hơn bất kỳ ai, nàng chấp nhận một tiểu bên , chấp nhận nổi hậu cung của Hoàng thượng? Nhược Lan tại lưu lạc bên ngoài năm năm bặt vô âm tín? Tại nàng về bao lâu thì thành Công chúa?
“Ta tin nàng, những chuyện khác quan trọng nữa, cần nhắc .” Cận Thiệu Khang vuốt má nàng.
Tưởng Nhược Nam òa , “Thiệu Khang, chẳng bằng …”
Cận Thiệu Khang lau nước mắt cho nàng, dịu dàng : “Không liên quan gì đến nàng cả, là nên nàng mới tin . Còn nàng quá , nên mới tin nàng.”
Tưởng Nhược Nam : “Thiếp chỗ nào như thế, thẳng , .”
“ , trong lòng , chẳng ai bằng nàng.”
Hắn cầm tay nàng chầm chậm về phía , gió nhẹ nhàng thổi qua hai họ, ánh mặt trời đầu thu như những sợi tơ vàng óng thả xuống họ, lòng họ vô cùng ấm áp.
“Thiệu Khang, hôm ở Càn Thanh cung, vì mà kháng chỉ, về bên .”
“Khi , nàng còn chuyện của Thanh Đại ?”
“, . nghĩ, bản thập thập mĩ, thể yêu cầu khác mĩ đây, phạm sai lầm gì đây? Mặc dù chuyện với thiêp, nhưng bao nhiêu năm nay. Lòng vẫn chỉ , hơn nữa còn tình nguyện từ bỏ tất cả đều là vì lấy con gái khác, thì tại thể tha thứ cho ?”
“Trong lòng nàng cũng chỉ , Nhược Lan, cần ngượng ngùng về điểm , vui. Bao nhiêu năm nay, bên cạnh nàng cũng ai khác, dù một đàn ông như Tả Bá Xương cũng thể khiến nàng rung động, nàng như thế, đương nhiên xứng đáng chờ đợi. Nhược Lan, năm tháng dài lê thê, hai chúng chỉ cần một chệch đường thì hôm nay thể về bên nữa.”
“Nói cứ như ông trời đang thử thách chúng .”
thế, đúng là thử thách, Tưởng Nhược Nam thầm nghĩ. Hai họ trưởng thành, mặc dù uổng phí năm năn, nhưng khiến càng thấy rõ tình cảm của nàng. Còn nàng, còn là một cô nương chỉ nghĩ cho , thận trọng bảo vệ nữa. Từ nay về , nàng sẽ nghĩ cho khác, thế nào gọi là sự tin tưởng.
Cuộc sống giữa họ lẽ còn nhiều thử thách trải qua, nhưng nàng hề sợ hãi. Bởi nàng , trái tim họ luôn bên .
Vân Mộng Hạ Vũ
Cận Thiệu Khang chỉ về phía cửa cung : “Nàng xem, là mẫu và bọn trẻ.”
Tưởng Nhược Nam ngẩng đầu lên , thấy một chiếc xe ngựa chờ ở cửa cung. Trước xe ngựa, Thái phu nhân cùng hai đứa trẻ đó, thấy họ, Thái phu nhân lập tức mỉm .
Bọn trẻ một một lao về phía cha , “Cha, .” Vui mừng nhào lòng họ.
Hai mỗi bế một đứa, sang , chầm chậm về phía .
Cuộc sống hạnh phúc, mới bắt đầu.
Một năm , Tưởng Nhược Nam sinh một cô con gái.
Hai năm , chuyện Thanh Đại lén lút qua với một đàn ông bại lộ, nguyên tắc mà gian khách vi phạm, điều đầu tiên chính là tình cảm nam nữ. Một khi tình cảm sẽ tổ chức vứt bỏ, chỉ còn đường chết. Ba tháng , vì thuốc giải, Thanh Đại c.h.ế.t một cách đau khổ trong vòng tay tình. Cũng ngày hôm , đàn ông đó cũng của Trương công công g.i.ế.c chết.
Ba năm , Tưởng Nhược Nam mang long phượng thai.
Năm Cảnh Tuyên thứ mười bảy, Thái hậu mất vì bệnh tiêu khát. Từ khi mắc bệnh tới khi mất sống hơn hai mươi năm, đối với nền y học thời đó mà , đấy quả là một kỳ tích.
Năm Cảnh Tuyên hai mươi mốt, Hoàng đế băng hà, c.h.ế.t vì bệnh tim tái phát, thọ bốn mươi mốt tuổi. Nhị hoàng tử là Thái tử đăng cơ, Hoàng hậu trở thành Thái hậu. Hai năm , Từ quý phi và Ngũ hoàng tử do nàng sinh đều lượt c.h.ế.t một cách bí hiểm.
Các nữ tử do Tưởng Nhược Nam đào tạo thành công rực rỡ, khiến nữ tử trong thiên hạ hưởng lợi, nên họ vô cùng cảm tạ ân đức của nàng, gọi nàng là: Thần y công chúa.