Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 53

Cập nhật lúc: 2024-11-21 15:12:28
Lượt xem: 161

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nhược Nam : “Ta bằng cô!” Rồi nàng hất cằm: “ mạnh khỏe! Bao giờ cô hồi phục sức khỏe thì hãy !”

Lưu Tử Đồng đôi mắt sáng lấp lánh của nàng, hai má đỏ hồng, hình duyên dáng đấy, cô đột nhiên gì, tự bẹo bẹo cánh tay gầy guộc của một cái, thầm hạ quyết tâm, nhất định bồi bổ cơ thể, để “ ” coi thường.

Tưởng Nhược Nam bộ dạng của cô , , tiếp tục : “Còn cả món gừng đường đỏ nữa, hàng ngày hãy uống như uống nước, ngọt ngọt, cô nhất định sẽ thích. Thuốc mà ca ca cô kê, mặc dù khó uống, nhưng thuốc đắng dã tật, những nốt mặt cô sắp khỏi , thể uống thuốc!”

Khuôn mặt Lưu Tử Đồng thoáng hiện lên vẻ hy vọng, “Những nốt mặt sắp hết thật ư?”

“Nốt mặt cô mọc nhiều chủ yếu là vì kinh nguyệt của cô đều, thêm tâm trạng buồn bã ủ rũ lâu ngày, chỉ cần cô chữa khỏi bệnh, giữ tâm trạng vui vẻ, thì những nốt mặt nhất định sẽ khỏi!”

Lưu Tử Đồng bán tín bán nghi nàng: “Nói bao nhiêu như thế, cũng là thật nữa.” Nói xong cảm thấy mặt ngứa ngứa, vô thức giơ tay lên định gãi.

Tưởng Nhược Nam vội vàng ngăn cô : “Đừng gãi, cẩn thận để sẹo đấy.” Sau đó dặn cô dùng tay nặn trứng cá, để chúng tự vỡ khô và rụng, “Mặc dù sẽ mất thời gian hơn, nhưng như thế đảm bảo sẽ sẹo.”

Lưu Tử Đồng ngoài mặt thì tỏ vẻ quan tâm, nhưng trong lòng nhớ rõ từng lời nàng dặn.

Lúc , Lưu Tử Căng bước , một nữa bày tỏ lòng cảm kích với nàng, Tưởng Nhược Nam với y: “Vài hôm nữa sẽ sang cạo gió cho Lưu tiểu thư, nhà nên dành thời gian trò chuyện với cô , để cô ngoài dạo, đừng giam trong phòng thêm bí bách, cho việc điều trị bệnh.”

Lưu Tử Căng nhận lời.

Tưởng Nhược Nam thấy còn sớm nữa, bèn cáo từ. Trước khi , nàng tới chỗ Lưu phu nhân. Lưu phu nhân a bẩm báo, mặc dù hiệu quả , nhưng bà vô cùng cảm kích tấm lòng của Tưởng Nhược Nam.

Tưởng Nhược Nam về Hầu phủ thì gần trưa. Nàng tới chỗ Thái phu nhân để bẩm báo với bà, giao cho bà quà đáp lễ của Lưu phu nhân, truyền đạt những lời cảm ơn mà Lưu phu nhân gửi gắm. Kể chuyện về Lưu Tử Đồng, nàng cũng còn đến Lưu phủ vài chuyến nữa.

Thái phu nhân xong gật gật đầu, “Có thể chữa bệnh cho Lưu tiểu thư, giải tỏa khúc mắc giữa con và Lưu phủ là một chuyện . Chỉ là…” Bà ngẩng đầu Tưởng Nhược Nam: “Con thật sự thể chữa khỏi bệnh cho Lưu tiểu thư ?”

Tưởng Nhược Nam chắc chắn, nàng đáp: “Con sẽ cố gắng hết sức.” Cách chữa trị của Lưu thái y, nỗ lực cạo gió của nàng, thêm cả việc dùng thực phẩm để điều trị nữa, lẽ hiệu quả tồi trong việc điều hòa kinh nguyệt.

Lúc , Cận Thiệu Khang bước , thỉnh an Thái phu nhân.

Thái phu nhân ngạc nhiên hỏi: “Sao Hầu gia về giờ ?”

Tưởng Nhược Nam cũng thấy lạ, bình thường Cận Thiệu Khang xong việc, giờ Dậu mới về tới phủ, giờ còn qua giờ Ngọ, về? Theo nàng, Cận Thiệu Khang vô cùng nghiêm túc và cẩn trọng trong công việc, bao giờ muộn về sớm.

Cận Thiệu Khang xuống chiếc ghế của , tay đỡ trán, chau mày : “Hôm nay tại con đau đầu, tìm đại phu để châm cứu mấy mũi, nhưng chỉ một lúc, giờ đau. Không việc gì nữa, nên con về nghỉ luôn!”

Tưởng Nhược Nam , thấy sắc mặt đúng là , ánh mắt tối sầm, chẳng chút tinh thần nào cả.

Thái phu nhân lo lắng : “Nếu thì Hầu gia về sớm nghỉ ngơi .” Cận Thiệu Khang gật gật đầu, đang định lên, ánh mắt Thái phu nhân đột nhiên chuyển sang Tưởng Nhược Nam, : “Chi bằng để Nhược Lan bóp đầu cho con, khi đau, Nhược Lan chỉ bóp đầu cho một lúc, thấy dễ chịu hơn nhiều.”

Lúc , Tưởng Nhược Nam đang uống , lời của Thái phu nhân, ngụm trong miệng suýt nữa thì phun ngoài, cố gắng lắm mới kìm nén .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-53.html.]

Cái gì? Bảo nàng bóp đầu cho “con khỉ” ư?

Nàng đầu sang Cận Thiệu Khang, sẽ đồng ý đấy chứ, chẳng chán ghét nàng tới tận xương tủy ? Vậy thì hãy cố gắng hết sức, thà đau tới c.h.ế.t cũng cho phép nàng động !

Cận Thiệu Khang xong lời đề nghị của mẫu , nghĩ đến cảnh Nhược Lan sẽ tiếp xúc với ở một cự ly gần, trong vô thức từ chối, nhưng đầu thấy ánh mắt đăm đắm của nàng, đôi mắt đen như hắc thạch dường như tràn ngập sự hy vọng. (Thật đúng là một hiểu lầm quá lớn!), trong lòng bất giác ấm áp, câu từ chối lên tới miệng biến thành…

“Cũng !” Hắn đáp.

Cũng ? Hắn đồng ý! Nàng thật sự đánh giá quá cao ! Tưởng Nhược Nam , lửa giận trong lòng bốc lên ngùn ngụt. Mẹ kiếp, bình thường ngậm nàng vợ bé trong miệng bảo vệ như châu như ngọc, giờ đau đầu nhớ đến , lão nương hầu hạ ngươi, đừng mơ!

Bên Thái phu nhân cho rằng Tưởng Nhược Nam túm cơ hội nên sẽ vui mừng hớn hở, nhưng thấy nàng im bất động, thầm nghĩ, chừng vui quá quên cả biểu đạt , bèn mở miệng gọi: “Nhược Lan, Hầu gia con bóp đầu cho ! Nhược Lan, thế? Ngẩn nghĩ gì ?”

Tưởng Nhược Nam Thái phu nhân, thần trí tỉnh táo trở , giờ lúc việc theo ý . “Con khỉ” đó là bảo bối của Thái phu nhân, nếu nàng từ chối, trong lòng bà nhất định sẽ vui, mà vui thì chừng còn suy nghĩ khác cũng nên. Từ tận mắt chứng kiến Thái phu nhân nghiêm khắc trừng phạt kẻ , nàng còn cho rằng Thái phu nhân dịu dàng ôn hòa như biểu hiện bề ngoài nữa.

Đắc tội với lãnh đạo cao nhất, cuộc sống của nàng ở Hầu phủ sẽ ?

Tưởng Nhược Nam thầm thở dài, thôi, chẳng qua chỉ là bóp đầu, coi như phục vụ cấp là xong!

Nàng dậy, “Vâng, thưa mẫu , chỉ điều Nhược Lan chân tay vụng về, e giúp gì nhiều cho Hầu gia!”

Thái phu nhân : “Nhược Lan cần khiêm tốn, tay nghề của con .”

Tưởng Nhược Nam cố nặn một nụ , tình nguyện đến lưng Cận Thiệu Khang, nghĩ sẽ tùy tiện bóp đầu cho vài cái thôi. Vừa định giơ tay , còn kịp chạm đầu , Thái phu nhân : “Ở đây tiện, hai con hãy về Thu Đường viện !”

Về… về Thu Đường viện…

Nụ của Tưởng Nhược Nam cứng mặt, nàng đơ như hóa đá.

Bên tai vang lên giọng nhàn nhạt của Cận Thiệu Khang: “Cũng .”

Ra khỏi Tùng Hương viện, Cận Thiệu Khang chậm rãi phía , Tưởng Nhược Nam lệt bệt theo .

Nhìn bóng dáng cao lớn phía , trái tim Tưởng Nhược Nam đập thình thịch.

Vân Mộng Hạ Vũ

Thế sẽ dẫn sói nhà chứ? Ngộ nhỡ thú tính của bộc phát thì thế nào?

Từ chối? Lấy lý do gì để từ chối? Không thể rằng, khỉ , thấy ngươi “bẩn” lắm, ngươi đừng động ! Nàng đủ dũng khí để thế…

nếu từ chối, lẽ nào thật sự để mặc … Cả khuôn mặt Tưởng Nhược Nam đỏ bừng lên, “bẩn” thật mà…

Rồi ngay đó nghĩ, “con khỉ” là luôn giữ phép tắc lễ nghi, ban ngày ban mặt chắc chắn sẽ nảy sinh ý định xa gì, chừng là do nàng nghĩ nhiều quá mà thôi, thể chỉ nàng bóp đầu, chẳng thèm động nàng chứ! Vợ bé cả đàn, nào nấy xinh như hoa, chẳng ý định gì với nàng

<

Loading...