Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 63

Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:13:20
Lượt xem: 146

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cung nữ đó sắc mặt trắng bệch, đáp: “Thái hậu… Thái hậu ngất xỉu , nô tỳ mời Lưu viện sử đến!”

A Diệp lẩy bẩy, buông cung nữ đó , trong nháy mắt sắc mặt tiều tụy thảm hại, bà quên cả Tưởng Nhược Nam phía , nhấc váy chạy trong nội điện.

Sắc mặt Tưởng Nhược Nam cũng chẳng hơn ai, giờ nàng còn thời gian để than vãn về vận mệnh xui xẻo của nữa mà vội vàng chạy theo Diệp cô cô trong.

Trong nội điện càng loạn hơn.

Mấy chiếc ghế gỗ chạm trổ mạ vàng đổ đất, đám cung nữ trong điện giống như rắn mất đầu, bưng chậu, lấy nước, vắt khăn, xúm xít một chỗ, cuống quýt mòng mòng.

Mấy vị thái giám đầu mướt mồ hôi đang khênh Thái hậu lên giường. Sau đó ba bốn cung nữ chạy tới, kẻ quạt, lau mồ hôi, kẻ vuốt ngực. Một cung nữ trong đó vận cung trang màu xanh đầu thấy A Diệp, thì vội vàng chạy ngay đến như gặp cứu tinh, vội vã : “Cô cô, cô cô về !” Nói nước mắt tuôn , “Thái hậu đột nhiên ngất xỉu, gọi thế nào cũng tỉnh, nô tỳ sai mời Lưu viện sử .” Sau đó Tưởng Nhược Nam đằng , vội vàng hành lễ với nàng.

A Diệp và Tưởng Nhược Nam cùng đến cạnh Thái hậu. Chỉ thấy phượng bào bằng tơ tằm xanh thêu chỉ vàng Thái hậu nhăn nhúm, đầu tóc rối bung, trâm xuyến rơi cả gối, hai mắt nhắm chặt, sắc mặt trắng bợt, trán lấm tấm mồ hôi, bất tỉnh nhân sự.

A Diệp bên cạnh gọi mấy tiếng, Thái hậu chẳng bất kỳ phản ứng gì, A Diệp đầu , nước mắt lã chã rơi.

Tưởng Nhược Nam rốt cuộc Thái hậu bệnh gì, nên cách để giúp, chỉ còn bên cạnh lo lắng. Nàng đầu A Diệp, hỏi: “Diệp cô cô, Thái hậu hôn mê bao giờ ?”

Diệp cô cô lắc đầu nghẹn ngào đáp: “Không, Thái hậu mắc bệnh tiêu khát[1], uống thuốc bao nhiêu năm nay như thế, đây là đầu tiên hôn mê!”

[1] Bệnh tiêu khát: Trong Đông y chỉ chứng uống nhiều nước, tiểu tiện nhiều, bao gồm các bệnh đái đường, tháo nhạt… Thời cổ đại khái niệm về bệnh tiểu đường.

Bệnh tiêu khát? Chẳng là bệnh tiểu đường ư?

Tưởng Nhược Nam kinh hãi, ngẩng phắt đầu lên.

Đây là một bệnh phiền phức, cho dù ở thời hiện đại y học phát triển mà vẫn cách điều trị triệt để bệnh , chỉ thể dùng thuốc duy trì, nếu bất cẩn, bệnh sẽ tái phát, nếu nghiêm trọng còn nguy hiểm đến tính mạng!

Nàng khuôn mặt trắng bệch của Thái hậu, đột nhiên cảm thấy , Thái hậu mắc bệnh tiểu đường bao nhiêu năm như thế, nếu là Thái hậu, đại phu chuyên hầu hạ chăm sóc, dùng những loại thuốc nhất, e rằng bà thể duy trì bao nhiêu năm như thế, sớm c.h.ế.t vì bệnh phát . thời đại , y thuật dù cũng vẫn giới hạn, thuốc đặc trị hiệu quả, Thái hậu còn chống cự bao nhiêu năm nữa đây?

Nếu Thái hậu còn nữa, thì nàng chẳng còn chỗ dựa nào cả…

Không , đây là chỗ dựa duy nhất của nàng, nhất định giúp giữ tính mệnh, chống cự bao lâu thì chống cự!

Tưởng Nhược Nam thầm hạ quyết tâm!

Nàng nhanh chóng nhớ những kiến thức điều trị bệnh tiểu đường bằng phương pháp dưỡng sinh. May là của sếp nàng cũng bệnh tiểu đường, vì lấy lòng sếp, nàng đặc biệt nghiên cứu nhiều về bệnh , đến nhà sếp chúc tết, trò chuyện với của sếp hợp, cuối cùng trở nên thiết với bà , sếp còn thường xuyên mời nàng về nhà ăn cơm. Làm như nhanh chóng rút ngắn cách giữa nàng và sếp, khiến sếp lúc nào cũng nhớ tới nàng.

Kết quả là, dự án lớn cần , sếp đang bận việc khác, bèn giao khách hàng cho nàng, nàng còn nhớ khi sếp : “Cô vì đạt mục đích chịu khó bỏ công bỏ sức đúng chỗ, một luôn hiểu gì như thế, thích! Hy vọng cô sẽ thất vọng.”

Kết quả những sếp thất vọng, mà còn thành công ký hợp đồng, sắp thăng chức tăng lương đến nơi, thế mà trong nháy mắt “lao” về đây…

Tưởng Nhược Nam lắc lắc đầu, cố gắng bình tĩnh trở , dù cũng đến đây , oán trách cũng chẳng gì, nên tích cực đối diện với tất cả, cố gắng đổi tình hình để cuộc sống của trở nên hơn mới là việc đúng đắn! Nàng trấn tĩnh nhớ những kiến thức về bệnh tiểu đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-63.html.]

Bệnh tiểu đường chia hai loại, một loại cần dùng insulin lâu dài để duy trì sự sống, một loại khác cần, chỉ cần uống thuốc để giảm lượng đường trong m.á.u là . Đa đều mắc loại thứ hai . Ở thời cổ đại rõ ràng insulin, Thái hậu dùng insulin mà cầm cự lâu như thế, lẽ bệnh tiểu đường mắc là thuộc loại thứ hai thật.

Tưởng Nhược Nam đầu với Diệp cô cô đang lau mồ hôi cho Thái hậu: “Diệp cô cô, Thái hậu những triệu chứng như hoảng loạn, mồ hôi lạnh, buồn nôn ngủ lịm , gọi cũng tỉnh ?”

Diệp cô cô ngẩn , đó mới đáp: “ những biểu hiện , ?”

Tưởng Nhược Nam trả lời mà hỏi tiếp: “Vậy còn tiêu chảy và ói mửa? Có sốt ?”

“Tiêu chảy ói mửa thì , nhưng sốt.” Diệp cô cô lau nước mắt, kinh ngạc nàng, “Tiểu thư Nhược Lan, những điều ?”

Tưởng Nhược Nam còn tâm tư trả lời câu hỏi của bà nữa, nàng đang liên tưởng những biểu hiện mà Diệp cô cô khẳng định với tình trạng ăn ngon miệng, thậm chí mấy ngày liền cũng ăn cơm mà bà đường cung, trong lòng bỗng như hiểu điều gì đó.

Lúc , một đoàn vây quanh hai đàn ông mặc cung bào màu xanh, đầu đội mũ quan bước . Người đàn ông đầu chừng hơn bốn mươi tuổi, tầm thước, tướng mạo đắn, vẻ mặt nghiêm túc, ông để một bộ râu dài tầm ba thốn ở cằm. Theo ông là một trai trẻ, hình cao lớn, mặt như quan ngọc, nhận quen, đối phương nàng khẽ sững , ngay đó gật gật đầu, coi như chào hỏi.

Diệp cô cô thấy hai cũng chẳng còn quan tâm tới câu trả lời của Tưởng Nhược Nam nữa, dậy tới đón, đầu tiên là hành lễ, đó với đàn ông đầu lớn tuổi đó: “Lưu viện sử, Thái hậu ngất xỉu !”

Lưu viện sử giơ tay hiệu trấn an Diệp cô cô ý bảo bà cần hoảng sợ, nghiêm túc : “Cô cô đừng sợ, đợi bản quan xem cho .”

Nói xong đầu trai trẻ: “Lưu thái y, theo tới đây.” Xong về phía Thái hậu .

Mọi ở đây đều , Lưu thái y chính là Lưu Tử Căng, con trai Lưu viện sử.

Lưu Tử Căng đáp một tiếng theo phụ , vẻ mặt chăm chú, khi lướt qua Tưởng Nhược Nam cũng nàng một cái.

Tưởng Nhược Nam sang một bên, nàng là bác sỹ, vì công việc cấp cứu vẫn nên để bác sỹ chính quy thì hơn.

Nàng thấy Lưu viện sử cầm tay Thái hậu để bắt mạch, bảo Diệp cô cô tách miệng Thái hậu để màu sắc lưỡi . Sau đó, ông trầm ngâm hồi lâu, đầu bảo Lưu Tử Căng mở chiếc hộp gỗ vẫn mang theo , lấy một chiếc kim bạc, hơ lửa để khử độc, châm mấy huyệt vị lớn.

Vân Mộng Hạ Vũ

Không lâu , Thái hậu từ từ tỉnh , thở hắt yếu ớt.

Diệp cô cô cùng đám cung nữ thái giám mặt mày tươi tỉnh, vội vàng vây xung quanh . Diệp cô cô quỳ xuống bên gường Thái hậu, : “Thái hậu, cuối cùng cũng tỉnh , thật khiến nô tỳ sợ chết!”

Thái hậu mặc dù tỉnh nhưng vẫn còn yếu, khẽ hừ hừ hai tiếng, đảo mắt, khi thấy Tưởng Nhược Nam, bèn giơ tay , Tưởng Nhược Nam vội vàng đến nắm lấy tay bà.

Thái hậu nàng, miệng mỉm .

Bên Diệp cô cô cảm tạ Lưu viện sử, còn luôn miệng khen ông là đôi bàn tay thần kỳ.

Lưu viện sử khiêm tốn đáp vài câu, kê đơn thuốc, sai sắc, đó dặn Thái hậu nghỉ ngơi, chịu khó ăn nhiều đồ hơn…

Diệp cô cô khó xử : “Lưu viện sử, gần đây khẩu vị của Thái hậu kém, chịu ăn uống gì, miễn cưỡng ăn cũng sẽ nôn .”

Lưu viện sử chau mày, ông cũng nguyên nhân là vì Thái hậu uống thuốc nhiều khiến dày tổn hại. bệnh tình của Thái hậu dùng thuốc , ngừng thuốc là sẽ chuyện ngay.

Loading...