Ta Xuyên Không Làm Nàng Dâu Thất Sủng - Chương 87

Cập nhật lúc: 2024-11-21 23:20:44
Lượt xem: 173

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Nhược Nam rì rầm trò chuyện với Thái hậu, chốc chốc khiến Thái hậu bật vui vẻ. Cảnh Tuyên Đế thỉnh thoảng cũng xen một hai câu, khuôn mặt tuấn còn nở nụ dịu dàng ấm áp, trong lúc chuyện, ánh mắt như vô tình như cố ý lướt về phía Tưởng Nhược Nam, đôi mắt đào hoa sáng một cách khó nắm bắt, khiến Tưởng Nhược Nam thấy sợ.

“Thái hậu xem, hòn giả sơn giống con voi ?” Tưởng Nhược Nam chỉ về phía , hào hứng với Thái hậu.

Thái hậu , hỏi: “Voi là con gì?”

Tưởng Nhược Nam ngẩn , lẽ nào ở nơi voi? Theo như nàng voi là loài động vật của vùng nhiệt đới, xem vì Hoàng thành ở phía Bắc, nên những quanh năm chỉ ở trong thâm cung như Thái hậu voi là con gì.

Tưởng Nhược Nam thấy Thái hậu hứng, bèn giải thích: “Voi là một loài động vật lớn…”

Cảnh Tuyên Đế cạnh xen : “Lớn thế nào? Có lớn bằng hổ, gấu ?”

Tưởng Nhược Nam đáp: “Hoàng thượng, lớn hơn hổ và gấu, ba con hổ cộng cũng chắc to bằng một con voi trưởng thành.”

Cảnh Tuyên Đế hừ mũi một tiếng, rõ ràng là tin, “Trẫm từng đến khu rừng già lớn nhất phía Bắc săn b.ắ.n cũng từng gặp loài động vật nào to như thế. Tưởng Nhược Lan, đừng ba hoa mặt Thái hậu!”

Bài học nhãn tiền, Tưởng Nhược Nam tranh luận với nữa, điều nàng vẫn thầm lẩm bẩm một câu, thế giới rộng lớn như , cũng chỉ là ếch đáy giếng mà thôi!

Lúc , Thái hậu , : “Hoàng thượng, đừng phá rối, ai gia thích Nhược Lan ! Dù là ba hoa cũng vẫn thích !”

Lời của Thái hậu khiến lòng Tưởng Nhược Nam như nở hoa, kìm đắc ý Hoàng đế một cái, thấy cũng đang , đôi mắt đào hoa nheo , đôi lông mày rậm khẽ nhướng lên, giống như vui nhưng cũng thấy vẻ là giận. Chỉ ánh mắt khiến nàng mất tự nhiên.

Tưởng Nhược Nam vội đầu nữa mà sang chuyện với Thái hậu: “Thái hậu, con voi đôi tai to, chiếc mũi dài, chiếc mũi đó giống hệt cánh tay , thể cuốn nhiều đồ, còn cuốn luôn cả cơ ạ! Ồ, , trong Từ Ninh cung chẳng chậu cây cảnh phù điêu bằng ngà voi ư? Chiếc ngà voi đó chính là chiếc răng của con voi.”

Thái hậu kinh ngạc vô cùng: “Ngà voi là răng của con voi ư, răng voi mà dài như thì thể tưởng tượng con voi lớn thế nào?” Sau đó, Cảnh Tuyên Đế : “Hoàng thượng thấy , Nhược Lan sai!”

Cảnh Tuyên Đế bước chân chậm , song song với Thái hậu, nhưng mắt Tưởng Nhược Nam, “Tưởng Nhược Lan, ngươi ít chuyện nhỉ, những cách dùng thực phẩm để chữa bệnh, ngà voi là vật phẩm tiến cống từ phương Nam, voi chắc chắn là động vật phương , ngươi từng khỏi Hoàng thành, thế mà chuyện ở phương Nam , thật là đơn giản chút nào?”

Tưởng Nhược Nam hi hi hai tiếng: “Thần phụ chẳng cũng chỉ là thôi ? Bản thần phụ từng thấy bao giờ?”

“Ngươi thấy ?” Cảnh Tuyên Đế hỏi nàng.

“Muốn thì , nhưng thần phụ xuất giá, hạ quyết tâm an phận thủ thường, giúp chồng dạy con, dám lung tung nữa nên thể tới phương Nam !”

Thái hậu , : “Câu ai gia thích , ai gia tốn bao nhiêu tâm huyết chỉ để mong con hiểu đạo lý , ngờ An Viễn Hầu chỉ mất hai tháng ngắn ngủi khiến con đổi nhiều đến thế, ai gia thể tặng cho An Viễn Hầu một từ ‘phục’ .”

Tưởng Nhược Nam cũng theo bà, nhưng trong lòng thầm nguyền rủa, nàng thèm quan tâm tới chuyện của tên khốn !

Cảnh Tuyên Đế lúc mới lạnh lùng buông một câu: “Ngươi thích tới thế ?”

Tưởng Nhược Nam ngượng nghịu, nên trả lời thế nào. Thái hậu tưởng nàng hổ, bèn đỡ nàng: “Hoàng thượng thể hỏi một con gái câu hỏi tế nhị như thế? Hơn nữa đáp án chẳng rõ ràng ? Nếu Nhược Lan thích An Viễn Hầu thì khi chỉ hôn?”

Cảnh Tuyên Đế điềm đạm , đầu Tưởng Nhược Nam nữa, lâu bước lên .

Đi tầm một tuần thì tới Ngự hoa viên.

Trong vườn hàng trăm loại kỳ hoa dị thảo, nhiều ghế đá, kim lân, tượng đồng, chậu hoa cây cảnh, vô đình đài lầu các hoa lệ, đường những viên đá cuội nhiều màu sắc xếp thành hình chữ Phúc, Lộc, Thọ… rực rỡ, khiến cho hoa viên trở nên vô cùng sống động.

Tưởng Nhược Nam cùng Thái hậu dạo một lúc, trong thời gian Cảnh Tuyên Đế gì khiến khí vẻ trầm lắng, do chỉ một lát Thái hậu mất hứng. Tưởng Nhược Nam thấy thần sắc bà mệt mỏi, bèn đỡ bà đình hóng mát cạnh đó nghỉ ngơi.

Bọn họ đình nghỉ thì thấy cách đó xa, một đám phi tần xinh như hoa như ngọc cùng Hoàng hậu mặc áo lụa thêu cành trúc xanh tới, thấy Cảnh Tuyên Đế, nào nấy mặt lộ sắc mừng, bước chân cũng nhanh hơn về phía bên .

Sau một hồi hành lễ, Hoàng hậu ngước khuôn mặt mịn màng đầy đặn lên Cảnh Tuyên Đế tươi hỏi: “Hôm nay Hoàng thượng nhã hứng thế ?”

Cảnh Tuyên Đế đáp: “Thấy Thái hậu vui nên dạo cùng một lát.”

Thái hậu cảnh tượng náo nhiệt mắt, lòng vui vẻ, Cảnh Tuyên Đế , bèn đáp: “Đi dạo cùng ai gia nhưng chẳng chịu chuyện, giờ Hoàng hậu, Thục phi đều đến cả đây, con vui chứ?”

Lời dứt, một mỹ nữ mặc áo lụa màu hồng phấn thêu phong cảnh bước tới bên Thái hậu, ngọt ngào: “Thái hậu, đang yên đang lành kéo thần , thần chịu ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/ta-xuyen-khong-lam-nang-dau-that-sung/chuong-87.html.]

Hoàng hậu thì Tưởng Nhược Nam , con gái dám như , chắc chắn là Thục phi đắc sủng đương triều, tỷ tỷ của Từ Uyển Thanh .

Tưởng Nhược Nam thầm quan sát cô , thấy cô chính là cung phi diễm lệ quần phương, phong lưu đa tình mà nàng thấy hôm Thái hậu ngất xỉu. Một giai nhân như thế chẳng trách Hoàng thượng vô cùng sủng ái.

Hôm Từ Uyển Thanh nổi giận đùng đùng, nhất định kể sự tình cho Thục phi . Có điều mấy hôm nay trời yên gió lắng, rõ ràng Thục phi đầu óc bã đậu như Từ Uyển Thanh, chuyện ồn ào lên thì cô cũng chẳng thể yên. nếu trở thành sủng phi thì chắc chắn cô đơn giản, ai trong lòng cô ghi thù với nàng ? Vẫn nên đề phòng thì hơn!

Thái hậu Thục phi điềm đạm, bèn kéo tay áo Hoàng hậu, : “Ai gia cũng cả Hoàng hậu mà thấy Hoàng hậu oán trách gì ?”

Thục phi ngượng nghịu, lui về phía một bước, lui xuống cạnh Cảnh Tuyên Đế. Ngước đầu liếc tình Cảnh Tuyên Đế một cái, Cảnh Tuyên Đế nóng rực lên, kìm nắm tay cô .

Những phi tử còn thấy cảnh , đều bĩu môi khinh bỉ, nhưng ánh mắt che giấu sự đố kị và ngưỡng mộ.

Bên , Hoàng hậu vờ như thấy, chỉ sang Thái hậu dịu dàng. “Thần Thái hậu chọc ghẹo nhiều nên quen , giờ còn cảm giác gì nữa!”

Thái hậu , vỗ tay Hoàng hậu, nhưng len lén thở dài.

Hoàng hậu ngẩng đầu lên Tưởng Nhược Nam, hỏi: “Hầu phu nhân cung thăm Thái hậu ? Thật là lòng!”

Từ nụ đến lời đều đầy thiện ý.

Tất cả những gì diễn Tưởng Nhược Nam đều thấy hết. Rất rõ ràng, Hoàng hậu đắc sủng bằng Thục phi, nhưng Thái hậu quý Hoàng hậu hơn Thục phi nhiều. Thái hậu đương nhiên cũng thích thấy cảnh phi tần lấn át chính cung bởi vì nếu hậu cung sẽ nổi sóng gió.

Xem bất luận là cương vị nào, luôn mong thê của con hòa thuận, đông con nhiều phúc!

Tưởng Nhược Nam khách khí đáp hai câu, Hoàng hậu nắm tay nàng: “Sau , cũng đến cung của chơi nhé, tỷ , tại , thấy Hầu phu nhân thấy thiết!”

Tưởng Nhược Nam đắc sủng thấy thất kinh, mặc dù nàng Hoàng hậu cũng là vì nàng Thái hậu thương yêu, nhưng những lời vẫn khiến nàng thấy chút phiêu diêu.

Thái hậu bên , đỡ lời: “Nếu Nhược Lan hãy thường xuyên tới cung Khôn Ninh, Hoàng hậu là nhân từ hiền thục, con nên theo chịu khó học hỏi!”

Thực Tưởng Nhược Nam tiếp cận với các phi tần trong hậu cung, huống hồ giờ Hoàng hậu đắc sủng bằng Thục phi. Giờ nàng thiết gần gũi với Hoàng hậu, ai sẽ tự chuốc lấy rắc rối gì? Những chuyện như phế hậu lập sủng phi trong lịch sử diễn ít, khéo nàng trở thành ngòi châm một cách rõ ràng chứ…

khi nàng cúi đầu bàn tay Hoàng hậu đang cầm tay thì hai mắt nàng đột nhiên sáng rực lên, đầu óc hành động, lập tức đổi chủ ý.

Nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y Hoàng hậu, : “Hoàng hậu chê thần phụ, thần phụ sẽ lui tới phiền .”

Hoàng hậu như vui, lập tức rút một chiếc vòng phỉ thúy nạm ngọc trắng từ cổ tay , luồn tay Tưởng Nhược Nam, : “Đây coi như quà gặp mặt, phu nhân đừng chê!”

Tưởng Nhược Nam chiếc vòng giá trị nhỏ đó, lòng vui như nở hoa, thể chê .

Hoàng hậu khi trò chuyện với Tưởng Nhược Nam mấy câu, sang Thái hậu, những phi tần còn thấy vị trí bên cạnh Tưởng Nhược Nam bỗng dưng bỏ trống bèn kéo cả tới, tìm cách lôi kéo quan hệ với nàng. Phải hiểu rằng, Tưởng Nhược Nam chỉ Thái hậu vô cùng thương yêu, mà còn là phu nhân của An Viễn Hầu đang Hoàng thượng coi trọng, quan hệ với nàng tuyệt đối chỉ lợi mà hại. Những phi tần đạo lý của sự sinh tồn, đương nhiên sẽ bỏ qua cơ hội với Tưởng Nhược Nam.

Vân Mộng Hạ Vũ

Ngoài Thục phi luôn dính chặt lấy Hoàng thượng , những phi tần khác đều tươi tới chào hỏi, trò chuyện với Tưởng Nhược Nam nàng.

Tưởng Nhược Nam tới cứng cả miệng, nhận quà mỏi cả tay.

Đang lúc Tưởng Nhược Nam và các vị phi tần trò chuyện vui vẻ thì đột nhiên thấy tiếng gọi lo lắng bối rối của Cảnh Tuyên Đế: “Uyển Nghi, Uyển Nghi, nàng thế?”

Mọi đều qua, thấy Thục phi ngất ngã lòng Cảnh Tuyên Đế, sắc mặt trắng nhợt, hai mắt nhắm nghiền. Cảnh Tuyên Đế ôm chặt cô , vẻ mặt vô cùng lo lắng.

Hoàng hậu qua đó , bộ dạng cũng lo lắng kém, “Hoàng thượng, Thục phi ?”

Cảnh Tuyên Đế bối rối, “Trẫm cũng , đang yên đang lành đột nhiên ngất xỉu !” Sau đó ngẩng đầu lên xa cao giọng hét: “Truyền thái y, mau truyền thái y!”

Hoàng hậu : “Hoàng thượng ở đây tiện, hãy đưa Thục phi hồi cung !”

Cảnh Tuyên Đế gật đầu, “Hoàng hậu suy nghĩ chu đáo! Quả xứng là hiền hậu của trẫm!” Nói xong bèn bế Thục phi lên sải bước ngoài, đầu Hoàng hậu lấy một cái.

Hoàng hậu đó ngẩn ngơ theo bóng dáng hấp tấp của Cảnh Tuyên Đế, vẻ mặt vô cùng lạc lõng, cô đơn.

Tưởng Nhược Nam chỉ lắc đầu, mang danh hiền thục như thế thì cũng chẳng ý nghĩa gì ?

Loading...